Chương 248: Bại lộ (2)
Kỳ thật Mễ lão đầu cũng oan uổng, chủ yếu là vì che dấu Quỳ Hoa Huyễn Ảnh chân chính, vội vàng cải tạo tất nhiên sẽ sơ hở chồng chất, một đám người nhìn chằm chằm nghiên cứu, vẫn rất dễ dàng tìm được sơ hở.
Đương nhiên nếu cho Mễ lão đầu đầy đủ thời gian nghiên cứu, cho dù là ngụy Quỳ Hoa Huyễn Ảnh, cũng sẽ không dễ dàng bị nhìn ra sơ hở như vậy.
Hắn ngây người trong chớp mắt, Viên Văn Cực đã thừa cơ công qua, khóe miệng cười lạnh, một kiếm này chém xuống, chân của đối phương sẽ bị gọt một nửa.
Hôm nay vận khí thật tốt, Viên Văn Đống bị phế, trong thế hệ trẻ tuổi Viên gia không còn ai vượt qua mình, lại thêm hôm nay thay Viên Văn Đống báo thù, vì Viên gia lập xuống đại công, vị trí thiếu chủ, chỉ sợ trừ ta ra không còn có thể là ai khác!
Nói đến đây hết thảy đều phải cảm tạ Sở gia Nhị tiểu thư, mặc dù khi còn bé ngươi khi dễ ta, nhưng vừa rồi ta không chỉ trả thù lại, ngươi còn gián tiếp đưa ta món lễ lớn như vậy.
Ha ha ha, chờ ta lên làm Viên gia thiếu chủ, thậm chí còn có thể tới Sở gia cầu thân, cưới ngươi về nhà ngày ngày khi dễ, ngẫm lại liền kích động âu.
Mắt thấy mũi kiếm sắp chém vào mắt cá chân, trên thân kiếm lại truyền đến cảm giác trống rỗng, kiếm của hắn trực tiếp xẹt qua một cái bóng mờ, chặt lên mặt đất, Tổ An thì đã biến mất không thấy gì nữa.
Ánh mắt liếc qua, nhìn thấy một vòng hàn quang từ bên cạnh đánh tới, trong lòng hắn kinh hoàng, vội vàng tránh đi, nhưng làm sao kịp.
Một tiếng kêu thảm thiết đau đớn vang vọng cả lôi đài, một nửa cánh tay từ giữa không trung rớt xuống, trên tay cụt còn cầm một thanh bảo kiếm, năm ngón tay không ngừng co rút, nhìn cực kì khiếp người.
Tổ An đá vào bụng Viên Văn Cực một cước, Viên Văn Cực kêu thảm, nặng nề té lăn trên đất, nhiều lần muốn đứng lên nhưng đều thất bại, toàn thân run rẩy nhìn Tổ An:
- Ngươi... Ngươi thật độc ác!
Đến từ Viên Văn Cực, điểm nộ khí +1024!
Hắn không chỉ đứt tay, hơn nữa bị một cước kia đá nát khí hải, tu vi hoàn toàn bị phế. Trước một giây còn tưởng tượng leo lên đỉnh phong nhân sinh, một giây sau triệt để ngã vào đáy vực, loại chênh lệch kia để hắn gần như sụp đổ.
Tổ An đi tới, từ trên cao nhìn xuống:
- Ta không phải quân tử gì, người khác tốt với ta một chút, ta nhiều lắm trả lại hắn ba phần, nhưng nếu người khác ác với ta một chút, ta tất trả lại gấp mười. Lúc đầu chỉ tính toán để ngươi gãy tay, trọng thương một chút, coi như thay Tiểu Chiêu trút giận, nhưng ngươi lại muốn chặt đứt chân của ta, vậy thì đừng trách ta không khách khí.
Nghe hắn nói, Hồng Tinh Ứng nuốt một ngụm nước bọt, sau lưng lạnh toát, gia hỏa này thật ác.
Lúc này đám người Viên gia nhao nhao nổi giận:
- Họ Tổ, ngươi muốn chết!
Đến từ Viên Chính Sơ, điểm nộ khí +1024!
Đến từ Viên XX, điểm nộ khí +444!
Đến từ Viên YY, điểm nộ khí +444!
...
Trơ mắt nhìn hai huynh đệ bị phế, Viên Chính Sơ nơi nào còn ngồi vững được, dẫn các cao thủ trong nhà vọt tới lôi đài.
Sở Trung Thiên đã sớm chuẩn bị, mang theo gia tướng lao lên:
- Thế nào, Viên Chính Sơ ngươi lại muốn xuất thủ với vãn bối?
Viên Chính Sơ biết đánh không lại, liền nhìn Tang Hoằng khóc lóc kể lể:
- Thái Thú đại nhân, kẻ này ác độc như thế, mong đại nhân làm chủ cho Viên gia chúng ta.
Trốn ở sau lưng đám người Sở gia, lực lượng của Tổ An rất đủ, lớn tiếng nói:
- Lời này của Viên thúc thúc ngươi ta nghe không hiểu, vừa rồi trước khi lên sân, chúng ta rõ ràng đã ước định sinh tử nghe mệnh trời, kết quả bây giờ ngươi như vậy, có phải là thua không nổi hay không.
Viên Chính Sơ á khẩu, ai là thúc thúc của ngươi, nếu lão tử có chất nhi như ngươi, năm đó đã sớm bóp mũi cho ngươi chết rồi.
Đến từ Viên Chính Sơ, điểm nộ khí +999!
Lúc này trên đài, Tang Hoằng cũng đau đầu, người Viên gia thật phế vật, liên tiếp xảy ra sơ suất, làm hại mỗi lần đều do ta chùi đít.
Hắn không có trực tiếp tỏ thái độ, mà nhìn về phía Khương La Phu:
- Khương hiệu trưởng, không nghĩ tới mười ba thức kiếm pháp sơ cấp lại có uy lực lớn như vậy, thật là để bản quan nhìn mà than thở.
Vừa rồi một kiếm kia của Tổ An, rõ ràng là một chiêu trong kiếm pháp sơ cấp, nhưng từ trong tay hắn đánh ra, không biết vì sao, Viên Văn Cực lại không tránh khỏi.
Trong đầu Khương La Phu cũng đang nhớ lại một chiêu kia, nàng không thể lý giải một chiêu bình thường, vì sao bỗng nhiên có uy lực lớn như vậy, có chút không giống kiếm pháp sơ cấp của học viện, nhưng cụ thể không giống chỗ nào, nàng lại không nói ra được.
Nghe Thái Thú hỏi, nàng đáp:
- Mười ba thức kiếm pháp sơ cấp là kết tinh trí tuệ của học viện mấy trăm năm qua, tự nhiên thần diệu vô biên, khả năng là vì những hậu nhân chúng ta quá ngu dốt, không cách nào lĩnh hội được ảo diệu trong đó.
Lúc này Tạ Dịch cũng mở miệng nói:
- Thái Thú đại nhân, vừa rồi Tổ An dùng chỉ là kiếm pháp sơ cấp bình thường nhất, Viên Văn Cực ngay cả kiếm pháp như vậy cũng không tránh khỏi, thì không thể trách đối thủ xuất thủ quá ác nha.
Tang Hoằng nhẹ gật đầu, trước mặt nhiều người như vậy, hắn cũng không tiện công nhiên thiên vị:
- Viên gia chủ, vừa rồi trước khi hai người bọn họ quyết đấu đã ước định, vô luận ai thắng ai thua, đều không cho phép truy cứu trách nhiệm, ngươi như vậy để bản quan rất khó xử.
Hắn phảng phất như mở ra một lỗ hổng, những người khác nhao nhao phụ họa:
- Đúng vậy, vừa rồi chúng ta cũng nghe được.
- Người nhà họ Viên thua không nổi sao.
- Ngay cả kiếm pháp sơ cấp cũng ứng phó không được, Viên gia quá cùi bắp.