Chương 2: Có thực lực mới là người bản lĩnh lớn.
"Bản thân ta cũng chưa từng nghe qua. Bộ Du, ngươi nói một chút đi, người này như thế nào?" Thiếu Viêm Nông tò mò hỏi.
Ở bên, mặc dù Tuyết Hồng Y không vui nhưng cũng chỉ biết chôn dưới đáy lòng.
"Người này là thiên tài kiếm thuật, chỉ trong trận chiến luận đạo đầu tiên ở Hắc Bạch Học cung khi mới vào đã đánh bai nhiều sư huynh sư tỷ. Cuối cùng phải tới Hỏa Hồng tiên tử Dư Vi, tiên nhân chuyển thế thì mới có thể đánh bại được hắn. Mà hiện giờ thực lực của hắn còn mạnh hơn rất nhiều! Cách đây không lâu, đã đánh lui cả một trong ba Nguyên Thần đạo nhân của Tuyết Long Sơn là Tuyết Vũ đạo nhân!" Bộ Du chân nhân liền nói.
"Tuyết Long Sơn?" Thiếu Viêm Hồng nhìn về phía Tuyết Hồng Y. "Hồng Y, ngươi là người Tuyết Long Sơn đúng không? Có biết việc này không?"
Tuyết Hồng Y cực kỳ buồn bực nhưng vẫn nói: "Đúng là có việc này."
"Tuyết Vũ đạo nhân có cảnh giới cỡ nào?" Thiếu Viêm Nông gặng hỏi. Hắn là người ở vương đô Đại Hạ nên một môn phái nhỏ như Tuyết Long Sơn ở quận An Thiền thì hắn làm sao biết được.
Tuyết Hồng Y nói với giọng trầm thấp: "Nguyên Thần viên mãn."
"Ha ha ha...Tên Kỷ Ninh này đúng là đáng nhìn." Thiếu Viêm Nông mỉm cười gật đầu. Lần đi ra này là để hắn hoàn thành thử thách quan trọng của bộ tộc. Thậm chí bộ tộc còn không giúp đỡ gì nhiều. Người đi theo hắn từ bộ tộc tới đây chỉ có lão bộc bên mình từ nhỏ là 'Tương Liễu Phương'. Còn những chân tay khác đều là người khác chủ động 'hiến tặng' cho hắn.
Nhưng lần này thử thách cũng có chút rắc rối.
Lão bộc phải bảo vệ bên người hắn. Cho nên hắn cần phải có người khác để sai bảo. Nhưng nếu mời Nguyên Thần đạo nhân, tiên nhân thì sao? Thiếu Viêm Nông rất e ngại điều này. Bởi vì một vài Nguyên Thần đạo nhân nghịch thiên sẽ có chiến lực ngang với tiên nhân. Chỉ sợ trong nháy mắt có thể giết chết hắn! Nên hắn sẽ không bao giờ để sự uy hiếp này tồn tại được.
Cho nên hắn chỉ có thể mời Vạn Tượng chân nhân. Cho dù có là Vạn Tượng chân nhân lợ hạ ...thì thực lực của kẻ đó vẫn trong tầm khống chế.
Còn một và Nguyên Thần đạo nhân nghịch thiên thì lại không thể nằm trong phạm vi khống chế được.
Không thể từ vẻ bề ngoài mà nhìn ra được thực lực của người tu t ên, cho dù đó là một tên Nguyên Thần đạo nhân không nổ t ếng lắm. Nào ai có biết...hắn sẽ che dấu những bí thuật gì. Thế nên tốt nhất là mời Vạn Tượng chân nhân! Vừa an toàn lại vừa có thể khống chế được. Nhưng cũng rất khó mời được những Vạn Tượng chân nhân lợ hạ .
"Thiếu Viêm công tử, Kỷ Ninh kia mới tu luyện được có ba mươ năm, sợ rằng rất khó mời tới." Tuyết Hồng Y nói. "Hơn nữa hắn cực kỳ cao ngạo. Lúc trước, ngay cả mặt mũi của Tuyết Long Sơn còn dám ném đi. Nếu mà đi mời ...nếu mà hắn lại thờ ơ với Thiếu Viêm công tử..."
"Ha ha ha, hắn không thèm nể mặt mũi của Tuyết Long Sơn, nhưng có thể không nể mặt ta sao?" Thiếu Viêm Nông nhìn hắn một cái. "Hồng Y, ta thấy hắn và Tuyết Long Sơn ngươi có chút mâu thuẫn. Nhưng nếu tới giúp ta thì ta cũng sẽ không để ý nhiều làm gì."
Tuyết Hồng Y chỉ có thể cúi đầu đáp: "Dạ."
"đi thôi, tới xem Kỷ Ninh kia thế nào." Thiếu Viêm Nông mỉm cười có chút chờ mong.
Đảo Minh Tâm hồ Dực Xà.
Bên trong thư phòng.
Kỷ Ninh đang viết chữ. Thu Diệp đứng ở bên mài mực giúp. Mà Cửu Liên cũng đang đứng ở bên xem.
"Phù."
Kỷ Ninh đặt bút, mặt lộ ra vẻ mỉm cười. Đọc Truyện Online Tại TruyệnY Y
viết chữ đúng là một loại hưởng thụ. Đặc biệt là dùng kiếm pháp mà mình lĩnh ngộ được viết ra. loại cảm giác này đúng là khó tả.
"Thu Diệp, cầm đi đốt đi."Kỷ Ninh nói.
"Vâng thưa công tử." Lúc này Thu Diệp bắt đầu cầm giấy đi.
"Thu Diệp." Cửu Liên cũng nói. "đi tới phòng bên đốt đi. Ta có mấy lời muốn nói với Kỷ Ninh."
Thu Diệp gật đầu ngoan ngoãn lui ra ngoài .
Trong phòng chỉ còn lại hai người Kỷ Ninh và Cửu Liên.
"Có chuyện gì mà phải mời Thu Diệp tránh đi." Kỷ Ninh cài bút lông lên, nhìn qua Cửu Liên.
Cửu Liên nhìn Kỷ Ninh: "Kỷ Ninh, ngươi có cảm giác thấy rằng, ngươi có chút quá thân mật với Thu Diệp không?"
Kỷ Ninh ngẩn ra.
"Ta thấy ngươi đối đãi với Thu Diệp cũng chẳng khác gì ta mấy." Cửu Liên nhìn Kỷ Ninh. "Ta mới là đạo lữ của ngươi, còn nàng chỉ là hầu gái của ngươi."
"Ha ha ha." Kỷ Ninh nở nụ cười. "Nàng suy nghĩ nhiều rồi."
"Không phải." Cửu Liên vộ nói. "Ta không phải muốn so đo với chàng, nhưng chàng sau này nhất định sẽ càng ngày càng mạnh lên, địa vị cũng càng ngày càng cao, theo đó người đi theo cũng càng ngày càng nhiều. Nếu nhiều người quá...thì sẽ quản thế nào? Nhất định phải có quy tắc rõ ràng. Không có quy củ thì làm sao có thể làm được? Tôn ti trật tự đều phải rõ ràng. Thu Diệp là hầu gái thì phải hầu hạ! Nếu tôn ti không phân biệt ra thì cứ thế mà loạn lên à?"
Từ nhỏ Cửu Liên đã học tập ở Đông Duyên tộc những lý lẽ cho rằng địa vị tôn ti phải nhất định được phân rõ.
người hầu là người hầu!
Cho dù người hầu có được yêu quý thì vẫn phải tuân thủ bổn phận người hầu!
"Ý của nàng là thế nào?" Kỷ Ninh nhíu mày.
"Ta chỉ muốn nói cho chàng. Sau này theo thực lực của chàng, Kỷ tộc sẽ dần dần mạnh mẽ lên. Một bộ tộc lớn phải có cách quản lý rõ ràng thì mới làm cho bộ tộc lớn đó tồn tạ được...Mà tôn ti của chàng cũng phải rõ ràng theo!" Cửu Liên nói. "Mà bây giờ thì sao? Chưa cần nói tới Thu Diệp. Chỉ cần nhìn người hầu bình thường xem. Chàng nói chuyện với họ như bình thường sao? nói chuyện? Đó là những người hầu bình thường, làm sao hiểu nổ ?"
Kỷ Ninh quát: "Đủ rồi!"
Cửu Liên ngẩn ra.
"với mỗi người thì sẽ có cách xử sự khác nhau. Còn Thu Diệp, mặc dù nàng là hầu gái, nhưng trong lòng ta, nàng lại là chị gái ta!" Kỷ Ninh nhìn Cửu Liên.
Cửu Liên cắn răng.
Cuộc sống của hai người hoàn toàn khác nhau, mà Kỷ Ninh lại còn từ Trá Đất tới.
Nên cách đối xử cũng khác nhau rất lớn.
"Chàng cứ làm thế thì sau này sẽ trở thành chuyện cười cho người ta!" Cửu Liên cau mày nói.
"Chuyện cười? ai dám cười ta?" Kỷ Ninh nhìn Cửu Liên. "Hơn nữa ta làm sao phải để ý người khác cười? Ta là ta. Kh ta thật sư vang danh khắp vương triều đại Hạ thì e là mỗi cử động, t ếng nói của ta cũng đã làm người khác tôn sùng. Cửu Liên, chẳng lẽ bây giờ nàng còn chưa nhìn thấu? Cho dù có xuất thân bần cùng, nhưng nếu như có thể trở thành một Chân T ên...thì sẽ lập tức có một đám bộ tộc tới liếm gót chân. Nhưng nếu chỉ là một người thường, thì cho dù hắn có nói cười gì cũng vẫn sẽ phải theo yêu cầu của bộ tộc. Đó mới chính là truyện cười."
"Mở tầm mắt ra tam giới!"
"Thực lực mới là cơ bản! Có thực lực mới là người có khả năng làm tất cả!" Kỷ Ninh nhìn Cửu Liên.
Cửu Liên cảm giác được từ ánh mắt của Kỷ Ninh có được quyết tâm mạnh mẽ và dã tâm khủng kh ếp.
Cửu Liên cúi đầu.
"Được rồi, không nói nữa. Sau này chàng sẽ hiểu ra." Cửu Liên quay đầu định đi ra ngoài .
Đúng lúc này...
Một dao động mạnh mẽ từ đằng xa tràn tới.
"Sao?" Kỷ Ninh và Cửu Liên cùng quay đầu nhìn về không trung xa xa. Bọn họ đều cảm ứng được luồng dao động này.
Tuy hai người vừa cã nhau một trận nhưng vẫn cùng bay lên trời.
G ữa không trung, Kỷ Ninh, Cửu Liên, Mộc Tử Sóc, Dư vi, Thương Giang chân nhân cùng đi tới.
"ai vậy?" Kỷ Ninh liếc mắt một cái là đã thấy một chiến thuyền cổ xưa ở xa xa. Trên thuyền lớn có một chiến kỳ bay phần phật. Mặt trên có hai chữ 'Thiếu Viêm'.
"Thiếu Viêm tộc!" Cửu Liên hơi kinh ngạc.
"Đúng là Thiếu Viêm tộc sao?" Thương Giang chân nhân cũng kinh hã .
Còn như Kỷ Ninh, Mộc Tử Sóc, Dư vi thì lại chưa nghe qua bao giờ, mang vẻ mặt tỉnh tỉnh mê mê.
Thương Giang chân nhân lập tức truyền âm cho mọ người: "Sư đệ, sư muộ phải cẩn thận một chút. Thiếu Viêm tộc này là một trong mườ bộ tộc mạnh nhất vương triều đại Hạ. Trong bộ tộc có nhiều người làm quan ở vương triều đại Hạ, có sức ảnh hưởng rất lớn với thế giới này. Bộ tộc bọn họ có ba người được phong hầu, có ba quận là đất phong rộng hơn quận An Thiền rất nhiều."
Cửu Liên cũng truyền âm: "Chỉ riêng về đất phong thôi là Thiếu Viêm tộc đã hơn quận An Thiền trăm lần rồi! Tình hình bên trong rất sâu xa, nghe đồn kh thế giới lớn này được tạo ra không lâu thì Thiếu Viêm tộc đã bắt đầu hưng thịnh. Cho dù ở thời đại Thần Ma thì Thiếu Viêm tộc vẫn cực kỳ mạnh mẽ."
Kỷ Ninh, Mộc Tử Sóc, Dư vi nghe thấy thế thì đều chấn động.
"Quá trâu." Mộc Tử Sóc chớp chớp mắt.
"Một bộ tộc có ba người được phong hầu?" Kỷ Ninh đã xem qua bản đồ vương triều đại Hạ. Trong đó đúng là có ba quận đất phong của 'Thiếu Viêm tộc'. Ba quận kia chia ra ở ba nơi khác nhau, nhưng phạm vi của mỗi quận đều rất lớn, thuộc loại hơn xa quận lớn khác.
"Một bộ tộc lợi hại như thế lại có chiến thuyền tới hồ Dực Xà này sao?" Kỷ Ninh cực kỳ khó hiểu.
Lúc này, ở xa xa, chiến thuyền cổ xưa kia bắt đầu tách ra tạo thành một cái lỗ đi. Một nam tử áo xanh, bên cạnh là một trung n ên có đô mắt hẹp dà cao gầy. Ở phía sau là Tuyết Hồng Y, Bộ Du và một đám Vạn Tượng chân nhân, Tử Phủ tu sĩ.
"Tuyết Hồng Y?" Kỷ Ninh liếc mắt một cái là nhận ra.
Tuyết Hồng Y cũng lườm Kỷ Ninh một cái.
"Mọ người cẩn thận một chút." Cửu Liên lập tức truyền âm nói. "Nam tử áo xanh kia...là một trong bốn công tử ở vương đô đại Hạ, tên là 'Thiếu Viêm Nông'. Thiếu Viêm Nông này có địa vị không thường. Nếu không có gì bất ngờ thì hắn chính là thủ lĩnh kế nhiệm của Thiếu Viêm tộc, trở thành Vũ Thần Công mới."
Kỷ Ninh, Mộc Tử Sóc, Thương Giang chân nhân, Dư vi đều thầm líu lưỡi.
Thủ lĩnh Thiếu Viêm tộc kế nhiệm?
Nhân vật lợi hại như thế?
"Đông Duyên Vân gặp qua Thiếu Viêm công tử." Cửu Liên mỉm cười nói.
"Ngươi nhận ra ta sao?" Thiếu Viêm Nông kinh ngạc. "Đông Duyên Vân? Chẳng lẽ ngươi chính là Cửu Liên ở Đông Duyên tộc?"
"Đúng vậy." Cửu Liên gật đầu.
Thiếu Viêm Nông mỉm cười gật đầu. Hắn từ nhỏ đã được bồi dưỡng nên đều nắm rõ những nhân vật quan trọng ở các thế lực hàng đầu trong thế giới thuộc vương triều Đại Hạ thống lĩnh. Cửu Liên là thủ lĩnh kế nhiệm của Đông Duyên tộc nên dĩ nhiên hắn cũng biết. Nhưng đó cũng là chuyện đã khá lâu. Lúc này nhắc tới thì mới nhớ ra.
"Cửu Liên, ngươi đẹp hơn cả tranh vẽ khi ta xem khi trước. Ngươi trong bức tranh đó còn là đứa trẻ." Thiếu Viêm Nông cười.
Cửu Liên cười, lập tức nói: "Ta xin giới thiệu cho Thiếu Viêm công tử. Vị này là đạo lữ của ta, tên là Kỷ Ninh."
"Đạo lữ?" Thiếu Viêm Nông ngẩn ra nhưng rồi lập tức gật đầu. "Đúng là một đôi trời sinh."
"Đây là sư tỷ của ta, Hỏa Hồng tiên tử Dư Vi, là tiên nhân chuyển thế." Cửu Liên chỉ sang hướng thiếu nữ áo đen Dư Vi.
Thiếu Viêm Nông sáng mắt lên.
Cửu Liên đã được coi là mỹ nữ có dung mạo khí chất cao rồi, nhưng Hỏa Hồng tiên tử Dư Vi này lại còn hơn nữa. Làm cho người dù ở vương đô Đại Hạ như Thiếu Viêm Nông cũng phải sáng mắt lên.
"Đây là sư huynh của ta, Thương Giang chân nhân, cũng là tiên nhân chuyển thế. Vị này là sư đệ của ta, Mộc Tử Sóc." Cửu Liên nói.
Cửu Liên vừa nói xong.
"Gặp qua Thiếu Viêm công tử." Kỷ Ninh, Mộc Tử Sóc, Dư Vi, Thương Giang chân nhân đều hành lễ.
Bộ Du chân nhân lại lặng yên truyền âm: "Chúc mừng Thiếu Viêm công tử. Hỏa Hồng tiên tử, Thương Giang chân nhân đều là những thiên tài đỉnh cao ở Hắc Bạch Học cung. Đủ để so sánh với Kỷ Ninh."
Thiếu Viêm Nông nhìn về phía Kỷ Ninh và mọi người, mỉm cười nói: "Ta tới đây là muốn nhờ các vị hỗ trợ một chuyện."
Mấy người Kỷ Ninh nhìn nhau.
"Mời Thiếu Viêm công tử cứ nói." Kỷ Ninh mở miệng.
Đào Tiểu Vũ eBook
Tải eBook: www.dtv-ebook.com