Lộng Triều

Quyển 11 - Chương 91

- Ai bảo anh là Phó thị trưởng thường trực bù nhìn, bên Ủy ban có việc thì anh có thể phát biểu ý kiến. Nhưng tôi nói với anh, công việc cụ thể bên Ủy ban phải thảo luận ở hội nghị thường trực Ủy ban. Trong Hội nghị thường ủy thảo luận chuyện gì cũng là có quy định, anh làm thường vụ nhiều năm mà còn không rõ sao?
Trần Anh Lộc tức giận nói:
- Tôi nói với anh, làm thường vụ anh phải tuân thủ kỷ luật Đảng, vấn đề gì nên đưa ra nghiên cứu thảo luận trong Hội nghị thường ủy thì chắc tôi không cần nhắc anh chứ?

Lữ Thu Thần không dám nói gì.

- Đúng thế, Quốc Đống đề nghị với tôi để Tiêu Triều làm yw, cho rằng tính cách của anh và cậu ta đều cứng rắn, dễ có mâu thuẫn. Nhưng tôi thấy anh mặc dù cứng rắn nhưng cũng vì công việc. Hơn nữa tôi vẫn cho rằng anh là người hiểu đại cuộc, anh sang Ủy ban sẽ có lợi cho sự phát triển. Cuối cùng Quốc Đống đã đồng ý. Nhưng hôm nay tôi rất thất vọng.

- Có lý không phải ở thanh cao, làm việc không phải bởi vì thái độ của anh cứng rắn là chính xác. Nếu tính cách quá cứng rắn thì chính là độc đoán, chuyên quyền, như vậy sẽ mắc sai lầm.

Trần Anh Lộc thấy Lữ Thu Thần cúi thấp đầu nên cũng dịu giọng đi đôi chút.

- Thu Thần, anh là Phó thị trưởng thường trực, tôi đặt nhiều kỳ vọng vào anh. Đừng thấy Triệu Quốc Đống còn trẻ nên không phục. Anh có rất nhiều điểm phải học tập Triệu Quốc Đống.

Lữ Thu Thần miệng lắp bắp định nói.

- Anh cho rằng Triệu Quốc Đống có thể làm Thị trưởng khi mới 30 chỉ là dựa vào lai lịch, chỗ dựa và may mắn sao? Tôi nói với anh, trên đời không có chuyện tốt như vậy đâu.

- Đúng thế, Triệu Quốc Đống còn rất trẻ, hơn nữa xũng có chút nhược điểm. Nhưng anh xem con đường phát triển của Triệu Quốc Đống chưa? Phó chủ tịch huyện, chủ tịch huyện, Bí thư huyện ủy. Thường vụ thị ủy, Phó thị trưởng thường trực, những vị trí đó đều đạt thành tích rất xuất sắc, tiến bước thuận lợi. Huyện Hoa Lâm vốn là huyện nghèo cấp quốc gia nhưng bây giờ tổng GDP đứng thứ hai Thị xã Ninh Lăng, ngành công nghiệp chế biến và công nghiệp thực phẩm là hai động lực. Hoa Lâm trước vốn rất nghèo nhưng sau khi nhiều công ty chế biến thực phẩm tiến vào khiến thu nhập của nông dân tăng nhanh nhất trong cả tỉnh suốt ba năm qua. Anh nghĩ không có bản lĩnh là làm được sao?

- Triệu Quốc Đống đến Ninh Lăng làm Thường vụ thị ủy kiêm Bí thư Quận ủy Tây Giang, Bí thư đảng ủy Ban quản lý Khu Khai Phát hơn năm. Khu công nghiệp Lâm Cảng Tây Giang đã được xây dựng, Khu Khai Phát được Công ty Quốc Điện đầu tư xây dựng hạng mục trụ sở sản xuất thiết bị ngành điện. Mặc dù năm trước bị nạn lụt ảnh hưởng nhưng tăng trưởng kinh tế của Ninh Lăng vẫn đứng thứ năm cả tỉnh, điều này có một phần công lao không nhỏ của Triệu Quốc Đống.

Lữ Thu Thần không nghĩ tới Trần Anh Lộc hiểu rõ kinh nghiệm của Triệu Quốc Đống đến như vậy. Bản thân y không cẩn thận phân tích về Triệu Quốc Đống, bây giờ nghe Trần Anh Lộc nói thì thấy Triệu Quốc Đống này cũng có bản lĩnh.

- Anh là Phó thị trưởng thường trực, anh không thể coi mình cùng cấp như các Phó thị trưởng khác. Phó thị trưởng thường trực là nhân vật như thế nào? Anh đã suy nghĩ chưa?
Trần Anh Lộc nhìn chằm chằm vào Lữ Thu Thần lúc này vẫn không phục.
- Anh nhìn xem Triệu Quốc Đống làm Phó thị trưởng thường trực như thế nào? Phó thị trưởng thường trực cần làm là đứng ở góc độ cao hơn các Phó thị trưởng khác để nhìn nhận vấn đề, hai là phải mạnh dạn gánh vác công việc khó khăn, ba là xử lý tốt quan hệ giữa các Phó thị trưởng và Thị trưởng. Anh là người thông minh, tôi không nói nhiều, anh tự suy xét.

- Ngoài ra tôi còn muốn nói một câu. Phụ trách một Khu Khai Phát có ý nghĩ lớn như vậy sao? Anh là Phó thị trưởng thường trực, từ góc độ nào đó anh chủ trì công việc hàng ngày của Ủy ban Thị xã, công việc nào anh cũng có quyền quan tâm chú ý. Phải nhớ tôi nói là quyền làm như vậy nhưng không có nghĩa anh nhất định phải làm, phải biết chừng mực.

Lữ Thu Thần hoàn toàn cúi đầu, không còn gì để chống đối.

Triệu Quốc Đống lạnh lùng nhìn Lữ Thu Thần tức giận ra khỏi phòng hội nghị, hắn không thèm để ý tới.

Mấy vị Phó thị trưởng đều có chút kinh ngạc. Mặc dù mơ hồ biết nguyên nhân mà Lữ Thu Thần tức giận nhưng cũng có chút ngạc nhiên vì biểu hiện của đối phương.

Nhất là hai người Hứa, Cố lần đầu tham gia hội nghị thường trực với tư cách Phó thị trưởng nên cảm giác khác hẳn. Xem ra Phó thị trưởng thường trực và Thị trưởng không hòa hợp. Hội nghị lần đầu mình tham gia mà lại kết thúc trong không khí căng thẳng như vậy, sau này nhất định sẽ bị kẹp trong hai người.

Triệu Quốc Đống cũng không để ý quá nhiều đến tâm trạng của Lữ Thu Thần. Hắn bây giờ đang nhìn chằm chằm vào thủ tục di chuyển hai viện nghiên cứu của Sở nông nghiệp và sở Khoa học công nghệ.

Tiền Nguyên Huy đã liên lạc với Sở Nông nghiệp tỉnh cùng Sở Khoa học công nghệ tỉnh. Mấy vị lãnh đạo Sở nông nghiệp đã tới xem điều kiện bên Hoài Khánh. Thị xã cũng cung cấp mấy khu đất để bọn họ lựa chọn, đều là nơi có hoàn cảnh rất đẹp, giá đất cũng rất ưu đãi, Triệu Quốc Đống tự mình đi cùng cả cuộc khảo sát.

Sở nông nghiệp rất hài lòng, nhưng cũng phải làm cho lãnh đạo của hai viện nghiên cứu và sở Khoa học công nghệ hài lòng thì việc mới thành công. Nhất là ở viện nghiên cứu đều là nhà khoa học, lời của lãnh đạo sở chưa chắc bọn họ đã nghe, nếu bọn họ không đồng ý tới Hoài Khánh thì sẽ rất khó làm. Vì thế Triệu Quốc Đống phải tự mình tiếp đón.

Thị trưởng tự mình tiếp đón làm các chuyên gia khá tự hào. Mà trên đường đi Triệu Quốc Đống, Tiền Nguyên Huy cũng nói chuyện vui vẻ với các vị chuyên gia. Mấy người chuyên gia đều cảm thấy được hai vị lãnh đạo Thị xã này hiểu rõ về nông nghiệp hơn hẳn các nơi khác.

Nhất là chính sách hỗ trợ cho nhân tài mà Ủy ban Hoài Khánh đưa ra làm các chuyên gia đều giật mình.

Đây là sức hấp dẫn quá lớn đối với bọn họ, lãnh đạo hai viện nghiên cứu đều xuất thân nhà khoa học, có bằng cấp cao, ở viện cũng có không ít người đủ điều kiện hưởng thụ đãi ngộ mà Hoài Khánh đặt ra.

Phải nói chiêu này của Hoài Khánh là rất có tác dụng. Vừa tỏ rõ sự chú trọng nhân tài của Hoài Khánh, đồng thời cũng có thể làm mọi người yên tâm sống và làm việc ở Hoài Khánh. Vì thế việc này về cơ bản đã được xác định.

Phân công công việc của mấy vị Phó thị trưởng đã được điều chỉnh một lần nữa. Công việc của Đặng Nhược Hiền, Tiền Nguyên Huy, Hứa Kiều không thay đổi, chỉ là Đặng Nhược Hiền không phụ trách mảng khoa học kỹ thuật nữa. An Nhiên, Lý Trường Giang, Hứa Lộ Bình, Cố Hiểu Bằng được được điều chỉnh công việc.

An Nhiên phụ trách văn hóa, giáo dục, vệ sinh. Lý Trường Giang phụ trách công an, tư pháp, an toàn lao động, an toàn thực phẩm và an toàn thuốc, bảo vệ môi trường. Hứa Lộ Bình phụ trách dân chính, kế hoạch hóa gia đình, thông tin, tin tức, truyền thông, khẩn cấp, chống bệnh dịch. Cố Hiểu Bằng phụ trách tài chính, buôn bán, Quản lý thị trường, khoa học kỹ thuật, du lịch.

Thêm hai Phó thị trưởng đã nói rõ Tỉnh ủy, Ủy ban nhân dân tỉnh quan tâm tới công việc của Ủy ban Hoài Khánh. Theo Triệu Quốc Đống thấy đó là việc tốt. Ví dụ như bây giờ có không ít công việc trọng tâm cần một lãnh đạo Thị xã chú tâm.

Ví dụ như sau khi có phương án quy hoạch đô thị thì phải trưng cầu ý kiến, cũng cần tiến hành các công tác chuẩn bị, lượng công việc lớn, không thể coi nhẹ.

Lại ví dụ như việc xây dựng của Công ty Hòa Tân cùng thu hút mấy công ty điện tử Đài Loan, khi đã bắt đầu lúc nào cũng phải chú ý tới, hơi không cẩn thận là nơi khác cướp ngay.

Triệu Quốc Đống cũng đã quyết định nếu Lữ Thu Thần không biết điều thì hắn hoàn toàn có thể để đối phương thành bù nhìn. Phó thị trưởng thường trực phụ trách hai mảng chính là Ủy ban kế hoạch phát triển và tài chính. Nhưng hắn là Thị trưởng cũng có thể hỏi hai việc này. Nếu y muốn đối đầu với mình, mình cũng không việc gì phải khách khí với y. Thường trực vừa có thể lo mọi việc, vừa có thể để y không phụ trách việc gì.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất