Ma Thần Trời Sinh

Chương 825: C825: Táng binh địa

Ngay lúc Tứ Tượng Thần Tử đang suy nghĩ làm cách nào để đối phó với Ninh Tiểu Xuyên thì trên đỉnh đầu hắn chợt truyền đến một tiếng thú rống.

Đó là Thú Vương Yêu tộc, là âm thanh do Anh Chiêu Vương phát ra.

Anh Chiêu Vương có thân hình tựa như thiên mã, trên đầu là một cái mặt người, miệng thổ ra thiểm điện, công kích về phía Tứ Tượng Thần Tử.

Tu vi của Anh Chiêu Vương cũng là Thiên Nhân cảnh tầng thứ chín, nếu so với Hỏa Xi Vương thì yếu hơn hai bậc, chỉ là Thiên Nhân cảnh tầng thứ chín sơ kỳ.

Thiểm điện từ trong miệng Anh Chiêu Vương phóng ra, hóa thành một dòng điện hà khổng lồ.

Cảnh tượng trước mặt tựa như là một dòng sông do thiểm điện hội tụ mà thành, từ trên trời cuồn cuộn chảy xuống, hoàn toàn nuốt chửng Tứ Tượng Thần Tử.

- Chỉ là một tên Thú Vương cũng dám đối địch với bổn Thần Tử, thật đúng là không biết sống chết.

Tứ Tượng Thần Tử phất ống tay áo một cái, thi triển ra Thần Thông “Tụ Lý Càn Khôn”.

Một đám mây bốn màu từ trong ống tay áo của hắn phóng ra, không ngờ thu hết toàn bộ ngàn vạn thiểm điện mà Anh Chiêu Vương thổ ra vào trong ống tay áo hắn.

Xoạt...

Tứ Tượng Thần Tử lại phất tay một cái, ngàn vạn đạo thiểm điện vặn vẹo cùng một chỗ, hóa thành một cột trụ thiểm điện, từ trong ống tay áo phóng ra, đánh lên bụng Anh Chiêu Vương.

Phốc…

Cột trụ thiểm điện đánh lên bụng Anh Chiêu Vương, tạo thành một cái lỗ máu bằng chén cơm.

Anh Chiêu Vương hét thảm một tiếng, từ trên trời rơi xuống.

Từ một hướng khác, Hỏa Xi Vương cũng phát ra một tiếng hét thảm.

Phòng ngự của nó bị Ninh Tiểu Xuyên phá vỡ, thân hình xích thạch bị một thanh đoản kích thanh đồng xuyên thủng.

Thân hình cao hơn 30 mét của Hỏa Xi Vương, nặng nề ngã xuống đất, lúc này đã hấp hối, yêu khí trên người dần dần tản đi.

- Thú Vương Thiên Nhân cảnh tầng thứ chín đỉnh phong, chiến lực cũng không có gì ghê gớm.

Ninh Tiểu Xuyên cầm Tinh La Kích, nhìn Hỏa Xi Vương ngã gục trên mặt đất.


Trên mũi của Tinh La Kích đã bị yêu huyết nhuộm đỏ, máu tươi không ngừng chảy giọt xuống đất.

Tử Hàm Yên đi tới trước mặt Hỏa Xi Vương, dùng một đầu ngón tay điểm xuống yêu huyết trên miệng vết thương của Hỏa Xi Vương.

Lực lượng của giọt yêu huyết này xung đột với lực lượng trong cơ thể nàng, không ngừng va chạm, phát ra thanh âm “xoẹt xoẹt”.

Giọt yêu huyết này, không ngờ lại phát tán ra từng trận ma vụ màu đen.

- Nó quả nhiên có huyết mạch Yêu Ma viễn cổ.

Tử Hàm Yên nois.

Tử Hàm Yên vận chuyển Thần lực trong cơ thể, bắt đầu tinh lọc yêu huyết trên đầu ngón tay.

- Nếu như là hậu đại của Yêu Ma viễn cổ, vậy thì quá tốt rồi.

Ninh Tiểu Xuyên thoáng lộ vẻ mừng rỡ.

Xoạt...

Ninh Tiểu Xuyên đập vỡ đầu Hỏa Xi Vương, móc ra một khối yêu thai hỏa diễm lớn bằng đầu người, thu vào trong vòng càn khôn, cẩn thận cất giữ.

Đây chính là yêu thai của Thú Vương Thiên Nhân cảnh tầng thứ chín đỉnh phong, có thể gọi là báu vật vô giá, nếu như luyện chế khối yêu thai này thành Nhân cấp đan, giao cho tu sĩ Thiên Nhân cảnh tầng thứ bảy phục dụng, nhật định có thể khiến cho tu sĩ đó ngưng tụ ra đạo thai trong thời gian cực ngắn, đạt tới tu vi Thiên Nhân cảnh tầng thứ tám.

Ninh Tiểu Xuyên tất nhiên từng nghĩ chuyện giao khối yêu thai này cho Tử Hàm Yên luyện hóa, để nàng trùng kích Thiên Nhân cảnh tầng thứ tám.

Thế nhưng, Tử Hàm Yên tu luyện Tử Hà kinh, nguyên khí trong cơ thể thập phần tinh thuần, mang theo Thần lực, tương lai có thể tu luyện ra “Tử Hà đạo thai”.

Nếu để nàng phục dụng yêu thai, tất nhiên có thể dễ dàng đột phá đến Thiên Nhân cảnh tầng thứ tám, nhưng cũng sẽ khiến cho đạo thai của nàng bị pha tạp, căn bản không thể so sánh với Tử Hà đạo thai.

Vì vậy, Ninh Tiểu Xuyên mới ủng hộ việc nàng ngưng tụ “Tử Hà đạo thai”, mặc dù tốn nhiều thời gian, nhưng tương lại càng gặt hái được nhiều chỗ tốt hơn.

Ninh Tiểu Xuyên cầm Huyền Thú Giám, gọi Song Đầu Thạch Thú ra.

Sau đó, hắn lại lấy Dưỡng Tâm Chân Đỉnh trong Tâm khiếu ra, hóa thành một cái cự đỉnh lơ lửng trong hư không, bề mặt cự đỉnh bị hỏa diễm bao trùm, tản mát hào quang chín màu, tựa như một cái Thần Lô cửu thải.

Hắn đồng thời bỏ Song Đầu Thạch Thú và yêu thể của Hỏa Xi Vương vào trong Dưỡng Tâm Chân Đỉnh.


Chỉ cần khiến Song Đầu Thạch Thú và thạch thân của Hỏa Xi Vương hòa hợp thành một thể là Song Đầu Thạch Thú sẽ có được huyết mạch Yêu Ma của Hỏa Xi Vương, chiến lực càng trở nên cường đại hơn.

Nếu như lại để nó nuốt yêu thai Hỏa Xi Vương, Song Đầu Thạch Thú rất có khả năng nhất cử trùng kích tới Thiên Nhân cảnh tầng thứ chín đỉnh phong, thậm chí là tu vi càng mạnh hơn.

Ninh Tiểu Xuyên dùng Diệt Thế Ma Hỏa bao trùm Dưỡng Tâm Chân Đỉnh, bắt đầu luyện hóa Song Đầu Thạch Thú trong đỉnh.

Lúc khống chế được trạng thái trong Dưỡng Tâm Chân Đỉnh, Ninh Tiểu Xuyên lại thu hồi Dưỡng Tâm Chân Đỉnh vào trong cơ thể, để trong Tâm khiếu luyện hóa, xúc tiến Song Đầu Thạch Thú nhanh chóng dung hợp với huyết mạch và thạch thân của Hỏa Xi Vương.

Ở bên kia, Bảo Châu Địa Tạng cũng đã chém chết Lệ Khâu Vương dài hơn 200 mét, ngoài ra còn cướp lấy yêu thai của Lệ Khâu Vương.

Nàng nắm khối yêu thai đang sôi trào yêu khí trong lòng bàn tay, trong cơ thể tản mát một luồng Phật quang màu vàng. Khối yêu thai lập tức biến thành một viên Phật châu nhỏ, dung nhập vào trong Chí Tôn Khí “Chúng Sinh Phật Châu” của nàng.

Bề mặt Chúng Sinh Phật Châu lập tức xuất hiện ấn ký như Lệ Khâu Vương, trông rất sống động, tựa như có thể từ trong Chúng Sinh Phật Châu bay ra vậy.

- Chúng ta chém giết ba vị Thú Vương của Yêu tộc, nhất định Thạch Cơ Yêu Hậu đã biết, tùy thời có khả năng chạy đến đây, chúng ta phải nhanh chóng rời khỏi, tiến vào Quy Hư thôi.

Ninh Tiểu Xuyên nói.

Ninh Tiểu Xuyên, Bảo Châu Địa Tạng, Tử Hàm Yên, Nhạc Minh Tùng, Tiểu Hồng lập tức khởi hành, bay vào Quy Hư.

Vừa mới tiến vào Quy Hư, liền cảm nhận được một luồng sát khí viễn cổ từ sâu trong Quy Hư truyền đến, khiến người ta có cảm giác băng hàn dị thường, ngay cả huyết dịch trong cơ thể cũng lưu chuyển chậm hơn vài phần.

Bầu trời trở nên u ám không gì sánh được, trên mặt đất trải đầy xương cốt nhân loại và Yêu thú.

Tùy ý có thể nhìn thấy binh khí bị hư hại, có chiến đao gãy rời, có cổ kỳ cũ nát, kiếm vỡ, trường thương hoen rỉ… Có nơi máu tươi tụ tập thành đầm máu, bề mặt đầm máu còn trôi nổi thi thể hư thối.

Quả nhiên là một mảnh táng binh địa, tùy tiện đào bới trong đất, liền có thể đào được mảnh vụn Huyền Khí. Hết tầng này tới tầng khác, cho dù đào sâu xuống trăm mét, cũng có thể đào được một đoạn binh khí vỡ nát.

Nếu như bên ngoài Quy Hư đều mai táng nhiều binh khí như vậy, không biết số lượng binh khí rốt cuộc khổng lồ đến mức nào.

Những binh khí này lấy từ đâu? Tại sao lại chôn ở chỗ này?

Tiến vào Quy Hư không lâu, liền xuất hiện một tòa núi hoang.


Trên đỉnh núi dựng một tấm bia đá tàn phá, bề mặt dùng văn tự cổ xưa, khắc bốn chữ “Khu tám mươi hai”.

Tấm bia đá này không biết đã sừng sừng trên đỉnh núi bao lâu, văn tự trên bề mặt bị phong hóa rất mạnh, vô cùng mơ hồ, thậm chí gần như không thể nhìn thấy.

- Nơi này là khu tám mươi hai? Thì ra khu tám mươi hai nằm ngay tại lối vào, khó trách mức độ nguy hiểm lại thấp nhất.

Ninh Tiểu Xuyên gật gù nói.

Nhạc Minh Tùng nói:

- Khu tám mươi hai thực ra cũng chôn rất nhiều thứ tốt, thế nhưng trải qua vô số năm tháng, sinh linh các tộc, hết người này đến người khác nối đuôi nhau tới khai thác, sớm đã lật tung khu tám mươi hai này một lượt, mọi thứ tốt đều đã bị đào đi. Bây giờ muốn tìm được thứ tốt tại khu tám mươi hai này, e rằng rất khó.

Bảo Châu Địa Tạng nói:

- Nghe nói, có người từng đào được một kiện Chí Tôn Khí thượng phẩm nguyên vẹn tại khu tám mươi hai. Chỉ bằng vào võ kinh ghi chép lại trên kiện Chí Tôn Khí thượng phẩm đó, người ấy đã tu luyện đến Chân Nhân Cảnh, khiêu chiến cường giả của tất cả đại Thánh Thổ, thiếu chút nữa đã đánh bại Các Chủ của Cửu Thiên Các lúc đó.

Nhạc Minh Tùng cũng khẽ gật đầu, nói:

- Quả thực có chuyện này, nhưng chuyện đó đã là chuyện cách đây vài vạn năm rồi. Khu tám mươi hai này rộng một vạn dặm, dài chừng hơn bảy vạn dặm, diện tích đại khái bằng một phần mười Ngọc Lam Đế quốc.

- Tại khu tám mươi hai này có một vài địa vực nguy hiểm, trong những hiểm địa này, nói không chừng vẫn còn bảo vật viễn cổ chưa bị lấy đi, chúng ta có cần đi thử vận khí một phen không?

Ninh Tiểu Xuyên không hề có hứng thú với những bảo vật khác, liền đáp:

- Chúng ta đi khu thứ chín đi!

- Tiểu Xuyên, ngươi muốn đi khu thứ chín?

Tử Hàm Yên mở to mắt nhìn Ninh Tiểu Xuyên, kinh ngạc hỏi.

Ninh Tiểu Xuyên khẽ gật đầu, nói:

- Làm sao vậy?

Tử Hàm Yên còn chưa nói gì thì Tứ Tượng Thần Tử đã từ đằng xa đi tới, nói:

- Khu thứ chín là nơi nguy hiểm nhất ngoài rìa Quy Hư, không người nào nguyện ý đi vào trong đó. Nghe nói, cho dù là Chân Nhân tiến vào khu thứ chín, cũng không có mấy người sống sót trở ra.

Nhìn thấy Tứ Tượng Thần Tử, Nhạc Minh Tùng nhếch miệng lên, bày ra giọng điệu âm dương quái khí, nói:

- Có đi khu thứ chín hay không cũng là chuyện của chúng ta, không cần Thần Tử điện hạ phải quan tâm.

Tứ Tượng Thần Tử bày ra phong độ khẳng khái, cử chỉ lễ độ, chắp tay thi lễ với mọi người, cười nói:


- Lúc trước tại hạ nhanh mồm nhanh miệng, đã nói những lời đắc tội với mọi người, nếu như có chỗ nào không đúng, kính xin các vị đạo hữu của Thiên Đế Sơn không nên trách tội.

- Thực ra ta cũng muốn nhanh chóng tìm ra Võ Đạo Tâm Cung của Tử Kim Hoàng Chủ, nếu như bị Yêu tộc nhanh chân tới trước thì sẽ tạo thành đả kích cực lớn đối với Nhân tộc chúng ta. Cho nên, lúc trước mới đắc tội, kính xin các vị ngàn vạn lần không nên để trong lòng. Đặc biệt là Ninh huynh.

- Chúng ta đều là tu sĩ nhân loại, vốn dĩ nên nhất trí đối ngoại, không cần thiết phải nội đấu.

Ninh Tiểu Xuyên nói.

Tứ Tượng Thần Tử cười nói:

- Nói vậy là Ninh huynh đã tha thứ cho ta rồi? Ta thấy hay là như vậy đi, mọi người cùng nhau đi khu thứ chín, như vậy có lẽ có thể giúp đỡ lẫn nhau.

Nhìn thấy Ninh Tiểu Xuyên không mở miệng đáp ứng, Tứ Tượng Thần Tử lại nói:

- Khu thứ chín là khu vực nguy hiểm nhất ngoài rìa Quy Hư, hơn nữa, ta nghe nói khu thứ chín còn lưu lại một cổ lộ viễn cổ, chính là con đường do một vị Thứ Thần Nhân tộc mở ra, có thể tiến sâu vào trong Quy Hư.

- Còn có con đường như vậy sao?

Ninh Tiểu Xuyên vẫn ôm thái độ hoài nghi với lời nói của Tứ Tượng Thần Tử.

Bảo Châu Địa Tạng khẽ động dung, nói:

- Ta cũng từng nghe một vị Trưởng lão của Cửu Thiên Các nhắc đến con đường đó, nghe nói cổ lộ đó là do Tử Kim Hoàng Chủ mở ra, có thể tiến vào một vùng mật địa sâu bên trong Quy Hư. Rất nhiều người đều muốn tìm kiếm cổ lộ đó, thế nhưng không ai thật sự tìm ra được nó.

- Nếu như Thần Nữ điện hạ thật sự nắm trong tay Võ Đạo Tâm Cung của Tử Kim Hoàng Chủ, nói không chừng đã được ý chí của Tử Kim Hoàng Chủ mách bảo cách tìm ra cổ lộ đó, tiến sâu vào Quy Hư rồi.

Tứ Tượng Thần Tử nói:

- Người khác không biết lối vào cổ lộ đó, nhưng ta lại biết.

- Ngươi thật sự biết lối vào cổ lộ đó?

Nhạc Minh Tùng có chút không tin lời nói của Tứ Tượng Thần Tử, cảm thấy có gì đó không đúng.

Ánh mắt thâm thúy của Ninh Tiểu Xuyên thoáng nhìn qua Tứ Tượng Thần Tử, cười nói:

- Nếu đã như vậy thì chúng ta rất hoan nghênh Huyền huynh gia nhập. Đi thôi! Bây giờ chúng ta lập tức đi khu thứ chín!

Ninh Tiểu Xuyên để Tứ Tượng Thần Tử gia nhập, nhưng lại không hoàn toàn tin tưởng hắn, âm thầm dặn dò Nhạc Minh Tùng phải chú ý Tứ Tượng Thần Tử.

Nếu như Tứ Tượng Thần Tử dám gây bất lợi với mọi người trong Quy Hư, Ninh Tiểu Xuyên nhất định sẽ lập tức trấn sát hắn.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất