Lược Thiên Ký

Chương 420: Tứ Hung cấm chú

Chương 420: Tứ Hung cấm chú

Nghe Ma Cô miệng xác định dị tượng Cửu Nguyệt Thăng Thiên thực có liên quan tới Thái Thượng Đạo, thậm chí còn nói nguyên do của dị tượng Cửu Nguyệt Thăng Thiên, trong tâm các tu sĩ đều vừa mừng vừa sợ, giống như ăn thuốc an thần, bất quá tự nhiên cũng có một ít tu sĩ, trong nội tâm còn có nghi ngờ, ví dụ như Tầm Long Thị tìm kiếm bí mật Quy Khư, đến tột cùng tới trình độ nào, suy luận dị tượng Cửu Nguyệt Thăng Thiên lại đến từ đâu, cùng với dị tượng Cửu Nguyệt Thăng Thiên chưaxh, vì sao Tầm Long Thị lại phải nhiều lần mạo hiểm tìm tòi bí mật?
Ma Cô hình như biết tâm tư của mọi người, thanh âm chậm rãi giải thích:
- Tuy Tầm Long Thị ta biết dị tượng Cửu Nguyệt Thăng Thiên tồn tại, nhưng chưa xác định nó có thật sự xuất hiện hay không, dù sao Thái Thượng Đạo đã bị diệt vô số năm, đại trận không người khống chế, ai biết tại sao nó lại vô duyên vô cớ mở ra? A, có thể nói như vậy, trước khi nhìn thấy Cửu Nguyệt Thăng Thiên, ngay cả ta cũng không tin dị tượng Cửu Nguyệt Thăng Thiên thật sự sẽ xuất hiện, hoặc là nói, nó đã từng xuất hiện qua, về sau không xuất hiện nữa...
Nói xong, nàng sâu kín thở dài:
- Bất quá, nếu phụ thân ta sớm biết dị tượng Cửu Nguyệt Thăng Thiên thật sẽ xuất hiện, như vậy hắn nhất định không chọn ở bốn mươi năm trước tiến vào hạch tâm Quy Khư, mà nghỉ ngơi lấy lại sức, đợi đến lúc này lại vào Quy Khư tìm tòi!
Nghe đến nơi này, các tu sĩ mới thở dài, ngược lại đã tin Ma Cô.
Lúc này, trưởng lão Bái Nguyệt Thị nhẹ nhàng hỏi:
- Chuyện cũ đã qua, lệnh tôn và tộc nhân ra đi đã là sự tình không thể vẫn hồi, dũng khi của bọn họ thực khiến người khâm phục, ý chí cũng làm cho người tán thưởng, người tu hành chúng ta, lại có ai không biết đạo lý nghịch thiên mà đi? Ma Cô Tiên Tử không cần đau buồn, lại không biết mấy ngàn năm nay Tầm Long Thị tìm tòi bí mật, hôm nay đối với hạch tâm của Quy Khư hiểu được bao nhiêu?
Ma Cô khe khẽ thở dài nói:
- Đa tạ Linh Lung tiền bối, thực không dám đấu diếm, Ma Cô chính là muốn nhân dịp dị tượng Cửu Nguyệt Thăng Thiên xuất hiện, hoàn thành nguyện vọng của tiền nhân, tiến vào hạch tâm Quy Khư tìm tòi, chỉ là Tầm Long Thị đã vô lực hoàn thành sứ mệnh lần này, biện pháp duy nhất là cùng chư vị tiền bối kết minh đi vào, tổ tiên tìm kiếm được bí mật Quy Khư, Ma Cô đều chia xẻ cho chư vị, không dám giấu diếm, chỉ là có một ít cơ mật, liên quan trọng đại, không thể nói ra ở trước mặt nhiều người, mong chư vị tiền bối lý giải, hiện tại Ma Cô có thể nói cho các vị chính là con đường tiến vào hạch tâm Quy Khư, sào huyệt của các Hung Thú cường đại, phương pháp lẩn tránh hư không loạn lưu và lôi phạt, cùng với pháp môn phá giải đại trận còn sót lại ở bên ngoài Thái Thượng Đạo, Tầm Long Thị ta đều có thể làm được, nói cách khác...
Ma Cô ngừng lại một chút, sau đó nói khẽ:
- Ma Cô có nắm chắc mang chư vị đến trước di chỉ của Thái Thượng Đạo, chư vị cần cân nhắc, là làm sao tiến vào bí địa mà thôi...
- Thật?
- Ma Cô Tiên Tử không gạt chúng ta chứ?
- Nếu thật như thế, đạo tạng chẳng phải dễ như trở bàn tay?
- Trong bí địa kia, có phương pháp ly khai Quy Khư hay không?
Trong lúc nhất thời, Ma Cô nói giống như đốt lên một thùng hỏa dược to lớn, vô số thanh âm liên tiếp.
Các tu sĩ lo lắng chỉ là làm sao vượt qua vô số Hung Thú, hư không loạn lưu và lôi phạt tiến vào hạch tâm Quy Khư, lại không nghĩ rằng Ma Cô nói có thể đi qua tất cả, như vậy còn lo lắng cái gì, vượt qua những hung hiểm kia, cộng thêm Cửu Nguyệt Thăng Thiên, đại trận của Thái Thượng Đạo ngừng lại, chẳng phải các tu sĩ có thể trực tiếp tiến vào Đạo Cung sao?
Nhưng mấy trưởng lão của Phụng Thiên Thị, Ngự Thú Thị, Bái Nguyệt Thị lại âm thầm nhíu mày.
Bọn họ đều là thế hệ thành tinh, không tin sẽ có chuyện tốt bực này rơi vào trên đầu, ngược lại ẩn ẩn hoài nghi.
Quả nhiên, Ma Cô đợi mọi người tranh nhau hỏi thăm xong, mới nhẹ nhàng nói:
- Ta chỉ nói có nắm chắc đưa chư vị đến trước di chỉ, lại không nói có thể để chư vị an toàn đi đến, trên thực tế con đường kia cực kỳ hung hiểm, có lẽ chỉ cần một con Hung Thú cấp bảy xuất hiện, liền để chúng ta toàn quân bị diệt... Ma Cô thật không dám cam đoan sẽ không xảy ra ngoài ý muốn!
Các tu sĩ nghe vậy, trong tâm vui sướng bị giội tắt không ít, hơi tỉnh táo lại.
Trưởng lão của Phụng Thiên, Ngự Thú, Bái Nguyệt âm thầm gật đầu, cảm thấy như vậy mới hợp lý.
Nhưng không ngờ Ma Cô lại nhẹ nhàng liếc nhìn mọi người, nói tiếp:
- Còn có một vấn đề, Ma Cô phải nói cho chư vị tiền bối, đối với Tầm Long Thị ta mà nói, tiến vào hạch tâm Quy Khư, thậm chí đến trước di tích Thái Thượng Đạo, này không phải việc khó, chuyện khó khăn nhất, là làm sao xuyên qua Tứ Hung chi môn trước di chỉ, nếu như không thể giải quyết vấn đề khó khăn này, thì dù đi, chỉ sợ cũng không công mà lui!
- Tứ Hung chi môn?
Các phận tu sĩ đều là lần đầu nghe được danh xưng này, không khỏi hơi giật mình.
Có người hỏi:
- Ma Cô Tiên Tử, ngươi không phải nói đại trận của Thái Thượng Đạo sẽ mở ra sao? Tứ Hung chi môn là chuyện gì xảy ra?
Ma Cô khe khẽ thở dài, giải thích nói:
- Tứ Hung chi môn không quan hệ tới đại trận của Thái Thượng Đạo. Thời điểm Cửu Nguyệt Thăng Thiên, đại trận trong Thái Thượng Đạo sẽ mở ra, giống như nghênh đón mọi người vào, nhưng loại phương pháp mở trận này, chỉ là sơn môn mở ra một thông đạo, những vị trí khác ngược lại càng thêm hung hiểm, đạo lý này, chư vị nên minh bạch a? Trước sơn môn của Thái Thượng Đạo, chính là Tứ Hung chi môn, tục truyền trước khi Thái Thượng Đạo gặp nạn, từng dùng máu Tứ Hung giội vào bốn cửa, từ nhiều năm trước, oan hồn của Tứ Hung quấn quanh ở trên sơn môn, thật lâu không tiêu tan, bất kỳ người nào đến gần sơn môn, đều sẽ phải bị Tứ Hung chi môn nguyền rủa, thần mất hồn tan, tu vi mất hết cũng là nhẹ...
Nói đến đây, khẩu khí đã ẩn ẩn có chút ngưng trọng:
- Tổ tiên của Tầm Long Thị ta tìm kiếm hạch tâm Quy Khư không biết bao nhiêu lần, tới trước Tứ Hung chi môn cũng không biết bao nhiêu lần, nhưng tất cả đều thất bại, chết không biết bao nhiêu tộc nhân, rơi vào đường cùng, lúc này mới buông tha ý nghĩ từ sơn môn tiến vào di chỉ, cân nhắc từ những vị trí khác tiến vào, nhưng đáng tiếc, đại trận phòng ngự của Thái Thượng Đạo quá huyền diệu, chúng ta nghiên cứu mấy ngàn năm, cũng không có kết quả...
Sau khi Ma Cô xuất hiện, biết gì nói nấy, không hề giấu diếm, đã lấy được các tu sĩ tín nhiệm, lúc này nghe nàng nói trịnh trọng, ngay cả trưởng lão Phụng Thiên Thị sắc mặt cũng ngưng trọng hỏi:
- Ma tiên tử đã nhắc tới cái này, thì có phương pháp phá giải không?
- Vốn không có!
Ma Cô nhẹ nói:
- Thượng Cổ Tứ Hung kia, chính là Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ, bốn loại Hung Thú cường đại nhất, Thái Thượng Đạo dùng máu của chúng bố trí xuống huyết chú, sao có thể dễ dàng hóa giải? Tổ tiên Tầm Long Thị ta đã từng lấy bổn mạng tinh huyết của trăm con Hung Thú, cũng không thể hóa đi lệ khí trên cửa, thật sự là thúc thủ vô sách, lúc này mới buông tha phương pháp từ Tứ Hung chi môn tiến vào, tổ tiên cũng không thể ra sức, thì Ma Cô có tài đức gì làm được? Chỉ có điều, có lẽ là thiên ý chú định, để dị tượng Cửu Nguyệt Thăng Thiên ba ngàn năm khó gặp xuất hiện, hơn nữa Ma Cô lại nghe nói một tin tức, đó chính là... Quy Khư xuất hiện Chân Long!
- Ân?
Các tu sĩ nghe vậy, đều kinh ngạc nhìn về phía Ma Cô, nhất thời không người nói chuyện.
Phương Hành trốn ở biên giới Thăng Tiên Đài nghe lén Ma Cô nói chuyện, cũng không khỏi rùng mình, lông mày nhíu lại.
- Quy Khư có Chân Long?
Trưởng lão Bái Nguyệt Thị cũng có chút kinh ngạc hỏi.
Một ít tiểu thị tộc khác thì châu đầu ghé tai, sắc mặt kinh ngạc, giống như là lần đầu tiên nghe nói.
Ngược lại là trưởng lão của Phụng Thiên Thị và Ngự Thú Thị sắc mặt ngưng trọng, không lộ dị sắc, tựa hồ sớm đã biết chuyện này.
Việc này Phương Hành hiểu rõ, sau khi hắn và Xích Long tiến vào Quy Khư, hắn bế quan hai năm, hai năm đó Xích Long một mực thủ hộ ở bên người, chưa từng rời xa, mà chỗ bọn hắn ở lại có một ít Hung Thú lợi hại, bởi vậy không người đi qua xem xét, ngay cả Hận Thiên Thị khoảng cách gần nhất cũng không phát hiện tung tích của Xích Long, sau đó mình tiến vào Hận Thiên Thị, Hận Thiên Thị không nguyện để tin tức Xích Long lan ra, vì thế hạ lệnh tộc nhân cấm khẩu.
Nói như vậy, người biết sự tình Quy Khư có Xích Long thật đúng là không nhiều, bất quá Phụng Thiên Thị và Ngự Thú Thị cách Hận Thiên Thị khá gần, lẫn nhau lại có ân oán, chắc hẳn đưa vào không ít thám tử, biết sự tình Xích Long cũng không kỳ lạ quý hiếm.
Bất quá làm Phương Hành nghĩ mãi không rõ chính là, nữ tử Tầm Long Thị nhắc tới Xích Long làm gì?
- Ma tiên tử có ý gì?
Trưởng lão Phụng Thiên Thị cũng nhẹ nhàng mở miệng, hỏi lên nghi vấn trong nội tâm Phương Hành.
Ma Cô nhẹ nói:
- Nếu muốn phá giải Tứ Hung chi môn, chỉ có dùng máu Hung Thú huyết tế, các bậc tiền bối của Tầm Long Thị ta từng thử qua dùng trăm loại tinh huyết Hung Thú huyết tế, lại không có thành công, kể từ đó, tổ tiên đã minh bạch một đạo lý, Tứ Hung chi môn, căn bản không phải máu Hung Thú bình thường có thể hóa giải, nếu muốn thành công, cần bổn mạng tinh huyết của một trong Tứ Hung mới được...
Nghe được lời này, trong mắt trưởng lão Phụng Thiên Thị và trưởng lão Ngự Thú Thị đều lóe lên tinh quang, hình như có ý động.
Ma Cô thì cười nhạt, không tiêu không nóng nảy, chậm rãi nói:
- Như vậy, nếu chúng ta muốn vào hạch tâm Quy Khư tìm tòi bí mật, thì phải tìm được Xích Long, nếu không có máu Xích Long huyết tế, chỉ sợ dù chúng ta đến hạch tâm của Quy Khư, tới trước Đạo Cung, cũng sẽ dẫm vào vết xe đổ, chư vị tiền bối định như thế nào?
Trong lúc nhất thời, trên núi không người nói chuyện, chỉ có gió đêm nhẹ nhàng phật qua, Phương Hành trốn ở trong tối đã siết chặt nắm đấm


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất