Chương 97: Ma quỷ?
Sở Dịch giật mình, muốn đi cứu người, nhưng đã không kịp rồi, huống chi Đỗ Đông Minh còn kéo hắn lại, căn bản không cho phép hắn đi ra ngoài. Đang định chất vấn thì Đỗ Đông Minh làm ra vẻ mặt ra hiệu im lặng. Lúc này lại có một người đi tới, người này tay cầm ngọc tiêu, thân mặc hoa lệ, dáng vẻ cũng là ngọc thụ lâm phong.
Tuy nhiên, điều khiến Sở Dịch không thể ngờ được là, người kia đi đến trước bình đài, nhìn trăng sáng trên trời một cái, không nói hai lời liền nhảy xuống vách núi. Liên tục hai người nhảy núi khiến Sở Dịch trợn mắt hốc mồm. Đỗ Đông Minh ra hiệu im lặng, bảo hắn tiếp tục xem tiếp đi. Không bao lâu sau, lại có một người đi tới, tướng mạo trung niên, một thân thịt mỡ, đi đứng tựa như một tòa núi nhỏ, để lộ cái bụng. Hắn đi đến trước bình đài, ngẩng đầu nhìn trăng sáng một cái, rồi cũng nhảy xuống.
Sở Dịch ngây người. Lúc này Đỗ Đông Minh mới từ chỗ ẩn thân đứng dậy, cười nói: "Ngươi nhất định rất kỳ quái phải không? Ta cũng rất tò mò. Hồi mới đến Thiên Thư Viện, ngươi biết ta là người không nhàn rỗi được, liền đi dạo khắp nơi. Không ngờ lại thấy mấy người nhảy núi. Lúc đó ta cũng muốn cứu, nhưng căn bản không kịp."
"Ngươi còn cười được nữa sao!" Sở Dịch chạy đến bên vách núi, nhưng thấy phía dưới mây mù lượn lờ. Nếu cứ thế nhảy xuống thì còn được sao?
"Đương nhiên là cười chứ, không cười ta ngốc sao? Ngày thứ hai ta đến đây, phát hiện mấy tên này cứ như không có chuyện gì, lại tiếp tục nhảy, hơn nữa còn cùng nhau nhảy xuống. Ngươi nói có trách hay không?" Đỗ Đông Minh nhìn xuống dưới vách núi, sợ tới mức lập tức lui về. "Nghe đồn, những thứ này căn bản cũng không phải là người, mà là vong hồn từ rất nhiều năm trước."
Truyện "Long Văn Chí Tôn Chương 97: Ma quỷ?" hiện chỉ hỗ trợ đọc trên app của xalosach.com, vui lòng click vào link dưới để tải app về đọc nhé :
Nếu gặp vấn đề gì trong quá trình tải, vui lòng liên hệ cho mình qua link sau nhé
Hỗ trợ qua Facebook
Liên Hệ Bản Quyền
Thanks you !!!
Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này