Thư Dư với phong cách làm người của Nguyễn gia quả thực là đã nhìn đủ rồi, mười mấy năm trước trộm nàng đi bán còn chưa tính sổ, giờ lại còn muốn làm lần nữa, đúng là chết cũng không hối cải, chết không đáng tiếc.
“Bọn họ thật đúng là cho rằng Lộ gia không có người chắc, kéo lông dê kéo nghiện rồi!!”
Thư Dư quay đầu liền đi, Lộ Tam Trúc bị dọa sợ, vội giữ chặt nàng, “Ai ui, ngươi làm gì đó? Ngươi đừng xúc động quá, ta bảo này, Vu lão gia kia tuy chỉ là phú hộ ở trấn trên, nhưng hắn có lui tới cùng Huyện thái gia chúng ta đó, không thể đắc tội đâu.”
Thư Dư nhướng mày, “Cho nên ý của thúc hẳn là thuận theo ý của Vu lão gia kia, để Nguyễn lão thái bà đem Đại Hổ Tam Nha đi bán?”
“Ta không có nói vậy mà.” Lộ Tam Trúc lập tức phủ nhận, ngay sau đó lại ngượng ngùng cười nói, “Nhưng Vu lão gia thật sự không phải người mà chúng ta có thể chọc đâu, Nhị Nha ngươi vừa trở về nên không biết, huyện Huyện thái gia chúng ta …… Không dễ nói chuyện lắm.”
Thư Dư liếc hắn, “Đã biết.”
Nói xong trực tiếp trở về hiệu thuốc, Lộ Tam Trúc lo sợ bất an đi theo vào.
Sau đó liền thấy Thư Dư nói với lão thái thái, “Bà nội, con phải trở về một chuyến. Nhưng mà thuốc mỡ kia còn chưa làm xong, người ở đây giúp con nhìn chút được không? Đêm nay cứ tạm thời ở lại huyện thành đi, con đã nói với Từ đại phu muốn thêm một gian phòng rồi, Đại Hổ cùng Tam Nha cũng ở lại.”
Nguyễn gia đang có tâm tư như vậy, Tam Nha cùng Đại Hổ trở về sẽ không an toàn, ai biết Nguyễn gia còn có loại thủ đoạn gì đang chờ đâu.
Lão thái thái vẻ mặt ngốc lăng, nhìn về phía Lộ Tam Trúc đi đằng sau, hắn tỏ vẻ hắn cũng mờ mịt, không rõ Thư Dư rốt cuộc muốn làm cái gì.
Thư Dư lần đầu tiên nhờ vả lão thái thái hỗ trợ, bà đương nhiên sẽ không cự tuyệt, chỉ phân công Lộ lão tam, “Lúc ngươi trở về thì đi sang nhà nhị ca giúp đỡ cho gà ăn đấy nhé.”
“Ta?” Lộ lão tam mặt đầy khiếp sợ, lão thái thái hồ đồ à? Hắn sao có thể đi làm việc giúp nhị ca?
Một bên Thư Dư lại trả lời thay hắn, “Thúc ấy sẽ làm đấy.”
Nói xong không đợi Lộ Tam Trúc đáp lại, đã vào từ biệt vợ chồng Lộ Nhị Bách rồi vội vàng rời khỏi y quán.
Lộ Tam Trúc nhìn trái nhìn phải, mắt thấy lão thái thái muốn giữ chặt hắn hỏi chuyện, không nói hai lời liền đuổi theo Thư Dư.
Thư Dư đi về hướng cửa thành, nơi đó có thể thuê xe. Nàng nhìn một vòng, cuối cùng ngừng phía trước một chiếc xe la, thuê xa phu chở nàng đi Nguyễn gia thôn.
Lộ Tam Trúc lập tức cũng bò lên, đối với Thư Dư hắc hắc cười nói, “Ta còn chưa từng ngồi xe la bao giờ đâu, hôm nay hưởng ké phúc của cháu gái, cho ta cọ cái xe về nhà.”
Thư Dư không nói không rằng, chỉ ra hiệu cho xa phu xuất phát.
Lộ Tam Trúc không ngồi ở thùng xe mà cùng xa phu ngồi ở phía trên đầu xe, cũng muốn nói với Thư Dư vài câu nhưng nhìn sắc mặt lạnh tanh của nàng, lại yên lặng ngậm miệng vào.
Xe la tốc độ nhanh hơn xe bò nhiều, đặc biệt là Thư Dư còn yêu cầu tăng tốc hơn nữa.
Nguyễn gia thôn cách Thượng Thạch thôn hai cái thôn, khoảng cách đến huyện thành gần hơn một chút.
Xe la dừng lại ở cửa thôn, Thư Dư bảo xa phu chờ nàng, sau đó đi nhanh vào trong thôn.
Lộ Tam Trúc lập tức đuổi kịp, Thư Dư liền quay đầu hỏi hắn, “Nguyễn gia ở đâu?”
“Nhị Nha à, ngươi đây là muốn tìm Nguyễn gia tính sổ? Vậy không được đâu, hai cái huynh đệ Nguyễn gia, lớn lên cao to vạm vỡ, đánh người còn đặc biệt tàn nhẫn, một mình ngươi đi sẽ chịu thiệt đấy. Hay là chúng ta về Thượng Thạch thôn trước, mang Đại Ngưu Nhị Ngưu nhà Đại ca đến đây rồi……”
“Rốt cuộc ở đâu?”
Lộ Tam Trúc nhanh chóng câm miệng, ngón tay thẳng tắp chỉ về phía trước, “Hướng kia, quẹo vào đường đi qua ba nhà nữa lại quẹo hướng bên trái, nhà thứ hai chính là Nguyễn gia.”