Mai Phu Nhân Sủng Phu Hàng Ngày

Chương 222

Nàng không thể cùng ăn, dù có ngon đến đâu Mai Trục Vũ cũng cảm thấy vô vị, chẳng thích ăn thứ này, Vũ Trinh thấy hắn không biết thưởng thức gì cả thì không chịu, cố ý nói một cách thiếu đứng đắn: "Tuy ta không thể ăn, nhưng chàng ăn rồi, ta cũng có thể nếm được mùi vị."

Mai Trục Vũ không hiểu lắm, vì sao hắn ăn xong, nàng lại có thể nếm được mùi vị.

Vũ Trinh dùng hành động để cho hắn biết đáp án, đợi hắn ăn xong liền nhào tới hôn cho đã, Mai Trục Vũ bất ngờ không kịp đề phòng bị nàng hôn đến mặt đỏ tới mang tai, ngay cả cổ cũng che không nổi.

Lúc Vũ Trinh giả vờ hôn lại, hắn vội vàng lùi ra sau.

Bởi vì những năm trước Vũ Trinh đều ăn rất nhiều cua, cho nên bằng hữu của nàng mỗi năm vào thời điểm này đều có thói quen gửi tặng nàng mấy rổ cua.

Năm nay bắt đầu mùa ăn cua, phủ Mai gia mỗi ngày đều nhận được rất nhiều, mà bằng hữu của Vũ Trinh lại quá đông, nhà đông một rổ nhà tây một giỏ, gần như chất đầy nhà bếp của Mai gia, toàn bộ đều nhờ vào Mai Trục Vũ và mấy người hầu trong nhà ăn hết.

Chỉ mới mấy ngày ngắn ngủi, Mai Trục Vũ đã cảm thấy cả người mình béo lên một vòng.

Sáng sớm lúc luyện kiếm, hắn đều phải tập thêm một lúc.

Vũ Trinh thấy vậy rất vui mừng, tối đến nằm trên giường sờ eo lang quân, cười hì hì nói: "Béo một chút thì tốt, lần đầu gặp chàng ta đã thấy chàng gầy quá rồi." Gầy đến mức sắc bén quá, trông thật đáng thương, vừa nhìn đã biết là một đứa trẻ sống không vui vẻ.

Mai Trục Vũ cẩn thận từng li từng tí đụng vào bụng nàng, đem chăn đắp lên.

Vũ Trinh bật cười, cố ý nắm lấy bàn tay của hắn vỗ vỗ trên bụng mình, phát ra tiếng vang giòn, Mai Trục Vũ lập tức rụt tay về, không tán thành nhíu mày,"Đừng vỗ như vậy..."

Vũ Trinh cười nhạo hắn: "Làm gì vậy, chàng còn sợ làm ồn đến hắn ngủ sao?"

Mai Trục Vũ đang nắm tay nàng trong chăn, nói với nàng: "Gần đây nàng không ăn uống ngon miệng chút nào."

Gần đây khẩu vị của Vũ Trinh không được tốt cho lắm, trước khi mang thai, rất nhiều người đều như vậy, Vũ Trinh không thèm để ý, món gì ngon nàng chưa từng ăn, ăn ít vài bữa cũng không sao, so với điều này, nàng cảm thấy kiếm chút đồ ăn ngon cho lang quân ăn thì thú vị hơn nhiều, mùa thu chẳng phải là thời điểm hiếm có sao, dù sao cũng phải nuôi béo người ta mới không phụ các loại mỹ thực mùa thu tuyệt hảo.

Đối với Mai Trục Vũ mà nói, Vũ Trinh khẩu vị không tốt, là một vấn đề ăn ngon ở Trường An như Vũ Trinh, muốn tìm cho nàng một ít đồ ăn ngon mới mẻ cũng không biết tìm ở đâu, hơn nữa vấn đề lớn nhất là, hắn không biết Vũ Trinh muốn ăn cái gì, vấn đề này Vũ Trinh cũng không biết, nếu không sao nói, thai phụ có khẩu vị kỳ quặc.

Cả ngày nghĩ tới vấn đề này, Mai Trục Vũ thường xuyên mày chau mặt ủ khi làm việc ở Hình bộ, vốn nhìn qua đã đủ bất cận nhân tình, lại thêm vẻ mặt này càng khiến người ta khó tiếp cận.

"Phu nhân mang thai, khẩu vị đại biến, mỗi ngày đều phải ăn dưa muối nhà Vương Nhị, cả nhà chúng ta đều phải cùng ăn với nàng ấy, ăn đến gần đây ta vẫn luôn đau răng..." Một tiểu lại nào đó của Hình bộ đang cùng đồng liêu than thở, chợt nghe phía sau truyền đến một thanh âm.

"Quấy rầy một chút, ngươi nói dưa muối nhà Vương Nhị, phu nhân mang thai đều thích ăn sao?"

Tiểu lại kia quay đầu, thấy người nói chuyện bị dọa cho giật mình, lại là Mai Lang trung nổi danh của Hình bộ, công tác của hắn mạnh mẽ và tính cách cô độc của hắn nổi danh như nhau.

Người này ngày thường ngoại trừ công việc, một câu cũng không chủ động nói với người ta, hiện tại đột nhiên tới đây nói chuyện, tiểu lại có chút thụ sủng nhược kinh, giọng nói lắp bắp, rất lâu mới nhớ tới câu hỏi vừa rồi của vị trước mặt này, nắm khăn lụa đen trên đầu mình chần chờ nói: "A, a? Đúng vậy, đúng vậy, dưa muối, phu nhân nhà ta thích, có phải phu nhân mang thai đều thích hay không, cái này ta cũng không biết."

Mai Trục Vũ quyết định thử xem, sau đó tiểu lại ngây ngất trong câu hỏi của Mai Lang trung, nói cho hắn biết đi đâu mua dưa muối.

Buổi tối hôm đó, Mai Trục Vũ ôm một vò lớn dưa muối Vương Nhị về nhà.

"Cái mùi này không tệ nha." Lúc ăn cơm, Vũ Trinh quả nhiên ăn nhiều hơn bình thường, Mai Trục Vũ thấy thế thì yên lặng thở phào.

Đợi Mai Trục Vũ đi tắm, Vũ Trinh mặt khổ sở, uống một ấm trà hoa cúc lớn pha loãng vị mặn trong miệng, nói thật, dưa muối này cũng quá mặn, nếu không phải gần đây thấy lang quân lo lắng, để dỗ hắn vui vẻ, nàng mới không ăn thứ này, cũng không biết ai đưa ra chủ ý xấu xa này cho hắn.

Quan lại Hình bộ vừa mới làm việc cả buổi sáng, xoa bóp cổ đau nhức, tụ tập nói chuyện phiếm với nhau, không biết là ai đột nhiên nhắc tới Mai Trục Vũ.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất