Triệu Quốc Đống sau đó đã đến gặp Lục Kiếm Dân, nói ra thái độ của Kỳ Dư Hồng. Lục Kiếm Dân cũng rất có lý trí mà ủng hộ, nói Ủy ban kỷ luật Thị ủy sẽ phối hợp là chính, nói nếu cần Ủy ban kỷ luật Thị ủy phụ trách chính thì cần phải bàn.
Sau đó Triệu Quốc Đống cũng đến gặp Lam Quang và Cao Dương, Dư Dương. Triệu Quốc Đống cùng Cao Dương, Dư Dương xác định về nguyên tắc phá án. Bên Chính pháp do Viện kiểm sát Thị xã phụ trách chính, Viện kiểm sát và Ủy ban kỷ luật quận hỗ trợ. Bên thị trường xây dựng thì do Viện kiểm sát và Ủy ban kỷ luật Tây Giang phụ trách, Thị xã phối hợp, cũng xác định nguyên tắc giữ bí mật.
Đêm hôm đó, trên tầng ba trong văn phòng Viện trưởng Viện kiểm sát Thị xã – Dư Dương, tiếng điều hòa o o nhưng ba người ngồi đây vẫn có chút mệt mỏi.
Hiệu suất của Viện kiểm sát Thị xã cùng Ủy ban kỷ luật, Viện kiểm sát Tây Giang làm rất nhanh. Sau khi xác định phạm vi công việc, bọn họ liền trao đổi thông tin mình nắm giữ, cũng nhanh chóng thành lập mấy tổ công tác dựa theo mảng đã xác định rồi ra tay.
Triệu Quốc Đống nhìn đồng hồ thấy đã là 9h tối. Theo thời gian xác định thì bây giờ có thể đã hành động. Chỉ cần thời cơ chín muồi là lập tức ra tay.
- Viện trưởng Dư, nghe nói anh sang bên Tòa án?
Triệu Quốc Đống phá vỡ yên lặng mà nói. Mặc dù trên danh nghĩa Viện trưởng Viện kiểm sát và Chánh án Tòa án nhân dân đều cùng cấp, đều là cơ cấu trực thuộc Đại hội đại biểu nhân dân, nhưng địa vị và quyền lợi hai bên khác hẳn nhau. Quyền lực trong tay Tòa án hơn xa Viện kiểm sát. Cho nên điều này có nghĩa Dư Dương được lên chức.
- Bí thư Triệu, anh nghe tin đồn này từ đâu vậy? Chánh án Võ đang làm tốt, chẳng lẽ anh có ý kiến với Chánh án Võ?
Dư Dương cười nói.
- Được rồi, Viện trưởng Dư, mặc dù chưa đưa ra bàn trong Hội nghị thường ủy nhưng tôi cũng không đến mức không biết gì chứ? Chẳng lẽ khi Hội nghị thường ủy nghiên cứu thì tôi mới biết sao?
Triệu Quốc Đống cười hì hì nói:
- Chánh Án Vũ sẽ lên Viện kiểm sát tỉnh, mọi người đều coi trọng Viện trưởng Dư.
- Ha ha, Quốc Đống, cũng không là người ngoài mà. Lão Võ sẽ đi, chẳng qua cũng có nhiều người nhìn chằm chằm vào vị trí Chánh án này lắm.
Lam Quang và Triệu Quốc Đống bây giờ đã khá thân thiết. Y dựa lưng vào ghế rồi nói:
- Nếu thật sự đưa ra Hội nghị thường ủy thì Quốc Đống phải nói giúp lão Dư đó.
- Được rồi Bí thư Lam, Viện trưởng Dư có anh ủng hộ thì còn không phải bắt rùa trong túi sao? Tôi chỉ là thường vụ giơ tay cho có mà thôi.
Triệu Quốc Đống cười nói.
- Chỉ cần Bí thư Kỳ gật đầu thì chuyện này chỉ vài giây là xong.
Lam Quang đảo đảo mắt mà suy nghĩ lời Triệu Quốc Đống nói. Y suy nghĩ một chút rồi nói:
- Nói cũng đúng, chế độ tập trung dân chủ mà.
Triệu Quốc Đống cũng nhìn Lam Quang, sau đó nhìn sang Dư Dương. Hai tên hồ ly này ai cũng khôn khéo, ai cũng giỏi giả ngu, đều là người chưa đến cuối cùng sẽ không ngả bài. Hắn còn kém hơn bọn họ nhiều.
Không khí hơi trầm xuống, điện thoại di động của Dư Dương lúc này đã vang lên.
Từ vẻ mặt và giọng nói của Dư Dương thì không nghe ra gì. Có lẽ do làm công tác nhiều năm nên Dư Dương khi nói chuyện thường ít lộ nội dung với người. Lam Quang và Triệu Quốc Đống chỉ nghe mấy từ như ừ, hả, đừng, ồ, hiểu, theo kế hoạch…
Thấy Lam Quang và Triệu Quốc Đống nhìn mình, Dư Dương cười nói:
- Trì Đại Hổ đã bị bắt trong một quán Karaoke, có lẽ bây giờ còn chưa biết sao mình bị bắt. Ngoài ra còn hai tên tòng phạm cũng bị bắt, trong đó một người là tên Nhị ca mà Bí thư Triệu nói, kẻ chuyên môn ăn tiền đen với Trì Đại HỔ.
- Tốt.
Lam Quang cười nói:
- Phải nhanh chóng khai thác được tin từ Trì Đại HỔ, xem có thể đột phá trong đêm nay hay không?
- Viện trưởng Dư, người bắt Trì Đại Hổ chọn đúng là tốt. Trì Thành Phong làm ở ngành Chính pháp Ninh Lăng nhiều năm, Viện kiểm sát đừng có vấn đề gì đó.
Triệu Quốc Đống biết Trì Thành Phong cũng không phải nhân vật đơn giản. Y từng ở Viện kiểm sát và Tòa án nên quan hệ rất rộng.
9h40 tối Trì Đại Hổ – phó đội trưởng đội cảnh sát giao thông Tây Giang bị nhân viên của Viện kiểm sát Thị xã Ninh Lăng bí mật bắt giữ, đồng thời còn có hai tên bị bắt.
12strong5 phút đêm, nhân viên Viện kiểm sát Tây Giang bắt giữ Hồng Nhân Phúc – giám đốc Công ty xây dựng Hồng Phúc Ninh Lăng.
Cuộc thẩm vấn lập tức được diễn ra.
Nghiêm Lập Dân sa sầm mặt ngồi trên ghế. Trì Thành Phong lúc này có chút lo lắng ngồi trước mặt y.
- Bí thư Lam, họ Lam khinh người quá đáng, thằng ranh Trì Đại Hổ chỉ làm việc nhỏ như vậy mà đáng để Viện kiểm sát Thị xã ra tay sao? Ủy ban kỷ luật Tây Giang chỉ vung tay cái là tát chết Trì Đại Hổ, đến lượt Viện kiểm sát Thị xã ra tay ư? Bọn họ muốn làm gì? Đánh chó cũng phải nể mặt chủ chứ? Bọn họ nhằm vào Trì Đại Hổ tôi là có ý gì? Đây là làm ngài mất mặt. Bọn họ thấy ngài đi nên có thể thay ngài làm chủ bên Chính pháp.
Nghiêm Lập Dân không thèm để ý đến lời chia rẽ của đối phương. Đúng như lời Trì Thành Phong nói, Trì Đại Hổ không đáng gì, Viện kiểm sát Thị xã muốn bóp chết hắn là dễ như trở bàn tay. Dư Dương dám ra tay vào lúc này thì đương nhiên có ý đồ. Sau lưng Dư Dương nhất định là có Lam Quang ủng hộ. Đây nhất định là nhằm vào chức Chánh án Tòa án Ninh Lăng.
Vấn đề nằm ở chỗ chẳng lẽ Lam Quang không hiểu được chức Chánh án Tòa án không phải là việc làm Trì Thành Phong mất mặt là đạt được sao? Nghiêm Lập Dân không tin. Y đã trao đổi qua với Kỳ Dư Hồng, Kỳ Dư Hồng mặc dù không tỏ rõ thái độ nhưng Nghiêm Lập Dân cảm thấy Kỳ Dư Hồng không phản đối Trì Thành Phong. Dư Dương muốn lên thì phải qua cửa của Kỳ Dư Hồng đã.
Đây chỉ là vấn đề bề ngoài, Nghiêm Lập Dân còn lo vấn đề sâu lơn một chút. Công an quận Tây Giang quá phức tạp. Mã Chiêm Bưu và Lương Sùng Thái cũng không phải kẻ tốt đẹp gì. Nghiêm Lập Dân cũng không có cảm tình gì với bọn họ. Nhưng Mã Chiêm Bưu lại quan hệ rất gần với Mã Nguyên Sinh. Y đã nhiều lần nhắc Mã Nguyên Sinh phải gõ Mã Chiêm Bưu, nhưng Mã Nguyên Sinh có vẻ không thực hiện việc này.
Bắt Trì Đại Hổ thì không sao, bị phạt bốn năm năm cũng không sao. Chẳng qua Trì Thành Phong nhất định sẽ bị ảnh hưởng.
Đây không phải chuyện Nghiêm Lập Dân để ý tới. Nghiêm Lập Dân lo chính là Lam Quang và Dư Dương mượn chuyện này mà phát huy, xử lý hết vấn đề ở Công an quận Tây Giang thì sẽ có người gặp chuyện.
Nếu không phải Lam Quang và Dư Dương muốn mượn đề tài này phát huy thì sao? Nghiêm Lập Dân run lên. Y cũng xuất thân bên chính pháp nên không lạ mấy chuyện này. Nếu cơ quan Chính pháp chú ý thì không thiếu thủ đoạn, không ai có thể thoát được, trừ khi bên trên không muốn anh tiến vào.
- Lão Trì, cháu anh có vấn đề lớn như thế nào?
Nghiêm Lập Dân trừng mắt nhìn Trì Thành Phong. Y muốn xác nhận xem đám Lam Quang chỉ đơn thuần nhằm vào riêng Trì Đại Hổ mà muốn kéo Trì Thành Phong vào, hay muốn đánh vỡ ý định muốn tiến vào Công an quận Tây Giang của y?
- Cái này ..
Trì Thành Phong có chút khó trả lời.