Chương 191: Quỳ Hoa Huyễn Ảnh (2)
Còn một hai ngày, hắn chỉ có thể đặt lực chú ý lên mười ba thức kiếm pháp sơ cấp mà Bạch Tố Tố dạy, mặc dù bộ kiếm pháp kia rất gân gà với người bình thường, nhưng tựa hồ cực kỳ phù hợp hắn, nếu như dùng tốt, uy lực sẽ vô tận, nếu như lấy bộ kiếm pháp kia thắng Viên Văn Đống, ai cũng sẽ không hoài nghi lá bài tẩy của hắn, dù sao đây là kiếm pháp mỗi người đều biết.
Nghĩ tới đây hắn trở nên hưng phấn, cầm lấy bội kiếm mà học viện phát luyện tập, không biết có phải bởi vì bây giờ tư chất của hắn là siêu cấp hay không, hắn cảm thấy ban ngày Bạch Tố Tố múa kiếm xuất hiện vô cùng rõ ràng ở trong đầu, một chiêu một thức đều nhớ rõ.
Mới đầu còn không thuần thục, nhưng luyện tập mấy lần, hắn lại luyện mười ba thức kiếm pháp sơ cấp ra dáng.
- A, không nghĩ tới ngộ tính của ngươi cao như vậy, trong thời gian ngắn liền nắm giữ kiếm pháp sơ cấp của học viện, hiện tại thiếu sót duy nhất chính là hỏa hầu mà thôi.
Đúng lúc này, bên cạnh truyền đến một thâm trầm thanh âm.
Tổ An giật nảy mình, vội vàng quay đầu lại nhìn, chỉ thấy một lão giả lưng còng đứng ở trong vườn hoa, không phải Mễ lão đầu thì là ai?
- Ngài tới lúc nào vậy.
Tổ An cười vô hại, nhưng trong lòng âm thầm cảnh giác, về sau phải cẩn thận chút ít, nếu không át chủ bài bị phát hiện, bởi vì hắn luôn có một loại cảm giác nguy cơ.
- Tới một lúc rồi.
Mễ lão đầu nhàn nhạt đáp.
- Nghe nói gia tộc thi đấu, ngươi rất có thể đối đầu với Viên Văn Đống?
- Đúng vậy.
Tổ An bất đắc dĩ, ai bảo hắn bị Sở gia xem như ngựa kém nhất.
- Ngươi dự định dựa vào bộ kiếm pháp sơ cấp này đối phó Viên Văn Đống?
Mễ lão đầu nhìn hắn hỏi.
Tổ An có chút run rẩy:
- Đúng vậy, ta cũng không biết cái khác.
Mễ lão đầu hừ lạnh:
- Bộ kiếm pháp sơ cấp này ở trong học viện trên cơ bản mỗi người đều biết, Viên Văn Đống tự nhiên cũng học qua, nghe nói hắn đã Ngũ phẩm, ngươi cầm kiếm pháp sơ cấp đối phó hắn, không phải châu chấu đá xe sao?
Tổ An nhịn không được nói:
- Nhưng nghe lão sư học viện nói, bộ kiếm pháp này không có yếu như vậy, là cơ sở của tất cả kiếm pháp, những cao thủ chân chính kia cơ bản đều là hóa phức tạp thành đơn giản...
- Lão sư lừa các ngươi chăm chú học kiếm ngươi cũng tin?
Mễ lão đầu giống như nhìn thằng ngốc nhìn hắn.
- Không sai, khi tu vi cao tới trình độ nhất định, kiếm pháp xác thực phản phác quy chân, con đường khá phù hợp với kiếm thuật sơ cấp, nhưng người ta dựa vào là tốc độ, lực lượng nghiền ép, ngươi cầm bộ kiếm pháp kia đi đối phó cao thủ, chết cũng không biết chết như thế nào!
Tổ An ngượng ngùng cười nói:
- Dù sao ta được xếp ở cuối cùng, xác suất ra sân không lớn.
Mễ lão đầu rơi vào trầm mặc, cách một lát lại hỏi:
- Nghe nói ngươi và họ Viên kia có thù?
Tổ An nhịn không được nhìn đối phương, gia hỏa này bình thường ở trong Sở gia không ra ngoài một bước, một bộ gần đất xa trời, vì sao tin tức gì hắn cũng biết như vậy:
- Ách, trước đó ở học viện có chút xung đột.
- Có chút xung đột?
Mễ lão đầu cười lạnh.
- Sao ta nghe nói đối phương đã công nhiên lên tiếng muốn phế ngươi.
Tổ An hậm hực nói:
- Lần trước hắn ngã ở trong tay ta, chỉ là vô năng cuồng nộ mà thôi.
- Lần trước có người khác giúp ngươi, nhưng trên lôi đài ai có thể giúp ngươi?
Mễ lão đầu trừng mắt, nhìn cực kì dọa người.
- Nghe nói đại tiểu thư còn không yên lòng, ngày mai sẽ dẫn ngươi đi gây họ Viên lần nữa?
- Vâng... Đúng vậy.
Đột nhiên Tổ An rùng mình, chuyện này là lúc bữa tối mấy người bọn hắn nói qua, sao Mễ lão đầu biết? Vậy sự tình bàn phím của mình hắn đến cùng có biết hay không?
- Quả thực là hồ nháo, dù đại tiểu thư không thích ngươi, cũng không thể đẩy ngươi vào trong hố lửa chứ.
Mễ lão đầu bực tức giậm chân.
Nhìn thấy hắn tức giận, trong lòng Tổ An ấm áp:
- Tiền bối không cần lo lắng, đại tiểu thư chỉ là khai thác kế sách ngựa tốt ngựa xấu mà thôi, xếp ta ở cuối cùng, hơn phân nửa là không cần chân chính ra sân.
Mễ lão đầu lắc đầu:
- Lần này không giống, bên Viên gia có chuẩn bị mà đến, lần này xác suất ra sân của ngươi không thấp. Không được, như vậy quá mạo hiểm, ta truyền cho ngươi một bộ thân pháp, đến lúc đó ở trên lôi đài thật gặp phải nguy hiểm, cũng có thể bảo mệnh.
Tổ An đầu tiên là sững sờ, sau đó cảm động nói:
- Tiền bối, ngài thật tốt!
Vậy mà mình còn một mực hoài nghi hắn, thật là có chút lang tâm cẩu phế.
Mễ lão đầu cười hắc hắc:
- Ta đời này không có tác dụng gì, chỉ có thể trông cậy vào tương lai ngươi hoàn thành nguyện vọng của ta, đương nhiên không muốn nhìn thấy ngươi còn chưa trưởng thành liền cụt tay cụt chân.
Nói đùa cái gì, ngươi là người ta thật vất vả mới chọn được, sao có thể để tiểu tử Viên Văn Đống kia tạo thành tàn tật gì, để kế hoạch của ta không còn hoàn mỹ.
Nhưng Tổ An lại không biết, lúc này đã cảm động ào ào, sau khi đi vào thế giới này, người tốt với hắn có thể đếm được trên đầu ngón tay, Mễ lão đầu tuyệt đối là người tốt nhất.
Mễ lão đầu hắng giọng, tiếp tục nói:
- Bộ thân pháp này tên Quỳ Hoa Huyễn Ảnh, nó cần rất ít nguyên lực là có thể thôi động, nhưng hiệu quả thân pháp lại cực mạnh, nếu tư chất đầy đủ, chừng nửa năm là có thể tiểu thành, mặc dù thời gian cấp bách một chút, nhưng dùng để đối phó Viên Văn Đống, vấn đề hẳn không lớn.
Tổ An sững sờ:
- Cái này không đúng, thân pháp này đã lợi hại như vậy, tại sao chỉ cần rất ít nguyên lực là có thể thôi động, cái này không phù hợp logic nha.