Lưu Manh Kiếm Khách Tại Dị Thế

Chương 48: Gia đương đa liễu,bất xá thượng giao

Liệt Diễm tiêu phong mã, lục giai hỏa hệ ma thú, hình dạng so với chiến mã thường gần giống nhau, toàn thân như là ngọn lửa, tỏa ra nhiệt độ cao, tốc độ cực nhanh, phi như bay, có thể phát ra lục giai hỏa hệ ma pháp.

Liệt Diễm tiêu phong vương, thất giai hỏa hệ ma thú, là loại biến chủng của Liệt Diễm tiêu phong mã, hình dạng giống như tiêu phong mã, chỉ khác ở chỗ là trên trán có chùm lông vàng, có khả năng phát ra thất giai hỏa hệ ma pháp!

Đám dực nhân Tuyết Lị đã đi, Liệt Diễm tiêu phong vương liền dẫn đám Liệt Diễm tiêu phong mã muốn thoát khỏi sự vây quanh của thành viên Tư Lược đoàn. Đáng tiếc bọn chúng cảm giác được thực lực của đối phương hiện tại không kém so với đám dực nhân. Căn bản không thể thoát khỏi vòng vây, chỉ còng có cách là đối đầu!

Bọn người Diệp Phong đối phó với đám Liệt Diễm tiêu phong mã, giống như đối phó với Quang Minh bạch vũ điêu, tốn rất nhiều sức lực. Bởi vì bọn chúng có thể phóng ra hỏa hệ ma pháp để công kích, chất lượng cũng rất quí hiếm, cho nên không thể bắn tên bừa bãi được, chỉ có thể đánh trọng thương hoặc bất tỉnh chúng.

Cũng may là trước đó do bị đám dực nhân đuổi giết, mà đám Liệt Diễm tiêu phong mã này trở nên mỏi mệt. Cho đến khi phía chân trời có những tia sáng đầu tiên thì cuối cùng Liệt Diễm tiêu phong vương và Liệt Diễm tiêu phong mã toàn bộ bị chế phục. Đám Liệt Diễm kỵ sĩ Khải Đặc cũng thực hiện khế ước chủ phó với Liệt Diễm tiêu phong vương và một trăm con Liệt Diễm tiêu phong mã

Sau một đêm săn bắt ma sủng, bọn người Diệp Phong cũng thấm mệt, nhưng do thu hoạch nhiều nên cũng rất cao hưng. Rồi bọn họ cho lần lượt đem những con Quang Minh bạch vũ điêu và Liệt Diễm tiêu phong mã còn hôn mê trở về đến Hồ Lô sơn côn vào lúc bình minh!

Bọn người Lộ Lộ, Tĩnh Hương ở lại sơn cốc thấy bọn người đoàn trưởng mệt mỏi trở về. Đầu tiên là bất ngờ, sau đó biết được bọn họ săn bắt không chỉ Quang Minh bạch vũ điêu, mà còn thêm Liệt Diễm tiêu phong mã, tất cả đều lộ ra nụ cường cao hứng!

Quay về thụ ốc, Diệp Phong được Lộ Lộ và U Nguyệt Nhi đích thân hầu hạ, thư thư phục phục ngâm mình trong nước nóng. Sau đó hắn vốn muốn làm một giấc cho thoải mái, thì bên ngoài có tiếng gõ cửa của Tĩnh Hương, muốn bàn một số việc với hắn!

Tâm trạng buồn bực rồi thay y phục, Diệp Phong ôm Lộ Lộ ngồi trên giường, để U Nguyệt Nhi ra mở cửa. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.com - http://truyen360.com

Tĩnh Hương đi vào trong thụ ốc, nhìn thấy Diệp Phong vẫn đang vui vẻ ôm Lộ Lộ, bèn thầm than trong lòng không có cách nào với tánh tình của tên gia hỏa này, mở cái môi anh đào nói:" Đoàn trưởng, lần này người săn bắt được nhiều ma thú như vậy, ta phải ghi vào trương mục như thế nào? Lục giai ma thú tại trường đấu giá thì ít nhất đáng giá năm vạn kim tệ, chỉ tính mười phần trăm của hai trăm con, thì phải giao cho quốc vương khoảng một trăm vạn kim tê. Nhưng mà sau khi kiểm kê, tư kim của người hiện nay dường như không đủ để giao!"

"Trời đất! Không chứ? Cái này đâu phải là cướp, ma thú cũng phải tính chung với tổng thu nhập sao?" Diệp Phong giật mình rồi đứng dậy nhìn Tĩnh Hương mà hỏi.

"Không có cách khác, tất cả những thu ích của Tư Lược đoàn thì đều phải giao cho quốc vương mười phần trăm tổng lợi nhuận. Đây là quy cũ. Tổng thu nhập gần đây của Tư Lược đoàn, tính ra người phải nộp cho quốc vương khoảng một trăm năm mươi vạn kim tệ!" Tĩnh Hương dù không muốn nhưng cũng phải nói thẳng ra.

"Trời, cái này không phải là hút máu của ta sao? Bây giờ làm sao đào đâu ra một trăm năm mươi vạn kim tệ! Ta cũng dùng nó cho cái gia đình này mà?" Diệp Phong tức giận cực độ

Tĩnh Hương nhìn vẻ mặt thống khổ của hắn, rồi vẫn cười:" Cái này đừng để ta kể ra, Tư Lược đoàn đánh cướp Địch Lạp nô đãi đoàn, lấy được nhiều nô đãi và vật tư; tiêu diệt đám Băng sương kỵ sĩ Ốc Đặc, thu về một ngày cương thiết khinh kỵ trang bị; đánh cướp Bỉ Nhĩ thương đoàn, chiếm được một lượng mễ lương lớn, thêm lần săn bắc ma thú này, thì số tiền nộp là một trăm năm mươi vạn kim tệ căn bản không phải nhiều lắm!"

"Thiên nột, cái này muốn ám sát ta hả? Ta làm sao có một trăm năm mươi vạn kim tệ để giao nộp?" Diệp Phong rầu rĩ nói, nhìn nhìn Tĩnh Hương, rồi đi đến bên cạnh này thì thầm:" Tĩnh Hương tỷ tỷ, không bằng chúng ta giảm xuống phân nữa, chỉ báo là bảy mươi lăm vạn kim tệ được không?"

Tĩnh Hương nghe xong liền trừng mắt vào Diệp Phong, kiên quyết:" Không được, giả báo trương mục là tội khi quân. Thân là tử tôn Ba Ni Lạp, đại hiệu trung của Mạt La đế quốc, ta tuyệt đối không làm ra những sự việc này."

"Không được cũng không sao. Dù sao lão tử hiện giờ không có nhiều tiền, giao nộp bảy mươi lăm vạn kim tệ trước, còn lại để sau này từ từ trả!" Nói nhu không được, Diệp Phong chỉ còn biết dùng cách vô lại, ngồi xuống giường, nhìn Tĩnh Hương rồi lộ ra biểu tình như vậy!

Tĩnh Hương gần đây đã mặc dù sớm hiểu tính tình của hắn, nhưng đây là lần đầu mới thấy hắn bởi vì chuyện kim tệ mà tỏ ra vô lại như vậy, không nhịn được liền mở miệng cười:" Không giao kim tệ thì có thể giao ma thú, trang bị, hay là mễ lương. Người đã cho thành viên Tư Lược đoàn lập khế ước với hai trăm ma thú, còn cái khác cũng có thể giao nộp!"

Diệp Phong lắc đầu:" Cái này không đúng. Thành viên Tư Lược đoàn toàn là những thủ hạ bán mạng cho ta, ta đương nhiên phải tăng cường thực lực cho bọn họn. Lao Nhĩ bệ hạ lo cả Mạt La đế quốc, sao có thể quan tâm đến đám người của chúng ta?"

"Thu nhập của Tư Lược đoàn, ta sẽ báo cáo chi tiết cho bệ hạ, vì thế ngươi nên chuẩn bị mà giải quyết!" Tĩnh Hương thấy Diệp Phong vẫn cứ cù cưa không sẵn sàng giao nộp, bất đắc dĩ lắc đầu, rồi quay người rời khỏi thụ ốc.

"Trời, lần tới có thứ gì, ta nhất định phải giấu nữ nhân này!" Diệp Phong buồn bực ngồi trên người mà sầu não.

Lộ Lộ thấy thế liền lo lắng khuyên nhủ: "Thiếu gia, ngài hay là giao nộp thực tế chút, nếu không Tĩnh Hương phó đoàn trưởng mà báo cáo toàn bộ thu nhập cho quốc vương, trong khi người chỉ nộp phân nửa. Điều đó khẳng định tội phản lại quốc vương!"

"Đúng đó, thiếu gia, hiện giờ người đang phát triển cái gia đình này, giao một phần mười thì cứ giao. Rồi dễ dàng có được những cái khác từ quốc vương!" U Nguyệt Nhi đang dựa trên ngực của Diệp Phong mà khuyên bảo, nhưng thực ra trong lòng nàng thì muốn hắn chết quách đi cho xong.

Nếu Tĩnh Hương mà bẩm báo toàn bộ số thu nhập, và Diệp Phong không gia đủ một phần mười số đó, thì chính là khinh thường quốc vương, cái tội này không nhẹ, có thể dẫn đến bị diệt môn. Nghe nhị nữ khuyên bảo, hắn không muốn cũng phải cười lên, rồi quay sang U Nguyệt Nhi nói:" Đúng vậy, ai biểu người khác làm quốc vương, giao thì giao!"

Lộ Lộ thấy thiếu gia đã chấp nhận thì tỏ ra an tâm rồi mỉm cười. Diệp Phong ngắm cái mặt xinh đẹp của nàng, cái bàn tay tham lam từ từ đi xuống dưới, vuốt ve làn da mịn màng của nàng, rồi cười hắc hắc:" Nguyệt Nhi, thiếu gia đang nóng trong người, mau cùng thiếu gia tiết hỏa!"

U Nguyệt Nhi nghe xong liền hiểu ra ý tứ của cầm thú nam tước này, trong lòng thầm mắng hắn, đồng thời quỳ xuống dưới hai chân hắn đang dạng, đem cái bảo bối của hắn mà đưa vào cái miệng của nàng.

Do không thể thay đổi được sự thật trước mắt, Diệp Phong chỉ có cách điên cuồng phát tiết lên thân thể của U Nguyệt Nhi, rồi lăn ra ngủ. Khi tỉnh dậy, tâm tình của hắn tốt hơn rất nhiều, không còn vì cái vấn đề giao nộp mà buồn rầu. Sau đó nói cho Tĩnh Hương lấy mười con Quang Minh bạch vũ điêu, năm con Liệt Diễm tiêu phong mã cộng thêm kim tệ để vừa tròn số kim tê phải nộp

Hôm nay Liệt Diễm kỵ sĩ và tinh linh xạ thủ đã đắc thủ ma sủng, và việc cưỡi chúng cũng là một việc cần giải quyết. Vì thế Diệp Phong lệnh cho Khải Đặc và Kiệt Nã Tư, mỗi ngày phải đưa đội viên luyện tập kỵ thuật. Cũng may Liệt Diễm kỵ sĩ tu luyện liệt diễm chân khí, cho nên ngọn lửa trên thân của Liệt Diễm tiêu phong mã không gây tổn hại nào đến bọn họ. Nếu không vừa lên yên thì thế nào cũng bị thiêu cháy hết y phục.

Nghĩ đến việc tinh linh xạ thủ có không kỵ, và Liệt Diễm kỵ sĩ có Liệt Diễm tiêu phong mã, Diệp đại đoàn trưởng cảm thấy rất cao hứng.

La Phi, Kiệt Khắc và thành viên hai trung đội kia, thấy Liệt Diễm kỵ sĩ và tinh linh xạ thụ đều đã có ma sủng, quả thực vừa hâm mộ vừa ganh tỵ. Vì thế thường xuyên thỉnh đoàn trưởng cho phép bọn họ ra ngoài mà săn bắt ma sủng. Lạc Tư vì muốn có thêm ma tinh để chế tạo vụ khí, cũng muốn đi theo cho vui

Diệp Phong đối với cái này chỉ mỉm cười, để Kiệt Khắc dẫn đám bạch lang chiến sĩ mà dò xét. Chỉ cần có mục tiêu thích hợp, thì nhất định sẽ giúp cho bọn chúng săn bắt ma sủng, lấy ma tinh về cho Lạc Tư mà chế tạo vũ khí ma pháp

Tĩnh Hương nhìn thấy Tư Lược đoàn từng bước từng bước phát triển mạnh, trong lòng rất khâm phục năng lực của Diệp Phong. Nghĩ lại chỉ bởi phải giao một trăm năm mươi vạn kim tệ, mà hắn làm ra vẻ vô lại, cũng rất muốn cười. Nàng có cảm giá nhưng cả mình cũng không thể nhìn thấy hắn rốt cuộc là loại người nào!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất