Chương 284: Sơn cốc Luyện Ngục (2)
Tổ An nhả rãnh quy nhả rãnh, nhưng không có quên vấn đề quan tâm nhất:
- Trên thế giới này có ma pháp Quang Minh Hệ không? Làm sao mới có thể giết chết loại đồ chơi này?
- Quang Minh Hệ?
Kỷ Tiểu Hi nhíu mày.
- Trong truyền thuyết đúng là có võ giả thức tỉnh nguyên tố này, nhưng cực kì thưa thớt, dù sao Minh Nguyệt Thành là không có, về phần biện pháp đối phó cương thi, thì ngược lại có ghi chép, giống như chặt đầu của bọn nó phá đi là được; mặt khác có truyền ngôn nói võ giả Hỏa hệ cũng có thể khắc chế.
- Hỏa hệ?
Tổ An mặt ủ mày chau, hiển nhiên hai người đều không có năng lực này, không biết lửa bình thường được không.
Bất quá sơn cốc này âm lãnh như thế, muốn đốt lửa chỉ sợ cũng không dễ dàng.
Hắn nhìn tất cả kỹ năng của mình, phát hiện không có loại nào dùng để đối phó cương thi, cho dù là Tịch Tà Kiếm Phổ hắn vẫn lấy làm kiêu ngạo, dùng để đối phó sinh linh bình thường còn được, mỗi chiêu đều nhằm vào yếu hại, nhưng những cương thi này lực phòng ngự cao, bộ kiếm pháp kia đối mặt bọn chúng, uy lực sẽ giảm bớt đi nhiều.
Dù sao coi như đâm trúng đầu, ngươi không triệt để phá đi, thì sẽ không có ảnh hưởng gì.
Đám Kim Mao Quái Thử kia chỉ đào tẩu khoảng một phần ba, hơn phân nửa đều bị cương thi bắt iết, dù sao dưới nền đất khắp nơi đều là cương thi, những Kim Mao Quái Thử kia lại không biết bay, cho nên rơi vào hạ phong.
Có thể trốn được một phần ba, là phải cảm tạ mới đầu cương thi thức tỉnh không nhiều, nhưng theo huyết nhục của bọn nó tràn ngập sơn cốc, càng ngày càng nhiều thổ địa bắt đầu xao động, từng con cương thi từ lòng đất bò ra.
- Ngươi có dược vật ngăn cách mùi hay không, nhanh vẩy xung quanh, bằng không sẽ không kịp.
Tổ An trầm giọng nói.
Mới đầu khắp nơi là Kim Mao Quái Thử, hiện tại phía dưới toàn là cương thi, hai người muốn chạy trốn cũng không có cơ hội, chỉ có thể mong không bị bọn chúng phát hiện mà thôi .
- Có.
Kỷ Tiểu Hi không ngừng vẩy thuốc ở xung quanh.
Lúc này Tổ An mới thở dài một hơi.
- Những cương thi này lúc nào mới có thể thối lui đây.
Nhìn phía dưới du đãng đầy xác thối, tâm tình của Tổ An có chút nặng nề, vừa rồi lúc tiến vào vẫn là ban ngày, nhưng sơn cốc này âm khí quá nặng, ánh nắng rất ít tiến vào trong sơn cốc.
Hiện tại nhìn sắc trời bên ngoài, chỉ sợ sắp tối rồi, đến lúc đó những cương thi này sẽ không du đãng một đêm chứ?
Bỗng nhiên hắn có chút hiếu kỳ, bí cảnh đến cùng hình thành như thế nào, có ban ngày có đêm tối, ban ngày có mặt trời, không biết màn đêm buông xuống có mặt trăng hay không.
Lúc này những cương thi phía dưới đang mở thịnh yến, hiển nhiên hương vị huyết nhục đối với bọn chúng mà nói chính là mỹ vị, chỉ bất quá đối với người sống thì không vui vẻ như vậy.
Mùi máu tươi trong không khí càng ngày càng đậm, nhiều lần cảm thấy buồn nôn, nhưng bị hắn cố nén xuống.
Nhưng Kỷ Tiểu Hi không có may mắn như vậy, thân là nữ sinh, vốn rất sợ những vật này, lại thêm vừa rồi nàng ăn rất nhiều bánh ngọt, bị mùi máu tanh tràn ngập, lại nhìn thấy những cương thi kia gặm ăn Kim Mao Quái Thử, nàng rốt cục nhịn không được nôn mửa.
- Hỏng bét!
Trong lòng Tổ An lộp bộp, lúc này muốn cản cũng không kịp.
Quả nhiên, những cương thi đang ăn kia nhao nhao quay đầu, hốc mắt trống rỗng nhìn bọn hắn, dù rất nhiều ngay cả ánh mắt cũng không có, nhưng Tổ An xác định bọn chúng có thể nhìn thấy tình huống bên này.
Những cương thi trước đó chưa bắt được Kim Mao Quái Thử kia nhao nhao đi tới, Tổ An biến sắc, vừa rồi cây này bị đám chuột kia gặm một trận, chỉ sợ chịu không được mấy lần công kích sẽ sẽ sụp đổ.
Vừa nghĩ tới thảm trạng của Kim Mao Quái Thử, hắn liền không rét mà run.
Hắn vội vàng hỏi thăm thiếu nữ bên cạnh:
- Độc của ngươi đâu, bây giờ đối phó cương thi hẳn không có gánh nặng trong lòng chứ?
- Độc của ta chỉ có hiệu quả với sinh linh, loại tử linh này hiển nhiên là không sợ độc.
Sắc mặt Kỷ Tiểu Hi tái nhợt.
- Thật xin lỗi, đều là ta không tốt.
Nếu không phải vừa rồi nàng tham ăn, thì không đến nỗi nhịn không được, trêu chọc những quái vật này chạy qua.
- Bây giờ nói những thứ này cũng vô dụng.
Tổ An nhanh chóng nói.
- Đợi lát nữa ta xuống dưới dẫn chúng nó đi, ngươi tuyệt đối không được lên tiếng.
Kỷ Tiểu Hi giật mình:
- Không được, ta và ngươi cùng một chỗ!
Tổ An lắc đầu:
- Thân pháp của ta đặc biệt, tốc độ của những cương thi này không nhanh, ta không phải không có cơ hội, mang theo ngươi, hai người chúng ta đều phải chết. Mặt khác ngươi lưu lại nơi này, chờ cương thi rời đi, nói không chừng còn có thể thông tri người tới cứu ta.
- A Tổ ca ca...
Vành mắt của Kỷ Tiểu Hi đỏ bừng, nàng biết đối phương nói là tình hình thực tế, mình xuống chỉ thêm phiền. Nhưng lý trí biết là một chuyện, trên tình cảm lại là một chuyện khác.
Nếu không phải hôm nay mình liên lụy hắn, hắn sẽ không lâm vào tình thế nguy hiểm như vậy.
Chú ý tới ánh mắt của nàng, Tổ An lo lắng:
- Ngươi tuyệt đối đừng xúc động làm ra việc ngốc, như vậy ta mạo hiểm sẽ uổng phí.
- Tốt, nhưng A Tổ ca ca phải đáp ứng ta, nhất định phải sống!
Thời điểm Kỷ Tiểu Hi nói, nước mắt phảng phất như tùy thời tràn mi.
- Thế nào, nếu ta có thể sống, ngươi sẽ lấy thân báo đáp?
Tổ An vừa quan sát tình huống cương thi phân bố phía dưới, vừa trêu đùa nàng.
Kỷ Tiểu Hi hơi đỏ mặt:
- Chán ghét, ngươi đã có lão bà...
- Ha ha, lão bà ta không ngại ta tìm những nữ nhân khác, ta đi đây!
Tổ An cười ha ha, hắn đã nhìn chuẩn một khe hở, nhanh chóng lao ra ngoài.
Những cương thi kia hiển nhiên cũng bị hắn hấp dẫn, một bộ phận lớn lao về phía hắn, nhưng ngoài ra còn có một bộ phận ngẩng đầu nhìn vị trí của Kỷ Tiểu Hi.