Ra khỏi khách sạn Hoài Khánh, Triệu Quốc Đống cùng Đặng Nhược Hiền bắt tay phó Tổng giám đốc Cơ giới An Vũ – Thích Chí Phong.
- Tổng giám đốc Thích, kinh doanh không còn vẫn có tình cảm. Hoài Khánh chúng tôi nhiệt liệt chào đón Tổng giám đốc Thích đến mua Nhà máy cơ giới, nhưng vị tổng giám đốc Kim có vẻ quá kiêu ngạo. Chúng tôi là làm kinh doanh, hai bên ngang hàng mà. Cơ giới An Vũ có thể có lựa chọn khác, đồng thời Nhà máy cơ giới cũng có thể chọn đối tượng hợp tác khác. Chúng tôi hy vọng hợp tác với Cơ giới An Vũ nhưng nếu nghĩ Nhà máy cơ giới là ăn may thì người đó đã sai.
Thích Chí Phong có ấn tượng tốt đối với vị Phó thị trưởng thường trực này, trong lúc đàm phán Triệu Quốc Đống không nói nhiều nhưng mỗi lần xuất hiện đều mang theo thứ gì đó có trọng lượng, làm cho xu thế đang nghiêng về Cơ giới An Vũ đảo lộn. Điều này làm cho tổng giám đốc công ty và y cũng có chút tức giận. Vì thế khi Triệu Quốc Đống xuất hiện, Kim Phụng Thù liền kiên quyết không trao đổi với hắn.
- Thị trưởng Triệu nói quá lời, tổng giám đốc Kim chỉ là thấy bị Thị trưởng Triệu gây áp lực nên mới giận dỗi. Chúng ta thay mặt hai bên đàm phán nên đều đại diện lợi ích bên mình, có chút mâu thuẫn là không thể tránh khỏi.
- Tổng giám đốc Thích không cần lo lắng, tôi không hẹp hòi như vậy. Chẳng qua nhờ Tổng giám đốc Thích nói với vị tổng giám đốc Kim rằng tốt nhất là cân nhắc làm như thế nào để cho con sư tử ngủ đã lâu tỉnh lại. Nhà máy cơ giới có nhiều khách hàng, vấn đề chất lượng sản phẩm cũng đã được giải quyết, cũng có đơn đặt hàng ở nước ngoài, hơi có gắng một chút là tài nguyên rất lớn. Chúng tôi suy nghĩ Nhà máy cơ giới ở tại Hoài Khánh và mang lại nguồn thuế cho Thị xã nên mới nhân nhượng lớn đến thế, nếu như Cơ giới An Vũ nghĩ chúng tôi chỉ muốn ném bao quần áo xuống rồi mặc kệ nhân viên nhà máy nên muốn đưa giá đến mức nào cũng được, như vậy chỉ sợ các anh nghĩ sai.
Triệu Quốc Đống dừng lại và nhìn chằm chằm vào Thích Chí Phong khiến đối phương ngẩn ra. Triệu Quốc Đống này quá nhạy bén, một chút tâm tư bên Cơ giới An Vũ mà hắn cũng có thể nhận ra. Họ Kim có ý gì xem ra không có hiệu quả với đối phương, ngược lại còn khiến đối phương tức giận. Nếu vì vậy mà khiến Cơ giới An Vũ không thể mua lại Nhà máy cơ giới thì đúng là khó có thể giải quyết. Cơ giới An Vũ vì việc này đã bỏ không ít tâm huyết, không thể không thành công.
Nói chuyện vài câu với đối phương, Triệu Quốc Đống liền lên xe rời đi.
Triệu Quốc Đống lên xe rồi gọi cho Đặng Nhược Hiền.
- Lão Đặng, có lẽ tôi đốt mồi lừa hôm nay đã đủ rồi đó. Thích Chí Phong rất khôn khéo, họ Kim chỉ là con rối mà thôi. Thích Chí Phong chính là lợi dụng họ Kim làm tấm chắn, anh kiên trì thêm một chút, tôi nghĩ bọn họ cũng tới lúc ngả bài rồi.
Triệu Quốc Đống cười nói.
- Đúng, không thể nhân nhượng. Anh phải ra vẻ nghiêm túc, làm người ác thì cũng để tôi làm rồi, nh còn sợ gì. Nói tôi tức, cảm thấy dẫn sói vào nhà, cảm thấy mất mặt vì hai tháng phí công nên muốn đổi ngựa. Ừ, anh xem rồi nói.
Triệu Quốc Đống bỏ máy xuống và thở dài một tiếng. Chuyện giả thần giả quỷ này đúng là tốn công sức. Cơ giới An Vũ đúng là khó đối phó, người Hàn Quốc lúc trước vốn nghĩ khó chơi, cuối cùng mới phát hiện người Trung Quốc càng khó đối phó hơn.
Tổng giám đốc Hàn Quốc trong cuộc đàm phán này chỉ tham gia cho có, chính thức quyết định là do vị phó Tổng giám đốc kia, mỗi một điểm, điều khoản đều phải dây dưa, hơn nữa thường lấy các điểm mà Hoài Khánh đã đàm phán với Gia Hoa ra bàn lại, điểm này khiến Hoài Khánh rất bị động. Nếu không phải do hắn đứng ra kết hợp cùng Đặng Nhược Hiền thì đúng là khó đối phó được đối phương.
Thời gian trôi qua rất nhanh, Triệu Quốc Đống nhìn ra ngoài cửa sổ mà khẽ gật đầu.
Tháng sau hắn sẽ kết hôn.
Tất cả công việc chuẩn bị không khiến Triệu Quốc Đống tốn nhiều tâm trí. Lưu Nhược Đồng cũng không khỏi phải lo gì mấy, nhưng thật ra Lưu Kiều lại khá tận tâm, gần như làm bảo mẫu cho hắn và Lưu Nhược Đồng. Từ mua nhà đến lắp đặt đều do Lưu Kiều bố trí. Lưu gia cũng không thiếu chút tiền đó nhưng bên nhà trai phải lo. Triệu Quốc Đống cũng không thèm để ý, việc này đã có Trường Xuyên lo.
Tiệc rượu mới là điều làm người ta tốn tâm trí, cuối cùng chọn ở khách sạn Côn Luân. Không vì gì khác mà Triệu Quốc Đống lúc lên Bắc Kinh hay ở đó nên quen.
Cuộc sống sau khi kết hôn sẽ như thế nào thì Triệu Quốc Đống cũng không chắc. Hắn bây giờ như con chim bay lượn tự do, hắn không biết cuộc sống về sau sẽ có nghĩa gì. Nhưng đi đến bước này thì nếu đột nhiên nói không có tự do thì không phải cũng vô ích sao?
Hôn nhân không phải vì hai người, đây là suy nghĩ của Triệu Quốc Đống.
Hôn nhân chính trị ư? Mình muốn lợi dụng cuộc hôn nhân này để giảm thời gian phấn đấu trong chính trị sao? Hay chỉ đơn thuần kiếm một tấm mai rùa để tránh né dư luận? Lưu Nhược Đồng là như vậy, nhưng hắn thì sao?
Triệu Quốc Đống nghĩ tới đây liền cười khổ một tiếng. Cuộc đời có đôi khi đúng là cô đơn và nhàm chán, ngay cả than thở cũng thấy dối trá.
Việc cải cách cơ giới cải cách về cơ bản đã xác định xong, Công viên nghĩa trang quốc tế cũng đang toàn diện xây dựng. Tập đoàn Gia Viên đầu tư rất lớn, bên Hoài Khánh đang tuyên truyền, quảng cáo mạnh. Lấy danh tiếng mấy vị danh nhân, Công viên nghĩa trang quốc tế Thương Long Dục đã chính thức đứng ở trong các khu vực phong thủy tốt, ngoài vị trí địa lý có chút hạn chế ra thì thương hiện Thương Long Dục có thể nói đã bắt đầu được người Trung Quốc ở nước ngoài chú ý.
Hai tuần trước Trưởng ban Tuyên giáo gọi tới hỏi một ngôi mộ, đối phương còn nói rõ Bí thư Ninh được một Lãnh đạo trung ương nhờ, muốn thay một Hoa kiều ở Châu Âu chọn, tiền không vấn đề gì, chủ yếu phải được khách hài lòng.
Triệu Quốc Đống cũng tốn nhiều tâm trí, tự mình lên Thương Long Dục làm thầy phong thủy một phen, mất cả ngày mới xác định được vị trí. Sau khi xác định xong liền mời hai vị chuyên gia phong thủy đến xem, xác định phong thủy tốt mới dám gọi lên báo cáo.
Cuối cùng vị con cháu người Trung Quốc ở Châu Âu kia cùng một vị Phó trưởng ban Tuyên giáo Tỉnh ủy đi cùng tới xem mộ và khá hài lòng, còn chuyên môn nói cảm ơn Triệu Quốc Đống, sau đó Hàn Độ cũng gọi tới nói cảm ơn, nói Bí thư Ninh rất hài lòng với việc này. Triệu Quốc Đống đúng là giật mình, không nghĩ mình nghĩ cách kiếm tiền nên mới nghĩ ra hạng mục công viên nghĩa trang lại mang tới lợi ích về chính trị.
Công tác thu hút đầu tư trong thời gian này cũng có hiệu quả, nhưng nếu muốn một bước lên trời như Khu Khai Phát Ninh Lăng thì không thực tế. Cũng may Trần Anh Lộc hiểu cho tình hình hiện tại của Hoài Khánh.
Thường vụ tỉnh ủy, Phó chủ tịch tỉnh Nhâm Vi Phong tới Hoài Khánh một chuyến và khảo sát tình hình phát triển của kinh tế tư nhân tại Quy Ninh cùng Hoài Châu. Trần Anh Lộc, Chiếu Thành cùng Đặng Nhược Hiền đi cùng. Triệu Quốc Đống cùng lãnh đạo Thị xã khác tham gia bữa tiệc chiêu đãi. Nhâm Vi Phong khẳng định về sự phát triển kinh tế trong năm của Hoài Khánh, nhưng đây mới là khẳng định.
Trong bữa ăn Nhâm Vi Phong cũng nói về tình hình phát triển của Ninh Lăng và Kiến Dương, cho rằng hình thức phát triển của hai nơi này rất tốt. Mà so sánh tuy Vĩnh Lương có tốc độ phát triển nhanh hơn Kiến Dương nhưng lại ảnh hưởng tới hoàn cảnh. Ủy ban nhân dân tỉnh rất chú trọng việc này.
Chủ tịch tỉnh Ứng Đông Lưu rất tức giận và lo lắng về hoàn cảnh tự nhiên xuống cấp của Vĩnh Lương, yêu cầu tất cả các nơi trong tỉnh khi phát triển kinh tế thì cũng phải bảo vệ hoàn cảnh sinh thái, quyết không thể hi sinh hạnh phúc của con cháu vì sự phát triển nhất thời. Mà Bí thư Ninh cũng đồng ý với quan điểm này, trong một hội nghị cũng đã nhấn mạnh.
Triệu Quốc Đống vẫn cân nhắc lời nói của Nhâm Vi Phong. Ninh Pháp và Ứng Đông Lưu không quá hòa hợp. Ninh Pháp có quan điểm phát triển kinh tế áp đảo tất cả, nhưng Ứng Đông Lưu lại nhấn mạnh phát triển kinh tế đồng thời cũng phải kết hợp bảo vệ hoàn cảnh tự nhiên. Nhưng bây giờ quan điểm của Ninh Pháp dần thay đổi. Mặc dù y vẫn nhấn mạnh phát triển nhưng cũng đưa ra hàm ý phải phát triển khoa học, không thể manh động và hy sinh hoàn cảnh để phát triển kinh tế.
Ý kiến của hai vị lãnh đạo chủ yếu của tỉnh ở vài phương diện khác nhau, nhưng việc xử lý sai lầm trong phát triển ở Vĩnh Lương lại nhất trí. Đây là hiện tượng để người ta vui mừng.
Hoài Khánh thì sao? Hoài Khánh nên đi như thế nào, tìm cách nào để có con đường phát triển của mình?