Chương 137: Vị hôn thê
Đương nhiên, nàng cũng nhìn ra được Mai Siêu Phong đang đánh chủ ý quỵt nợ, dù sao tới 750 vạn lượng, bán sạch Mai Hoa Bang cũng không bỏ ra nổi, cho nên bây giờ có thể thu một chút tính một chút, miễn cho đêm dài lắm mộng.
Mai Siêu Phong cắn răng, hắn biết hôm nay không ra chút máu chỉ sợ ứng phó không qua, liền nhìn thủ hạ phất tay:
- Người đâu, đi lấy mười vạn lượng ngân phiếu tới!
Sau đó nói với Sở Sơ Nhan:
- Mong Sở tiểu thư thứ lỗi, trong lúc vội vàng chúng ta cũng không có nhiều tiền như vậy, bây giờ trước lấy ra mười vạn lượng tỏ thành ý, lợi tức còn lại cuối năm sẽ trả, không biết Sở tiểu thư ý như thế nào?
Lần này hắn căn bản không có hỏi Tổ An, trời mới biết tên lưu manh vô lại kia lại chơi chiêu gì, dù sao nơi này chân chính làm chủ là Sở Sơ Nhan.
Sở Sơ Nhan do dự một chút, rốt cục nhẹ gật đầu, mười vạn lượng đã không sai biệt lắm, làm quá cũng không tốt.
Đệ tử Mai Hoa Bang mang ngân phiếu tới, Mai Siêu Phong vốn định giao cho Sở Sơ Nhan, nhưng nghĩ nghĩ không đúng, lập tức cải thành đưa cho Tổ An:
- Công tử có cần đếm một chút hay không?
Dù sao bạc ở trong tay Sở Sơ Nhan, muốn đòi về rất khó khăn, nhưng ở trong tay Tổ An, hừ hừ, luôn có biện pháp để tiểu tử thúi này phun ra.
- Cần, đương nhiên cần.
Tổ An tiếp nhận ngân phiếu, đầu ngón tay chấm chấm nước bọt, sau đó đếm từng tờ, một trăm lượng một tờ, khoảng chừng 1000 tờ.
Hô hấp của Mai Siêu Phong cứng lại, nghĩ thầm lão tử chỉ khách khí nói một chút mà thôi, ngươi lại làm thật?
Đến từ Mai Siêu Phong, điểm nộ khí +111!
Nhìn Tổ An vui vẻ đếm tiền, Tang Thiên nhướng mày, nghĩ thầm vì sao Sở tiểu thư lại tìm được vị hôn phu khốn nạn như vậy, quả nhiên là hoa nhài cắm bãi cứt trâu, ta chỗ nào không mạnh hơn hắn trăm lần?
Xung quanh người có cách nghĩ như vậy không phải số ít, thậm chí không ít võ sĩ Sở gia cũng đồng cảm, cống hiến một đợt điểm nộ khí
- A, sao lại thiếu một tờ?
Đúng lúc này, bỗng nhiên Tổ An hô to, dẫn lực chú ý của mọi người tới.
Mai Siêu Phong đen mặt:
- Làm sao có thể, nhiều con mắt nhìn chằm chằm như vậy, thiếu chỗ nào!
Cảm nhận được ánh mắt của mọi người, Tổ An nhún vai:
- Ta chỉ là tùy tiện nói mà thôi, xem ngươi có gạt ta hay không.
Mai Siêu Phong:
- ...
Đến từ Mai Siêu Phong, điểm nộ khí +211!
Tang Thiên rốt cục nhìn không được nữa:
- Được rồi được rồi, vấn đề đã viên mãn giải quyết, mọi người ai đi đường nấy đi.
Hắn không muốn tiếp tục lưu lại nơi này, nhìn một phế vật chó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng nhảy nhót, loại cảm giác này quá tức giận rồi.
Bàng Xuân cũng vui vẻ nở nụ cười:
- Không sai không sai, sự tình giải quyết rồi, mọi người tản đi đi, tản đi đi.
Vừa rồi trái tim của hắn nâng lên cổ họng, vạn nhất quân đội của Sở gia và Phòng Lũ Doanh nổi lên xung đột, hoặc Mai Hoa Bang cá chết lưới rách, không cẩn thận sẽ tạo thành tai hoạ, mũ ô sa Huyện Úy của hắn cũng không giữ được.
Hai vị đại lão đều lên tiếng, người xem náo nhiệt như được đại xá, nhao nhao chạy ra ngoài, trời mới biết lưu lại nơi này có bị tai bay vạ gió hay không.
Tạ Tú nhìn Tổ An phất tay:
- Hôm nay Tổ huynh để cho ta lau mắt mà nhìn, hôm nào mời ngươi uống rượu, rất nhiều chuyện phải thỉnh giáo ngươi một chút.
Tổ An cũng cười rất vui vẻ:
- Ta cũng có không ít sự tình muốn thỉnh giáo Tạ huynh, tỉ như làm sao lưu luyến bụi hoa lại phiến lá không dính...
- Dễ nói dễ nói...
Chú ý tới Sở Sơ Nhan sắc mặt âm trầm, Tạ Tú ngượng ngùng cười cười, nghĩ thầm ngươi thật trâu, dám ở trước mặt lão bà nói những thứ này.
Hắn sợ gặp phải tai bay vạ gió, tùy tiện ứng phó hai câu liền bỏ trốn mất dạng.
Nhìn mọi người chạy ra ngoài, Tổ An còn chưa thỏa mãn, điểm nộ khí không có kiếm đủ nha, thế là hắn quay đầu nhìn Mai Siêu Phong:
- Mai bang chủ, đổ phường của các ngươi sau này còn mở hay không? Ta còn có thể đến cược hay không?
Mai Siêu Phong:
- ...
Con mẹ nó nếu ngươi còn dám tới, lão tử lột da ngươi!
Đến từ Mai Siêu Phong, điểm nộ khí +267!
Sở Sơ Nhan cũng nhìn không nổi:
- Đi thôi.
Dù xưa nay tính tình nàng thanh lãnh, cũng chịu không nổi gia hỏa này gây chuyện.
Nhạc Sơn trực tiếp dẫn Tổ An ra ngoài, hiển nhiên ở Sở gia phục thị nhiều năm như vậy, thường thấy các loại lễ nghi quý tộc, hắn cũng chịu không được hành vi lưu manh vô lại của đối phương.
Ánh mắt của Mai Siêu Phong âm trầm nhìn bóng lưng bọn hắn rời đi, nắm đấm bóp khanh khách rung động.
- Bang chủ, chúng ta thật phải trả tên kia 750 vạn lượng sao?
Một thủ hạ không có mắt biểu đạt sầu lo của mình.
- Trả con mẹ ngươi!
Mai Siêu Phong tát tên kia đến bò không dậy được.
Hắn âm trầm đi về phòng của mình, một thân ảnh xinh xắn đã đợi lâu.
- Kiều cô nương, ngươi bảo ta viết xuống giấy nợ, chuyện này ngươi dự định khắc phục hậu quả ra sao?
Mai Siêu Phong đóng cửa lại, ngữ khí đã rất bất thiện.
- Tình huống lúc đó ngươi cũng không phải không biết, không viết có thể thuận lợi vượt qua sao?
Thiếu nữ kia tự nhiên chính là Tuyết Nhi, nàng thấy Mai Siêu Phong tức đến run rẩy, không khỏi an ủi.
- Yên tâm đi, giấy nợ ở trong tay phế vật Tổ An kia, muốn lấy được rất dễ dàng.
Mai Siêu Phong nhướng mày:
- Chỉ sợ hắn giao giấy nợ cho Sở gia.
Tuyết Nhi lắc đầu:
- Không cần phải lo lắng, Sở Sơ Nhan từ trước đến nay thanh cao, chắc chắn sẽ không cầm tiền của Tổ An; Sở Trung Thiên làm người ngay ngắn, Sở gia lại nghiêm cấm đánh bạc, hắn càng sẽ không lấy tiền đánh bạc, nói đến lần này trở về, Tổ An không chỉ không được tán thưởng, ngược lại còn sẽ bị Sở gia trách phạt, dù sao hắn đã phạm vào gia quy của Sở gia.