Chương 122: Đến cùng ai mới là nhân vật phản diện (2)
- Ha ha ha, họ Tổ, Thiên Đường có lối ngươi không đi, Địa Ngục không cửa ngươi lại xông tới.
Đúng lúc này, cách đó không xa truyền đến một tiếng cười phách lối.
Tổ An nhìn lại, chỉ thấy Mai Hoa Thập Tam ngồi ở trên xe lăn được người đẩy tới, mắt hắn đỏ bừng, đầy vẻ điên cuồng.
Mai Hoa Thất âm thầm hô hỏng bét, nghĩ thầm gia hỏa này cũng không biết nhịn một chút, chờ hắn vào cuộc lại nói, hiện tại nhảy ra hù đối phương chạy thì làm sao bây giờ.
Tổ An nhìn thấy Mai Hoa Thập Tam, không khỏi vui vẻ:
- Chân gãy thì lo dưỡng thương, ra chạy loạn cẩn thận ngay cả tay cũng mất.
Mai Hoa Thập Tam cắn răng đến chảy máu:
- Tiểu tạp chủng, hiện tại không có lão sư của thư viện che chở ngươi, ta nhìn ngươi làm sao bây giờ, có ai không, đánh gãy tay chân của gia hỏa này cho ta!
Đến từ Mai Hoa Thập Tam, điểm nộ khí +798!
- Rõ!
Hắn ở Mai Hoa Bang giữ địa vị cao, dưới tay có không ít kẻ liều mạng, nghe hắn nói liền muốn xông lại. Tổ An vội vàng trốn ra sau lưng Sở Sơ Nhan:
- Nương tử nương tử, ngươi tận mắt thấy rồi đấy, gia hỏa này ở trước mặt ngươi cũng dám phách lối như vậy, trước đó ta nói không có lừa gạt ngươi chứ?
Sở Sơ Nhan rất bất mãn hắn lại mở miệng kêu nương tử, nhưng ở trước mặt nhiều người, nàng không tiện uốn nắn, đành phải phát tiết lửa giận lên người Mai Hoa Thập Tam:
- Vừa rồi ngươi nói cái gì?
Một cỗ khí tức lạnh lẽo tràn ra, đổ phường vốn tiếng người huyên náo, nóng đến có chút khó chịu bỗng nhiên lạnh xuống, rất nhiều dân cờ bạc không tự giác được rùng mình.
Mai Hoa Thập Tam cũng trợn tròn mắt, hắn là nghe tin vội vàng chạy đến, không nghĩ tới Sở Sơ Nhan cũng ở chỗ này, bằng không cho hắn mấy lá gan hắn cũng không dám làm loạn, cường giả Ngũ phẩm, ở toàn bộ Mai Hoa Bang ngoại trừ bang chủ, thì cộng lại cũng không đủ nàng đánh.
Mai Hoa Thất vội vàng chạy ra hoà giải:
- Sở tiểu thư Sở tiểu thư, đây đều là hiểu lầm, hôm nay chân của Thập Tam đệ bị thương, dưới đau đớn khó tránh khỏi không lựa lời nói, nhận lầm người nhận lầm người.
- Nhận lầm người?
Sở Sơ Nhan cười lạnh, nhìn Tổ An hỏi.
- Ngươi muốn trừng phạt hắn như thế nào?
Tổ An sững sờ, lão bà tiện nghi này ngày bình thường cực kì lãnh đạm với hắn, kết quả ở bên ngoài lại cho hắn mặt mũi như thế?
Hắn mừng rỡ chỉ vào Mai Hoa Thập Tam nói:
- Vừa rồi gia hỏa này kêu gào muốn đánh gãy tay chân của ta, vậy đánh gãy tay chân của hắn đi.
- Tốt!
Sở Sơ Nhan vừa dứt lời, bóng trắng lóe lên, mọi người còn chưa kịp phản ứng, Mai Hoa Thập Tam đã kêu thảm, ngay cả xe lăn cũng ngồi không vững, nằm ở trên mặt đất thống khổ kêu rên, nhìn ra được, hai tay của hắn đã gãy, hai chân lại bị đánh gãy lần nữa, máu tươi từ trong băng gạc thẩm thấu ra.
Nhìn Sở Sơ Nhan khuôn mặt lạnh lùng, người trong đổ phường hít sâu một hơi, nữ nhân này nhìn rất xinh đẹp, nhưng khi xuất thủ lại ác như vậy?
Vừa rồi mấy gia hỏa huýt sáo đùa giỡn đều nuốt một ngụm nước bọt, vô ý thức lui về sau mấy bước, rút vào trong đám người.
Tổ An nhìn Sở Sơ Nhan giơ ngón tay cái, quả nhiên không hổ là lão bà của ta, người ngoan lời không nhiều, không đúng, người đẹp không nói nhiều.
Sở Sơ Nhan nhàn nhạt nhìn hắn:
- Ngươi đừng nghĩ lung tung, ta cũng không phải vì ngươi, mà là vì mặt mũi Sở gia.
Trước đó còn có chỗ hoài nghi, nhưng nhìn thấy Mai Hoa Thập Tam phách lối như vậy, nàng đã biết Tổ An nói chỉ sợ tám chín phần là thật.
Người Mai Hoa Bang đích thật là muốn đối phó hắn!
Mặc dù nói Sở gia kiêng kị triều đình, không tiện nhúng tay sự vụ địa phương, nhưng không đến mức bị người khi dễ đến trên đầu cũng không đánh trả, gia hỏa này dám ở trước mặt nàng phát ngôn bừa bãi với người Sở gia, nàng không phát uy thật nghĩ Sở gia dễ khi dễ sao.
- Đều như nhau, dù sao đều là mặt mũi nhà chúng ta.
Tổ An cười hì hì nói.
Sở Sơ Nhan liếc mắt, da mặt của gia hỏa này thật dày.
Tổ An tự nhiên không buông tha cơ hội thu hoạch điểm nộ khí, chạy đến bên cạnh Mai Hoa Thập Tam, từ trên cao nhìn xuống hắn:
- Vừa rồi ta nói cái gì ấy nhỉ, đã gãy chân thì nên cố gắng dưỡng thương, ra đi loạn nói không chừng tay cũng sẽ gãy, ngươi nhìn một mảnh hảo tâm của ta lại bị ngươi nói thành lòng lang dạ thú, hiện tại gãy tay rồi, có vui không?
Mai Hoa Thập Tam vừa đau vừa giận:
- Họ Tổ, mỗi lần ngươi đều tránh ở sau lưng người khác, có bản lĩnh dựa vào chính mình cùng ta đánh một trận!
Đến từ Mai Hoa Thập Tam, điểm nộ khí +999!
Tổ An cười nói:
- Ngươi nghĩ rằng ta giống loại người không quyền không thế như ngươi, ta có chỗ dựa vì sao không dùng? Thân thể quý giá của ta, loại tiện mệnh như ngươi có thể so sánh sao? Đã là niên đại gì, còn chơi đơn đấu.
Ngọa tào, thật vô sỉ!
Người xung quanh trợn mắt, vài ngày trước ngươi cũng nghèo đến không có tiền ăn cơm, hiện tại mới mấy ngày, liền tự nhận mình là quý tộc?
Đến từ người qua đường Giáp, điểm nộ khí +66!
Đến từ người qua đường Ất, điểm nộ khí +66!
Đến từ người qua đường Bính, điểm nộ khí +66!
...
Đừng nói người qua đường, ngay cả Sở Sơ Nhan cũng có loại xúc động muốn che mặt.
Mai Hoa Thập Tam rốt cục nhịn không được chửi ầm lên:
- Quý giá cái rắm, con mẹ nó ngươi chính là một kẻ ăn bám.
Đến từ Mai Hoa Thập Tam, điểm nộ khí +1000!
- Ăn bám thì thế nào, có bản lĩnh các ngươi cũng đi tìm một lão bà vừa xinh đẹp, vừa mạnh mẽ, lại vừa có gia thế cho ta xem.
Tổ An vừa nói vừa đưa tay khoác lên vai Sở Sơ Nhan.
Đến từ Mai Hoa Thập Tam, điểm nộ khí +666!