Lược Thiên Ký

Chương 275: Diệt bốn mạch của các ngươi

Chương 275: Diệt bốn mạch của các ngươi

- Ha ha, chỉ bằng cái thiết hoàn này, đã muốn khóa ta lại?
Trong tiếng cười lạnh, linh lực trên người Phương Hành vận chuyển, trong lúc nhất thời giống như vòi rồng bão táp, Huyền Thiết Hoàn trên trán hắn, phù văn từng bước từng bước hiển hóa ra, như ra sức giam cầm hắn. Nhưng trên mặt Phương Hành vậy mà không có chút thống khổ, chỉ có sát khí theo linh lực vận chuyển càng ngày càng đầm, mang theo vẻ điên cuồng trùng kích về phía Huyền Thiết Hoàn...
- Hắn đang làm gì?
Có đệ tử Kim Quang nhất mạch nghẹn ngào kêu lên.
- Chẳng lẽ hắn muốn đánh vỡ Tỏa Thần Hoàn giam cầm?
Nguyên Sinh Liên cả kinh, trong nội tâm có chút cảm giác không ổn, cất bước tiến lên, muốn thi triển pháp thuật.
- Điều đó không có khả năng, Tỏa Thần Hoàn làm sao có thể bị đánh phá, hắn là muốn chết...
Kim Phù cũng kêu lên.
Nhưng lúc này, Phương Hành đột nhiên mở hai mắt ra, đáy mắt kim quang lấp lóe, linh lực bàng bạc gào thét xông lên.
- Mở!
Hắn hét to một tiếng, hai nắm đấm oanh một tiếng.
Ba… Tỏa Thần Hoàn nứt vỡ, mảnh vỡ văng khắp nơi!
Trong chốc lát, mọi người sợ hãi, ngay cả Nguyên Sinh Liên chuẩn bị ra tay cũng sững người...
Tỏa Thần Hoàn bị đánh vỡ?
Đây là Pháp khí ngay cả Kim Đan cũng có thể khóa lại, lại bị một Trúc Cơ phá vỡ?
Cần phải biết, Tỏa Thần Hoàn giam cầm Chân Linh, cưỡng ép đánh vỡ, chỉ sẽ làm hại Chân Linh của mình nứt vỡ tử vong!
Tiểu tử kia chẳng qua là Trúc Cơ cảnh tầng hai, vậy mà cưỡng ép phá vỡ Tỏa Thần Hoàn?
- Tiểu tử... Ngươi là làm sao giãy giụa ra được Tỏa Thần Hoàn?
Dù lúc này tình huống nguy cấp, nhưng Kim Quang Lão Tổ vẫn hỏi.
Bởi vì dù hắn là Kim Đan cảnh, cũng không nghĩ ra điểm này.
Tỏa Thần Hoàn không có khả năng bị đánh phá, trừ khi lúc Nguyên Sinh Liên đeo Tỏa Thần Hoàn cho Phương Hành động tay động chân.
Bởi vậy lúc này Kim Quang Lão Tổ hơi hoài nghi Nguyên Sinh Liên.
- Giãy giụa? Ha ha, ta căn bản không có bị nó khóa, nói gì tới giãy giụa?
Phương Hành cười lạnh, rất hung hăng ngang ngược, đáy mắt sát ý di động.
Vô luận là Kim Quang Lão Tổ hay Nguyên Sinh Liên tự tay đeo Tỏa Thần Hoàn cho Phương Hành, cũng không thể tưởng được, Tỏa Thần Hoàn có thể khóa lại Kim Đan, nhưng hết lần này tới lần khác khóa không được Phương Hành.
Bởi vì Tỏa Thần Hoàn là dùng giam cầm Chân Linh làm căn cơ, tác dụng và nguyên lý của nó đều ở chỗ này.
Nhưng Phương Hành lại tu luyện ra phương pháp ngoài ma trong thánh ngay cả Vạn La lão quái cũng chưa từng gặp qua, Chân Linh của hắn sống nhờ Sát Linh, cũng chẳng khác nào bên ngoài Chân Linh còn có một tầng xác ma, xác ma ngồi xếp bằng ở trong Đạo Tháp, ôn dưỡng Chân Linh.
Sau khi đeo lên Tỏa Thần Hoàn, liền trực tiếp khóa lại Chân Linh ở trong Đạo Tháp.
Thay đổi người khác, tự nhiên là sẽ bị giam cầm, không cách nào phản kháng.
Nhưng đối với hắn, Tỏa Thần Hoàn khóa lại chỉ là xác ma bên ngoài Chân Linh mà thôi.
Cũng bởi vậy, ngoài lực lượng bị Tỏa Thần Hoàn khóa lại, hắn còn có một đạo lực lượng không bị trói buộc, cũng là lực lượng Chân Linh chính thức, dựa vào đạo lực lượng này, hoàn toàn có thể đánh vỡ Tỏa Thần Hoàn, có thể nói không phí bao nhiêu sức lực.
Đạo lý trong này, Phương Hành tự nhiên lười giải thích, ánh mắt quét qua đệ tử bốn mạch ở chung quanh cầu đá, cuối cùng nhìn về phía bốn vị Kim Đan cảnh:
- Kim Quang hỗn đản, nếu như ngươi nói lời giữ lời, ta vốn muốn tha cho huyền tôn của ngươi một mạng, nhưng đáng tiếc, ta khó được thật lòng một lần, ngươi lại chơi xảo trá với ta, vậy thì không cần nương tay nữa...
Hắn cho rằng là Kim Quang Lão Tổ ra lệnh Kim Phù giết Sở Từ, nên tất cả hận ý đều rơi xuống trên người Kim Quang Lão Tổ.
- Còn ba lão hỗn đản các ngươi nữa, ta liều chết liều sống, giúp đệ tử của các ngươi tiến vào Huyền Vực, kết quả các ngươi ngay cả một nha hoàn của ta cũng không muốn bảo vệ, tùy ý nàng bị lão hỗn đản Kim Quang cho cướp...
Nói đến chỗ này, hắn ngừng lại một chút, sát khí quanh người dần dần ngưng lại, quát chói tai:
- Các ngươi tổn thương nha hoàn của ta, hôm nay ta liền đoạn truyền thừa của các ngươi!
Ăn nói mạnh mẽ, chém đinh chặt sắt.
Sát ý của Phương Hành nổi lên bốn phía, đậm đặc trước đó chưa từng có.
Theo linh lực trên người điên cuồng dâng lên, lúc này không hề che lấp, vậy mà ở xung quanh bao phủ một tầng sát khí, giống như áo choàng màu đen, kéo ra chiều dài hơn mười trượng, loại sát khí này, vượt xa tà khí của những Âm Thị kia, nồng đậm hung tàn, đừng nói đệ tử bốn mạch, ngay cả bốn vị Kim Đan cũng cảm thấy trái tim băng giá...
- Giả thần giả quỷ, bổn tiểu thư đưa ngươi đi gặp xú nha đầu kia...
Trong nội tâm Kim Phù cả kinh, nhưng dù sao cũng là thiên kiêu, lúc này không hề bối rối, lệ quát một tiếng, trường kiếm đâm về phía Phương Hành, trong chốc lát, trường kiếm huyễn hóa ra vô số bóng kiếm lạnh thấu xương, bao phủ phương viên mười trượng, bóng kiếm tổ hợp, lại huyễn hóa thành một Ác Long, mở ra cái miệng khổng lồ, nuốt về phía Phương Hành.
Kiếm ảnh hóa hình, đương nhiên là tu luyện huyền quyết tới đại thành!
Chỉ dựa vào một kiếm này, đã có thể xứng với hai chữ thiên kiêu.
Nhưng đối mặt bóng kiếm biến hoá ra Ác Long, Phương Hành nhìn cũng không nhìn, năm ngón tay hư trương, cứng rắn đè xuống.
Oanh...
Bàn tay lôi cuốn ra sát khí, phóng thích lực trường vô hình, chống đỡ Kiếm Long ở trên không trung, tiến lên không được nửa bước.
Nhưng cũng chỉ giằng co nửa hơi, Kiếm Long đột nhiên nứt vỡ, hóa thành ngân quang điểm điểm, tán lạc ở trong không khí...
- Phù sư muội cẩn thận...
Giờ khắc này, Nguyên Sinh Liên cảm thấy hãi hùng khiếp vía, hét lớn một tiếng, thi triển thần thông, nhanh lao về phía Phương Hành.
Ở trong nội tâm Nguyên Sinh Liên, một mực không để Phương Hành vào mắt, cho dù gút mắc giữa hai người càng ngày càng sâu, cũng chỉ là bởi vì Sở Từ xinh đẹp mà thôi, lại hồn nhiên không chú ý tới Phương Hành.
Dù sao ở trong ánh mắt thiên kiêu Tây Mạc như hắn, tu vi Trúc Cơ sơ kỳ của Phương Hành cũng không cao, lại không có phong phạm của thiên kiêu chút nào... Loại phong phạm này rất khó tả, nói dễ hiểu một chút, là loại uy thế không cần ra tay, cũng có thể làm cho đối thủ nhận thua, dù thiên kiêu chỉ có một người, dù ăn mặc quần áo bình thường, cũng có thể để cho người nhìn ra bất đồng...
Nhưng Phương Hành thật không có, người trời sinh không có sĩ diện là rất khó dưỡng ra loại phong phạm kia.
Cũng bởi vậy, cho dù Phương Hành bắt giữ Hồng thúc, thậm chí ở dưới mí mắt của Kim Quang Lão Tổ trốn vào cầu đá, Nguyên Sinh Liên cũng không để Phương Hành vào mắt, chỉ cảm thấy thiếu niên này nhanh trí và lá gan không nhỏ mà thôi, đối với thực lực của hắn, Nguyên Sinh Liên nhìn không tốt, cho rằng hắn chỉ có được đại kỳ uy lực cường đại, thuộc về ngoại lực.
Đối với mình đã có được Kim Ly Bát Trận Bàn mà nói, muốn bắt lấy hắn, thật không phải việc khó gì!
Nhưng cảm giác ưu việt trên thực lực kia, lại trong nháy mắt này biến mất vô tung vô ảnh.
Hắn bỗng nhiên cảm giác được, trên người thiếu niên bởi vì nha đầu kia bị thương mà tức giận, bỗng nhiên phóng ra hung uy mà ngay cả hắn cũng cảm giác hãi hùng khiếp vía, loại hung uy này, mặc dù là ở trên người hắn, cũng không có cảm nhận được qua...
Người này tất nhiên là một Chiến tu!
Hơn nữa là một Chiến tu được đại tông môn hao tốn vô số tài nguyên đúc luyện ra!
Hắn quát lớn vọt lên, chưởng biến ảo thành một đóa Hồng Liên, phía trên thiêu đốt hỏa diễm màu vàng, trong nháy mắt hiển hóa ra, hỏa diễm liền hóa thành vô số lưỡi đao sắc bén, dùng Hồng Liên làm trung tâm, hưu hưu hưu… thanh âm tan vỡ truyền đến, lộn xộn đâm tới Phương Hành, đồng thời kéo Kim Phù ra sau lưng mình, tránh cho Phương Hành phản kích.
Bá...
Lưỡi đao màu vàng tan vỡ, Phương Hành đứng tại nguyên chỗ không ngờ đã mất đi bóng dáng.
Đáy lòng Nguyên Sinh Liên phát lạnh, Hồng Liên bay đến đỉnh đầu, hạ xuống đạo đạo hồng quang, bao phủ hắn và Kim Phù lại.
Nhưng xu thế phòng ngự của hắn không có hiệu quả, bởi vì Phương Hành không có công kích bọn hắn, mà lách mình lướt đến trước người đám đệ tử của Kim Quang nhất mạch, bàn tay lôi cuốn sát khí kinh khủng, huy chưởng đập xuống.
Linh lực kích động, hai đệ tử tu vi Linh Động đỉnh phong căn bản không hề có lực hoàn thủ, đầu như hai cái dưa hấu nổ tung, sau đó thân hình Phương Hành lại lóe lên, xuyên qua đám đệ tử Kim Quang nhất mạch, Kim Sí hiển hóa, quanh người hiện ra vô số vũ kiếm, ba đệ tử Kim Quang nhất mạch bị cắt nát thân thể.
Lúc này Phương Hành không có trực tiếp động thủ với Kim Phù và Nguyên Sinh Liên, mà chọn yếu ra tay trước.
Trước nhược sau cường, miễn cho thời điểm đang đấu pháp với cường giả, không rảnh phân thân, để đám người kia chạy thoát.
Nói diệt bốn mạch, liền diệt bốn mạch, một cái cũng sẽ không bỏ qua!


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất