Chương 124: Ta chua (2)
Nghe Tổ An nói, nụ cười của Mai Hoa Thất cứng lại:
- Công tử yên tâm, Ngân Câu Đổ Phường chúng ta nổi tiếng trung thực, đương nhiên sẽ không làm những hoạt động kia, ngài nhìn thấy phù văn xung quanh xúc xắc không? Đây là thủ bút của Phù Văn Đại Sư trong kinh thành, có thể ngăn cách nguyên khí của người tu luyện, phòng ngừa bọn hắn thăm dò xúc xắc, cho nên công tử dù yên tâm.
Mấy dân cờ bạc khác âm thầm bĩu môi, nghĩ thầm đổ phường nào không chơi bẩn? Mặc dù trên xúc xắc khắc phù văn ngăn cách tu luyện giả can thiệp, nhưng dưới đáy bàn có cơ quan, có thể lâm thời biến hóa điểm số, bất quá mọi người ước gì Tổ An thua sạch, từng cái chỉ chờ xem kịch vui, cho nên không ai nhắc nhở.
Mai Hoa Thất lại có khổ tự biết, bây giờ Sở đại tiểu thư ở chỗ này, nếu như hắn gian lận, chỉ sợ rất khó giấu diếm được đối phương, bất quá đối phó gà mờ như Tổ An, dù không gian lận cũng có thể để đối phương thua táng gia bại sản.
- Công tử chuẩn bị đặt bao nhiêu?
Mai Hoa Thất lại hỏi.
Tổ An vụng trộm lấy Vận Khí Đan ra ăn, mới nói:
- Ta rất lười tiểu đả tiểu nháo, đương nhiên là quay con thoi.
- Quay con thoi?
Mai Hoa Thất sững sờ, hiển nhiên không rõ có ý gì.
- Còn mở sòng bạc, ngay cả cái này cũng không biết.
Tổ An khinh bỉ nhìn hắn.
- Quay con thoi chính là cược hết tiền trong người.
Nụ cười của Mai Hoa Thất cứng lại, nghĩ thầm không biết ngươi từ chỗ nào học được từ ngữ loạn thất bát tao, hắn cố nén giận nói:
- Công tử quả nhiên rất có phách lực.
Vừa nói vừa đưa mắt liếc nhìn tiểu nhị, gia hỏa này lần đầu liền cược hết, vậy thì không thể ra báo, miễn cho nhà cái thông sát, ván thứ nhất đã hù chạy hắn.
Tiểu nhị kia hiểu ý, cầm lấy chuông xúc xắc rung nửa ngày, sau đó đặt lên bàn:
- Mua xong rời tay, mua xong rời tay!
Tổ An lấy ra một chồng ngân phiếu, quơ quơ ở trước mặt Mai Hoa Thất:
- Nói đến những ngân phiếu này đại đa số đều là Mai Hoa Thập Tam tự nguyện tặng cho ta, không biết hôm nay ngươi sẽ đưa ta bao nhiêu?
Da mặt của Mai Hoa Thất run lên, con mẹ nó hắn tặng cho ngươi, sự tình của Mai Hoa Thập Tam hắn nghe nói qua, rõ ràng là ngươi đào hố, lợi dụng lão sư học viện đến cướp đi!
Đến từ Mai Hoa Thất, điểm nộ khí +155!
Bất quá đầu óc của Mai Hoa Thập Tam không dùng được, tự cho rằng tu vi cao thì không ai bì nổi, trước đây ít năm bang chủ luôn coi trọng hắn, hôm nay ta sẽ để cho bang chủ biết, thất phu chỉ thích tranh đấu tàn nhẫn làm sao vượt qua trí giả như ta.
Thế là nụ cười trên mặt hắn càng đậm:
- Công tử mua lớn hay nhỏ.
Tổ An nhìn lên bàn, hắn đại khái cũng đoán được tâm lý của đối phương, chắc chắn sẽ không vừa ra đã mở báo cho nhà cái thông sát dọa lùi hắn, cho nên mặc kệ mua lớn hay nhỏ, hắn đều có năm mươi phần trăm khả năng thắng tiền.
Bất quá tỉ lệ đặt cược một bồi một hắn không thèm.
Trực tiếp lấy ra một ngàn lượng ngân phiếu đặt ở ô 17 điểm:
- Muốn chơi thì chơi lớn một chút, như vậy mới xứng với khí chất siêu nhiên của ta.
Thấy hắn không thèm để ý chút nào đặt một ngàn lượng lên, Sở Sơ Nhan ở bên cạnh cau mày, dù nàng không biết đánh bạc, cũng rõ ràng trực tiếp đặt lên điểm số nào đó phong hiểm lớn hơn mua lớn nhỏ rất nhiều, đặc biệt là 17 điểm, tỉ lệ đặt cược cao tới 1 so 50, gần với báo.
Tỉ lệ đặt cược cao như vậy, ý vị như thế nào, ý nghĩa ngươi đặt một lượng bạc, thì sẽ triệt để mất đi một lượng bạc kia.
Lúc đầu Sở Sơ Nhan muốn khuyên bảo, nhưng nghĩ lại, thua cũng tốt, như vậy hắn mới triệt để hết hi vọng, có thể dựa theo ước định mang hắn đi ra ngoài, trong đổ phường này ô yên chướng khí, nàng rất không thích.
- Mở mở!
Dân cờ bạc vây xem bắt đầu ồn ào, bọn hắn tự nhiên cũng giống như Sở Sơ Nhan, muốn nhìn bộ dáng hắn thua một ngàn lượng như thế nào.
Tốt nhất có thể để cho Sở gia đại tiểu thư nhìn thật kỹ, phế vật chính là bùn nhão không đỡ được tường, sau khi thất vọng nói không chừng sẽ coi trọng bọn hắn thì sao?
Nữ nhân xinh đẹp cao quý như vậy, chúng ta không chê nàng thành hôn qua một lần!
Ngay cả Mai Hoa Thất cũng cười:
- Công tử vẫn quá tuổi trẻ khí thịnh, nên ổn đánh ổn thắng, cần đổ phường cho ngươi mượn một chút gỡ vốn hay không? Yên tâm, nể tình Sở gia, chúng ta không thu lợi tức.
Lần trước bọn hắn cũng từng bước hướng dẫn như vậy, để gia hỏa này thua một ngàn lượng.
Lúc kia Tổ An còn cẩn thận từng li từng tí, mỗi lần đều cược một lượng một lượng, lúc này mới mấy ngày, lại vung tiền như rác, con mắt không nháy một cái?
Mẹ nó, thật là gà mái biến thành Phượng Hoàng, ăn bám ngon như vậy sao?
Ta cũng có chút ghen tị.
Hắn nói xong bỗng nhiên cảm giác có chút không đúng, bởi vì vừa rồi đổ phường còn cực kỳ náo nhiệt, trong nháy mắt yên tĩnh trở lại, dân cờ bạc ở xung quanh nhìn hắn ánh mắt cực kì phức tạp, thậm chí còn ẩn ẩn có chút đồng tình?
Trong lòng Mai Hoa Thất lóe lên một phỏng đoán đáng sợ, vội vàng nhìn lại, phát hiện ba viên xúc xắc theo thứ tự là sáu điểm sáu điểm năm điểm, cộng lại vừa đúng 17 điểm.
Mai Hoa Thất chỉ cảm thấy trong đầu nổ vang, trống rỗng, tại sao lại như vậy?
Một bồi năm mươi, đổ phường bọn hắn mới một ván đã thua năm vạn lượng!
Năm vạn lượng!
Nghĩ đến con số này, trước mắt Mai Hoa Thất biến thành màu đen, cái này bằng đổ phường bọn hắn thu nhập nửa tháng!
Hắn hung hăng trừng đồ đệ của mình, gia hỏa này sẽ không bị họ Tổ mua chứ? Bất quá hắn lập tức phủ định loại khả năng này, những đệ tử kia đều biết gốc biết rễ, tuyệt đối tin được, chẳng lẽ vừa rồi chỉ là gia hỏa này vận khí tốt?