Lộng Triều

Quyển 11 - Chương 114

Trần Anh Lộc cùng Ninh Pháp đi đằng trước, Hồ Liêm tại Cao Chí Minh đi phía sau một chút, phó thị trường Tiền Nguyên Huy cùng Phó chủ tịch tỉnh Khang Nhân Lương, Bí thư huyện ủy Thanh Bình Thân Đức Vinh cùng Chủ tịch huyện Trử Hoa Thải đi sát theo sau.

Thanh Bình đã dành không ít tâm sức trong việc phát triển trụ sở trồng chè. Là huyện miền núi lớn nhất Hoài Khánh, do địa hình cao, đất đồi nhiều, đất đồng bằng ít, hơn nữa không khí ẩm ướt nên thích hợp trồng chè.

Chè Thanh Châm Thanh Bình cũng có lịch sử khá lâu năm, nó được đánh giá là một trong sáu loại chè nổi tiếng tương đương với Trúc diệp thanh, Cam lộ, Mao phong, Mao tiêm.

Ninh Pháp cẩn thận xem xét tình hình thực tế của trụ sở chè, cũng hỏi Bí thư đảng ủy, chủ tịch xã về trụ sở này. Vẻ mặt Ninh Pháp không thay đổi nhiều mà chỉ hỏi về tình hình tiêu thụ chè.

Trần Anh Lộc cảm thấy có chút không đúng. Ninh Pháp nghe rất cẩn thận báo cáo của Thanh Bình, nhất là sau khi đi thăm qua xong cũng hỏi Thân Đức Vinh cùng Trử Hoa Thải không ít vấn đề. Cũng may hai người này đã có chuẩn bị nên trả lời được hết câu hỏi của Ninh Pháp.

Trụ sở chè của Thanh Bình đang không ngừng mở rộng quy mô, cũng đã đầu tư nhiều tiền để cải tiến giống, hơn nữa huyện cũng đưa ra khá nhiều chính sách cổ vũ trụ sở tiếp tục mở rộng diện tích trồng chè sạch, cố gắng trong vòng ba năm biến trụ sở này thành khu vực sản xuất chè sinh thái.

Sau đó Triệu Quốc Đống không đánh giá gì về việc xây dựng trụ sở chè Thanh Bình mà lên xe.

Thân Đức Vinh cùng Trử Hoa Thải đều không có phản ứng gì, chỉ có thể trơ mắt nhìn lãnh đạo tỉnh, Thị xã lên xe, bắt tay rất vui vẻ. Chỉ có Trần Anh Lộc và Triệu Quốc Đống cảm thấy chuyện có vấn đề. Chỉ là lúc này hai người bọn họ không thể làm gì khác là lên xe cùng Ninh Pháp.

Triệu Quốc Đống khẽ liếc nhìn Phó chủ tịch tỉnh Khang Nhân Lương ngồi bên kia. Đối phương mặt không chút thay đổi nhìn ra ngoài cửa kính.

Khang Nhân Lương này xem ra có tâm trạng không tốt mấy, có lẽ là do biểu hiện không tốt của Miên Châu. Mặc dù Bí thư Thị ủy Miên Châu là người từ ngoài điều vào, nhưng vị Thị trưởng hiện nay nghe nói do Khang Nhân Lương dùng hết sức đề cử. Bây giờ Miên Châu biểu hiện không tốt nên y đương nhiên không vui.

- Lão Trần, khẩu hiệu của trụ sở chè vạn mẫu ở Thanh Bình thì rất vang, nhưng tôi thấy hình như dân chúng không quá nhiệt tình.
Ninh Pháp nhìn Trần Anh Lộc rồi nói:
- Chỉ có chính quyền nóng lòng muốn thực hiện, dân chúng không quá ủng hộ, như vậy làm sao có hiệu quả rõ ràng.

- Bí thư Trần, chủ yếu là giai đoạn một của hạng mục chưa thấy hiệu quả rõ ràng, nông dân chưa thấy chỗ tốt thực tế nên tính tích cực chưa cao.

Trần Anh Lộc cũng biết có vài thứ không thể giấu được Ninh Pháp, nói dối cũng phải tùy lúc. Trụ sở chè vạn mẫu là điểm thăm quan do Thanh Bình cố gắng tranh thủ đạt được, phó thị trường Tiền Nguyên Huy cũng không quá đồng ý. Nhưng Thân Đức Vinh cùng Trử Hoa Thải không ngừng tới vỗ ngực cam đoan, Trần Anh Lộc cũng tới khảo sát thực địa thấy không vấn đề gì mấy. Kết quả không ngờ Bí thư Ninh lại từ lời nói của nông dân trồng chè mà nghe ra chuyện.

- Không hoàn toàn là do nguyên nhân này.
Ninh Pháp lạnh nhạt nói:
- Tôi đã hỏi giá chè hai năm nay, rất thấp. Mặc dù Thanh Bình bỏ tiền cải tạo khiến sản lượng chè tăng lên nhưng chỉ bán chè gia công sẽ không được mấy tiền. Trụ sở nỗ lực lớn như vậy mà hiệu quả không tốt thì làm sao nông dân có thể tích cực cho được. Những lời như anh nói đều là tưởng tượng, quyết định là do thị trường chứ không phải do chính quyền tuyên truyền, hò hét.

Trần Anh Lộc mấp máy môi không biết nói gì.

- Tôi vừa nãy nghe Bí thư huyện ủy Thanh Bình giới thiệu nói trụ sở chè được cải tạo để nâng cao chất lượng và sản lượng, mà quan trọng nhất là nâng cao sản lượng. Thiên Châu cũng đang làm công việc này, xem ra hai nơi đều nhất trí ở vấn đề này. Tôi đã hỏi qua nông dân trồng chè, bọn họ thu hoạch chè rồi bán cho nhà máy chè của huyện, còn đâu bán cho một ít tiểu thương chế biến chè đến mua. Tôi xem với con đường tiêu thụ này thì rất khó có thể phát triển mạnh được.

- Tôi rất lo lắng Thiên Châu và Hoài Khánh cùng tăng quy mô lên thì tiêu thụ chè như thế nào? Nhà máy chè Thanh Bình có thể tiêu thụ hết không? Giá cả sẽ như thế nào? Chính quyền đã nghiên cứu thị trường và nghĩ cách tăng thêm con đường tiêu thụ cho nông dân chưa? Có nghĩ đến sau khi tăng sản lượng sẽ tính tới việc sơ chế không?

Mấy câu hỏi liên tiếp làm Trần Anh Lộc không thể trả lời. Y không nghĩ đến chỉ trong thời gian ngắn như vậy mà Ninh Pháp lại hiểu sâu như vậy. Mà ngay cả Thiên Châu ở vấn đề này hình như cũng đã đi trước Hoài Khánh.

Đợt pháo đầu tiên này mà không chống lại được thì thị sát sau đó không có tác dụng mấy, ấn tượng đầu tiên không tốt thì có lẽ Hoài Khánh sẽ bị ăn mắng như Miên Châu.

- Bí thư Ninh, trên thực tế chúng tôi cũng đã có ý tưởng, chẳng qua bây giờ mới trong giai đoạn đàm phán, hơn nữa do cục Chiêu thương Thị xã phụ trách liên lạc cho nên tạm thời không công bố ra ngoài. Dù sao ngài cũng biết việc thu hút đầu tư giờ không dễ, cũng phải đề phòng có người dùng chiêu nửa đường cắt ngang mà.

Triệu Quốc Đống thích hợp nói xen vào làm Trần Anh Lộc thở phào nhẹ nhõm. Mặc dù y không biết Triệu Quốc Đống đang nói gì, nhưng y biết đầu óc Triệu Quốc Đống rất dễ dùng, hơn nữa cũng dám nói vài câu châm chích như vậy thì nhất định là có cửa giải quyết việc khó này.

- Ồ, Tiểu Triệu, xem ra cậu vốn định giấu với tôi hả? Sao, có chuyện ở Quốc tế Hoa Tâm nên bây giờ vẫn còn e ngại sao, cảm thấy trên tỉnh đối xử không công bằng với Hoài Khánh ư? Ha ha, nếu vậy lòng dạ của cậu không đủ rồi.
Ninh Pháp ngẩn ra rồi Cung Lộc Phúc:
- Vi Phong, lão Hồ, Nhân Lương xem đi. Tôi thấy lao Trần không lên tiếng có phải là cũng hiểu Tiểu Triệu nói chính là việc kia không?

Nhâm Vi Phong, Hồ Liêm cùng với Khang Nhân Lương cùng nở nụ cười. Trần Anh Lộc vừa định giải thích đã bị Triệu Quốc Đống đoạt trước:
- Bí thư Ninh, không thể nói như vậy. Bí thư Trần đã hai lần nói với tôi, muốn tôi phải nhìn xa trông rộng, không nên so đo thành bại nhất thời. Nhưng trong lòng tôi mặc dù có chút không cam tâm, sao có chuyện lại đi đào núi như vậy chứ. Đương nhiên đây là hành vi của công ty, tôi không thể trách ai, cho nên ..

- Cho nên cậu mới kéo Công ty Hòa Tân hả?
Ninh Pháp cười ha hả nói.

- Vâng, đây là cạnh tranh công khai mà. Tôi cũng biết trên tỉnh có không ít người nhìn chằm chằm vào Công ty Hòa Tân. Hừ, tôi không sợ, có giỏi thì kéo Công ty Hòa Tân đi đi, tôi coi như y có bản lĩnh.
Triệu Quốc Đống nói hơi cứng rắn một chút:
- Hoài Khánh chúng tôi cũng có điểm tự tin mà. Hôm đó sau khi Quốc tế Hoa Tâm gặp mặt Khu Khai Phát công nghệ cao An Đô ở khách sạn Cẩm Giang, tôi đã gặp Trương Dật Kinh tiên sinh. Tôi đã nói rõ với y, y chọn An Đô chưa chắc là sai lầm, nhưng không chọn Hoài Khánh chính là nuối tiếc rất lớn.

Nghe Triệu Quốc Đống nói thẳng như vậy trước mặt Ninh Pháp, Khang Nhân Lương không khỏi nhíu mày nhưng Nhâm Vi Phong và Hồ Liêm đều cười cười không nói.

Ninh Pháp thật ra lại cười cười một tiếng:
- Tiểu Triệu, cậu rất tự tin, quá khứ thì cho nó qua đi. Cậu nói xem có ý tưởng gì ở trụ sở chè, tôi cam đoan sẽ giữ bí mật cho Hoài Khánh là được chứ gì?

Triệu Quốc Đống giả vờ nhìn Trần Anh Lộc, Trần Anh Lộc cũng ra vẻ mà gật đầu.

- Bí thư Ninh, chúng tôi đang tiến hành đàm phán với tập đoàn Dụ Thái, chuẩn bị thu hút tập đoàn Dụ Thái tiến vào ngành chế biến chè của Hoài Khánh chúng tôi. Đồng thời cũng chuẩn bị để tập đoàn Dụ Thái hợp tác với các hộ nông dân Thanh Bình, lấy hình thức công ty kết hợp với hộ nông dân mà cải tạo trụ sở chè vạn mẫu, hình thành con đường tiêu thụ do tập đoàn Dụ Thái phụ trách là chủ yếu. Lợi dụng tài chính và khoa học kỹ thuật của tập đoàn Dụ Thái để tạo thương hiệu chè Thanh Châm Thanh Bình, áp dụng hình thức chế tạo chè Bích Vụ Sơn Ninh Lăng, làm cho ngành chế biến chè tiến vào giai đoạn mới.

- Ừ, tôi cũng có chút ấn tượng về tập đoàn Dụ Thái này, đây là một trong những tập đoàn hàng đầu trong lĩnh vực chế biến chè quốc gia. Hình như lúc cậu ở Hoa Lâm đã thu hút vào phải không? Hiệu quả kinh doanh của tập đoàn Dụ Thái rất tốt, sao anh còn muốn kéo bọn họ tới Hoài Khánh?

- Tôi đúng là có suy nghĩ ở điểm này. Bọn họ bây giờ bởi vì đã tạo được thương hiệu ở Ninh Lăng nên cảm thấy có chút tự cao, vì thế điều kiện cũng rất cao. Tôi đoán cũng cần phải tranh cãi không ít với bọn họ. Chẳng qua ý tưởng của Hoài Khánh ở điểm này là không đổi. Giống như vừa nãy Bí thư Trần noi, tạo thương hiệu chè Thanh Châm, tăng quy mô và sản lượng cho ngành chè Thanh Bình. Tập đoàn Dụ Thái không được thì chúng tôi có thể có tập đoàn khác để hợp tác mà.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất