Do hiện giờ đang chiếm cứ thân thể của một người bình thường, lại bị tổn thương nguyên khí nghiêm trọng, cảm giác của yêu linh trở nên cùn nhụt hơn rất nhiều, hắn bước lên cây cầu treo giữa không trung, hoàn toàn không nhận ra dưới cầu trong nước có một đôi mắt xanh biếc đang quan sát hắn từ đáy ao.
Đây là Mai Tứ? Liễu Thái Chân ở dưới đáy nước chậm rãi bơi lội, đồng thời quan sát người đi trên cầu.
Nàng từng gặp Mai Tứ, thường hay chơi đùa cùng Vũ Trinh và những người kia, nàng đều đã quen mắt.
Biết làm sao được, những tên thiếu niên tinh lực tràn trề kia, hễ trông thấy đám thiếu nữ bên này của nàng, ắt phải sang chửi nhau một trận, ầm ï náo nhiệt, nhiều lần như vậy tự nhiên cũng quen mắt rồi.
Nhưng mà, tên Mai Tứ này, dường như có điều không ổn.
Mới đây không lâu, Vũ Trinh còn cầm bức tranh nghe đâu do hắn vẽ rồi rời đi, vậy mà giờ hắn lại đột nhiên xuất hiện ở đây, người thường làm sao có thể vào được yêu thị, lại còn tiến vào Nhạn Lâu được chứ?
Yêu linh đi đến giữa cầu, cuối cùng cũng nhận ra có điều bất thường, nhưng lúc này mới phát hiện ra thì đã muộn, hắn ngay cả chạy cũng chẳng kịp nữa rồi, một con cự xà từ dưới nước bỗng nhiên vọt lên ngậm lấy hắn, ném hắn xuống nước.
Yêu linh bất ngờ không kịp đề phòng bị nước tràn vào, thân thể co giật một trận, đột nhiên phun ra một dòng mực nước lớn.
Nguyên thân của yêu linh này vốn là một cuộn tranh mực biến hóa bất thường, sợ nhất chính là dính nước.
Liễu Thái Chân dùng đuôi quấn lấy thân thể Mai Tứ quật mạnh, hắn lập tức lại phun ra một dòng mực nước lớn, thấy cũng gần đủ rồi, Liễu Thái Chân đưa đầu lại gần trước mặt Mai Tứ, há cái miệng to như chậu máu cắn xuống cổ hắn.
Lần này, tuy không thấy máu, nhưng theo đầu rắn của Liễu Thái Chân rời đi, một đám mực đen quằn quại, bên ngoài bao bọc một lớp khói tím, đã bị nàng bức ra khỏi thân thể Mai Tứ.
Yêu linh thấy tình huống bất lợi muốn chạy trốn, Liễu Thái Chân há miệng ra hút, trực tiếp đem yêu linh nuốt vào trong bụng.
Thân xác con rắn khổng lồ phồng lên một khối, thoạt đầu chỗ đó còn giãy giụa vài cái, nhưng rất nhanh đã lắng xuống, sau đó chỗ phồng lên cũng từ từ biến mất.
Liễu Thái Chân vẫy đuôi, đem mực đen Mai Tứ vừa phun ra quật ra ngoài ao, nàng tuyệt không thể để thứ mực yêu quái này nhuộm bẩn ao tắm của mình.
Mai Tứ giấy giụa tỉnh lại, sau khi yêu linh rời khỏi thân thể hắn, thần trí cũng đã hồi phục, chỉ là chuyện lúc trước khi bị nhập vào hắn hoàn toàn khâng nhớ rõ.
Vừa tỉnh dâv mở mắt ra thấv mình đang ở †rana nước hắn thật sự hoảng sợ, vội vàng bám vào tảng đá bên cạnh.
Hòn đá trơn nhẫn màu trắng trông có vẻ kỳ lạ, trên mặt còn có hoa văn.
Mai Tứ nhìn chằm chằm vào "tảng đá trắng" mình đang ôm chặt, từ từ nhận ra tảng đá này rất dài, không chỉ dài mà còn có thể cử động.
Mai Tứ minh bạch khi thân mình ngâm trong nước còn ôm một con mãng xà khổng lồ, trong lòng không hề dao động.
Hắn nghĩ, đại khái là mình đang nằm mộng, nếu không thì không thể nào giải thích được hết thảy trước mắt.
Đầu con bạch xà to đến đáng sợ, ngay trước mắt hắn, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào hắn.
Mai Tứ và đại xà nhìn nhau, lông tơ sau lưng bỗng dựng đứng, cảm giác báo cho hắn biết, lúc này không phải là trong mơ.
Mai Tứ cương nghị đưa tay sờ lên vảy rắn trên đầu, muốn kiểm chứng suy đoán của mình.
Mà Liễu Thái Chân, sau khi bị người ta sờ lên mặt, nàng cảm thấy tên Mai Tứ này e rằng đang tìm đường chết.
Nàng há miệng rắn ra, muốn cho tiểu tử này biết trời cao đất dày, nào hay miệng còn chưa mở, người này đã nhắm mắt ngã quy, chìm xuống đáy nước.
Nhìn bọt nước ùng ục nổi lên mặt nước, Liễu Thái Chân nghĩ đến bạn tốt Vũ Trinh, nếu cứ để Mai Tứ chết như vậy, sẽ khó lòng giải thích với Vũ Trinh.
Không còn cách nào, Liễu Thái Chân đành biến trở về hình người, bơi vào trong nước kéo Mai Tứ lên.
Hai người vọt ra khỏi mặt nước, Liễu Thái Chân ném Mai Tứ lên bờ ao, chính mình ở trong nước chỉnh đốn lại mái tóc, vừa rồi Mai Tứ mơ màng đã làm rối tung mái tóc của nàng.
Mai Tứ lại lần nữa tỉnh dậy với đôi mắt trợn trừng, nếu như vừa rồi nhìn thấy đại xà không phải là mộng, vậy thì hiện tại nhìn thấy Liễu Thái Chân khỏa thân, nhất định là mộng.
Bằng không, tình cảnh này so với đại xà vừa rồi còn khó giải thích hơn!
Mai Tứ sắp phát điên rồi, vì sao mỗi lần ta vừa mở mắt ra đều nhìn thấy những thứ vượt quá tưởng tượng của mình! Hắn ngây dại nhìn nữ tử lộ ra nửa thân thể trong nước, bờ vai trắng nõn mượt mà, mái tóc dài đen nhánh uốn lượn dán lên lưng, khuôn mặt nghiêng lạnh lùng thanh tú - A! Tại sao lại là Liễu Thái Chân! Là kẻ thù không đội trời chung của Trinh tỷ! Tại sao nàng lại ở chỗ này! Quan trọng nhất là tại sao nàng lại khỏa thân như vậy!