Lục Địa Kiện Tiên

Chương 189: Ngươi nhìn cái gì (2)

Chương 189: Ngươi nhìn cái gì (2)


Nghe xong 20 đề kia, Sở Sơ Nhan hít sâu một hơi, trong mắt dị sắc liên tục:
- Lão sư mới này thật lợi hại, ta thật có chút hiếu kỳ với hắn.
- Ngày mai tỷ sẽ càng hiếu kỳ hơn.
Trong mắt Sở Hoàn Chiêu lóe lên ý mừng, rất lâu rồi không có cao hứng như vậy.
- Hừ, chẳng qua là chút kỹ xảo mà thôi.
Tần Vãn Như hừ lạnh.
- Thế giới này dù sao vẫn là tu luyện vi tôn, chớ có bị bàng môn tả đạo khác phân tán tinh lực.
Sở Trung Thiên cũng thở dài, phụ họa nói:
- Đúng vậy Sơ Nhan, những năm này để con hỗ trợ lo liệu gia nghiệp, là có chút bất đắc dĩ, những kỹ năng kinh doanh, toán thuật… kia chỉ là tiểu đạo, con tuyệt đối không nên quá mức trầm mê.
Sở Sơ Nhan mỉm cười:
- Yên tâm, con biết phân rõ nặng nhẹ.
Lúc này Sở Trung Thiên mới lộ ra nụ cười:
- Vậy là tốt rồi, con từ nhỏ đã hiểu chuyện, chưa từng để cho ta và mẹ con lo lắng, con đã nói như vậy, chúng ta tự nhiên yên tâm.
Tần Vãn Như trừng nhị nữ nhi một cái:
- Tiểu Chiêu, nhìn tỷ tỷ của con, nhìn nhìn lại con xem, suốt ngày chơi bời lêu lổng, chỉ biết gây chuyện thị phi.
Nụ cười của Sở Hoàn Chiêu cứng đờ, miệng nhỏ nhô cao, nghĩ thầm ngươi khen tỷ tỷ thì khen, cần gì đến tổn hại ta chứ.
Tổ An xem như rõ ràng, nghĩ thầm khó trách mới đầu nhìn thấy Sở Hoàn Chiêu nàng phản nghịch như vậy, từ nhỏ đã lấy ra so sánh với tỷ tỷ, mấu chốt là còn so không nổi, đổi thành ai trong lòng cũng không dễ chịu.
Lại liên lạc đến Sở Sơ Nhan tính tình lãnh nhược băng sương, trong nhà này hình như không có mấy người bình thường, xem ra vợ chồng Sở thị dạy con khá thất bại.
Ai, đã có một tuổi thơ không vui, xem ra chỉ có mình tốn hao tâm tư một chút, về sau chiếu cố đôi tỷ muội này.
- Còn có Tổ An ngươi!
Tần Vãn Như vốn quở trách nữ nhi, nhưng ánh mắt rơi xuống trên người Tổ An, thấy hắn một bộ xem trò vui, lập tức giận không chỗ phát tiết, ngươi ở nơi đó đắc ý cái gì, ngươi còn không bằng Tiểu Chiêu đâu!
Tổ An giật nảy mình, quả nhiên là nằm cũng trúng đạn.
Sở Hoàn Chiêu thấy Tổ An giúp mình hấp dẫn hỏa lực, lập tức mừng rỡ đến mặt mày hớn hở, nghĩ thầm từ khi có tỷ phu, thời gian mình ở nhà tốt hơn nhiều.
- Cẩn tuân mẹ vợ dạy bảo.
Tổ An ngoan ngoãn lắng nghe lời dạy dỗ, trong khoảng thời gian này Tổ An đã thăm dò được người chân chính làm chủ ở Sở gia là ai, Sở gia loạn hay không, Tần Vãn Như định đoạt, tự nhiên không cần thiết chọc giận nàng.
- Được rồi.
Tần Vãn Như vốn muốn bảo Tổ An nỗ lực một chút, coi như không thể tu hành, tương lai ở trên gia nghiệp giúp Sơ Nhan phân ưu giải nạn cũng tốt, miễn cho Sơ Nhan thiên phú tốt như vậy, lại lãng phí thời gian ở trên những việc vặt kia.
Bất quá bỗng nhiên nghĩ đến nguyên nhân Sơ Nhan chiêu hắn làm rể, lời này lại có chút không nói ra được.
Hơn nữa lấy tính tình của Tổ An, mình còn không bằng nhắc nhở Tiểu Chiêu, đoán chừng tương lai càng có khả năng giúp sức, nghĩ tới đây nàng lại trừng nhị nữ nhi một chút, lại bắt đầu tận tình khuyên bảo.
Sở Hoàn Chiêu trợn tròn mắt, sao chỉ nói một mình ta, còn có thể vui vẻ ăn cơm hay không?
Sau khi cơm nước xong, Tổ An trở lại gian phòng của mình, bắt đầu kiểm kê điểm nộ khí, mặc kệ là gia tộc thi đấu cũng tốt, về sau tiến vào bí cảnh tìm kiếm Vô Tung Huyễn Liên cũng được, đều không thể rời thực lực cường đại.
Đặc biệt là gia tộc thi đấu đã gần trong gang tấc, trời mới biết Viên Văn Đống có dự định thế nào, mặc dù hắn bị Bùi Miên Mạn đánh cho đầy bụi đất, nhưng dù sao cũng là Ngũ phẩm, mình chưa hẳn đối phó được, vạn nhất hắn lên lôi đài làm chuyện gì xấu, lỡ tay giết ta...
Ân, không quá khả năng, dù sao phía sau mình còn có Sở gia.
Bất quá làm bộ thất thủ phế tay chân hẳn là hoàn toàn có khả năng, dù sao kiếp trước ở trên mạng xem qua quá nhiều tiểu thuyết như vậy, những công tử ca gì kia, tâm địa đều rất khốn nạn.
Mặc dù có Sở Sơ Nhan cam đoan, nhưng hắn không dám ký thác an nguy của mình lên người kẻ khác, vẫn là mạnh mình mới thật mạnh.
Kiểm kê một chút, tăng thêm lần trước còn lại, lần này tổng cộng có 88.018 điểm nộ khí, thu cao nhất là lúc mỹ nhân hiệu trưởng tuyên bố hắn thành lão sư toán thuật, hắn thừa cơ bảo những đồng học vây xem kia về sau gọi hắn lão sư.
Ôi, ta thật quá thông minh.
Tổ An có chút đắc ý, đồng thời càng ngày càng cảm thấy mài một người lấy điểm nộ khí quá ít, dùng kỹ năng quần công mới là vương đạo, học viện còn không đủ lớn, tương lai tốt nhất là ở thời điểm vạn chúng chú mục, mài điểm nộ khí của ức vạn người, ngẫm lại liền có chút kích động.
Sau đó quy trình cũ, rửa tay rửa mặt, chỉ thiếu đốt hương tắm rửa cầu nguyện, mới bắt đầu rút thưởng.
Không có chút ngoài ý muốn, liên tiếp mấy cái cảm ơn tham dự!
Chẳng qua hiện tại Tổ An sớm đã giếng cổ không gợn sóng, không ngừng nhấn rút thưởng, nhìn con trỏ di chuyển:
Cảm ơn tham dự... Nguyên Khí Quả... Cảm ơn tham dự... Cảm ơn tham dự... Nguyên Khí Quả... Ngươi nhìn cái gì... Cảm ơn tham dự... Nguyên Khí Quả...
Tổ An rút thưởng hơn tám trăm lần, về sau số lần rút thưởng có thể sẽ càng nhiều, một mực ấn như vậy tựa hồ có chút phiền phức, vạn nhất mình một lần tập hợp đủ mấy trăm vạn điểm nộ khí, chỉ sợ tay sẽ rụng mất.
A, chờ một chút, vừa rồi hình như rút được vật gì kỳ quái.
Tổ An xem xét ghi chép rút thưởng, chợt phát hiện hắn lại rút được một kỹ năng mới!
Vốn hắn có chút mặt ủ mày chau, trong nháy mắt thân thể thẳng tắp, mấy lần trước rút được kỹ năng đều khá hữu dụng, không biết lần này rút được cái gì?


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất