Chương 7: Luyện hóa Thủy Phủ
Đại điện vẫn yên tĩnh như ngày nào.
Kỷ Ninh mặc đạo bào đen ngồi khoanh chân, nguyên dịch trong bình ngọc đặt trước mặt bay thẳng vào trong miệng Kỷ Ninh.
"Chà chà." Lão ngưu đen ngồi bên hưng phần nhìn. Dù sao thì lão cũng đã chịu cảm giác vắng lặng này quá lâu rồi.
Còn con gấu lớn lông vàng vung bộ vuốt lên, hai cái túi lớn tự động mở ra, lập tức có một đám khôi lỗi Cùng Kỳ bay ra từ đó, tổng cộng có ba mưới sáu con khôi lỗi Cùng Kỳ và một tên nam tử khôi lỗi mặc giáp đen. Nhưng khôi lỗi này vừa ra ngoài là lập tức giãy dụa điên cuồng, gắng sức phản kháng. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenyy.com
"Ngoan ngoãn nghe lời nào." Con gấu lớn lông vàng cười híp cả mắt. Ba mươi sáu khôi lỗi Cùng Kỳ và nam tử giáp đen đều đang lơ lửng giữa không trung. Tuy rằng đám khôi lỗi đã cố gắng giãy dụa nhưng không cách nào động đậy được. Việc đó làm cả đám khôi lỗi lộ ra vẻ hoảng sợ.
"Ngươi là ai?" Nam tử giáp đen nhìn con gấu lớn lông vàng. "Vì sao lại dùng trò này để giam giữ ta?"
"Hả, lại còn có cả hồn phách cấy vào cơ à?" Con gấu lớn lông vàng gật gù đắc ý. "Không biết con khôi lỗi này được ai chế tạo mà lại đơn giản như thế này nhỉ."
Bùm bùm...
Ba mươi sáu con khôi lỗi Cùng Kỳ và nam tử giáp đen trên không trung đều bị tách ra thành từng bộ phận riêng.
"Trước tiên cứ từ từ mà thu lại." Trong mắt con gấu lớn lông vàng có chút chờ mong, nó khẽ vẩy ngón tay lên, vèo, mấy vạn bộ phận cùng biến mất.
"Nhóc Kỷ Ninh." Con gấu lớn lông vàng mở miệng nói. "Trước tiên phải nghiên cứu đám khôi lỗi này một phen, phá hủy những vết tích của người luyện chế đoạt lại, chuẩn bị cho ngươi thêm vào."
"Không cần vội đâu." Kỷ Ninh cười nói.
Kỷ Ninh không tu luyện, lúc này người tu luyện chính là Nguyên Thần thứ hai 'Kỷ Ninh mặc đạo bào đen'.
...
Thời gian trôi qua.
Rốt cuộc mười vạn cân nguyên dịch chứa trong bình ngọc đã bị dùng hết. Kỷ Ninh mặc đạo bào đen cũng mở mắt ra, vẻ mặt đầy vui mừng.
"Kỷ Ninh, sao rồi?" Lão ngưu đen mong chờ nói.
"Cuối cùng sau khi dùng hết nguyên dịch thì đã đạt tới Nguyên Thần hậu kỳ." Kỷ Ninh mặc đạo bào đen nói. "Trước tiên để ta thử Tiểu Thiên kiếm trận xem sao."
Xoẹt.
Ở xung quanh lại xuất hiện hơn bảy trăm lưỡi phi kiếm. Với Hàn Minh kiếm trận là trung tâm, các phi kiếm địa giai khác bắt đầu chuyển động quanh. Kỷ Ninh cố gắng hồi lâu nhưng rồi vẫn không cách nào thao tác cho tốt được. Cuối cùng cũng chỉ có thể thi triển ra tầng thứ tam Tiểu Thiên kiếm trận: "Nguyên lực của ta đã tinh khiết hơn trước rất nhiều, vậy mà cũng chỉ có tầng thứ tám thôi sao?"
"Kỷ NInh, ngươi đã luyện được Nguyên Thần thứ hai, với Nguyên Thần này, ngươi hoàn toàn có thể luyện hóa được Thủy Phủ." Con gấu lớn lông vàng mở miệng nói.
"Luyện hóa Thủy Phủ?" Ý nghĩ vừa xuất hiện trong đầu, Nguyên Thần thứ hia lập tức hóa thành một viên trân châu bay vào trong lòng Kỷ Ninh.
"Đi theo ta." Con gấu lớn lông vàng đi tới trước.
Kỷ Ninh mang theo niềm mong chờ tột độ. Hắn đã chờ giây phút này rất lâu rồi. Lúc trước, đạt tới Tử Phủ, hắn đã luyện hóa được một quả tín phù. Hiện tại cuối cùng thì Nguyên Thần thứ hai cũng có thể luyện hóa được Thủy Phủ. Tới lúc đó thì hắn có thể mang Thủy Phủ theo mình như Thư Hoa tiên nhân.
Đi dọc theo một hành lang rộng lớn khác, Kỷ Ninh cứ thế tiến vào.
"Từ hôm nay trở đi, ngươi có thể đi vào chín phần mười chỗ ở Thủy Phủ này." Con gấu lớn lông vàng nói. "Đợi lát nữa ngươi luyện hóa được Thủy Phủ thì sẽ có thể mang theo bên người được."
"Chín phần mười chỗ? Tiền bối, ý của người là vẫn còn nhiều chỗ mà ta không thể nào vào được sao?" Kỷ Ninh hỏi.
"Đúng vậy, ví dụ như Thần Thông Điện, ngươi sẽ không thể nào vào đó thêm lần nữa được, ngoài ra còn vài chỗ nữa." Con gấu lớn lông vàng nhìn qua Kỷ Ninh. "Nói vậy chắc ngươi cũng đoán được...Ngươi đạt tới Nguyên Thần đạo nhân thì có thể đơn giản luyện hóa mang theo bên người mà thôi. Nếu muốn thật sự nắm toàn bộ những huyền bí trong Tiên phủ này thì phải đợi tới lúc ngươi trở thành Thiên Thần thì mới tới cái ngày chính thức trở thành đệ tử của chủ nhân."
Kỷ Ninh gật đầu.
Hắn cũng đã sớm nghĩ ra. Vừa rồi khi chứng kiến con gấu lớn lông vàng dễ dàng làm cho 'nam tử khôi lỗi giáp đen' có thực lực ngang với Tán tiên bị lơ lửng giữa không trung không thể giãy dụa, hơn nữa Kỷ Ninh có thể cảm nhận từ hơi thở của con gấu lớn lông vàng một loại vĩnh hằng cổ xưa như con Thần Ma hắn gặp ở Ngục Sơn Đại Hoang Trạch thì lại càng làm hắn cảm thấy kính nể. Nguyên Thần đạo nhân nắm giữ toàn bộ Thủy Phủ sao? Đó là điều mà Kỷ Ninh cảm thấy thật sự viển vông.
"Thiên thần?" Kỷ Ninh thầm nhủ. "Rốt cuộc thì Tam Thọ đạo nhân có đẻ lại những thứ gì mà nhất định phải trở thành Thiên Thần thì mới có thể kế thừa hoàn toàn?"
Dọc theo hành lang, tới một khúc ngoặt.
Rất nhanh đã tới một tĩnh phòng có phong cách cổ kính. Kỷ Ninh vừa tiến vào thì đã cảm thấy một cảm giác yên tĩnh mà trước nay chưa bao giờ thấy.
"Đây là tĩnh phòng, năm xưa chủ nhân đã tự mình bố trí 'Bồ Đề Tĩnh Tâm đại trận' Phật gia ở đây. Trong những trận pháp có hiệu quả tĩnh tâm thì Bồ Đề Tĩnh Tâm trận được xếp hàng đầu. Tuy tên bình thường nhưng uy lực thì lại phi phàm." Con gấu lớn lông vàng chỉ vào một tĩnh phòng lớn, từ bộ móng vuốt của nó chỉ ra, một trận pháp màu vàng cực kỳ phức tạp lập tức hiện lên trên vách tường. Chỉ riêng nhìn nó thôi mà Kỷ ninh đã cảm thấy hoa mắt chóng đầu. "Ngươi không có khả năng tìm hiểu đại trận này đâu. Chỉ nhìn một lần là đủ rồi chứ đừng có chăm chú quá."
Trận pháp màu vàng phức tạp trải rộng trên vách tường lại biến mất.
"Nhìn đây." Con gấu lớn lông vàng chỉ vào một chỗ ở tĩnh phòng, ở đó có một bậc tam cấp, trên bậc tam cấp có một cái giường ngọc màu den mực tỏa ra khí lạnh như băng. "Đây là 'U Minh Thủy Ngọc' vô cùng lạnh lấy từ chỗ sâu trong Cửu U. Mới nhìn thì ngươi còn cảm thấy cực kỳ lạnh nhưng rồi sẽ nhanh chóng cảm thấy rất thoải mái, hơn nữa nó còn có công hiệu tĩnh tâm. Chỉ riêng giường ngọc này đã có giá trị ngang với một pháp bảo Thuần Dương rồi."
Kỷ Ninh giật nảy cả người.
Pháp bảo Thuần Dương?
Vật của Tam Thọ đạo nhân thật là quá khủng.
"Nhưng ngươi cũng đừng hòng bán thứ này đi. Nó đã liền một thể với cả Thủy Phủ nên không thể dời đi được." Con gấu lớn lông vàng nhếch miệng lên với vẻ đắc ý cười cười. "Ha ha, thôi không đùa nữa. Gian tĩnh phòng này chính là phần trung tâm của Thủy Phủ. Ngươi chỉ cần luyện hóa tĩnh phòng này là có thể nắm giữ những phần cơ bản nhất của Thủy Phủ này. Mau luyện hóa đi."
Kỷ Ninh gật đầu đi thẳng tới chiếc giường ngọc màu mực đen.
Vừa ngồi xuống là hắn đã cảm nhận thấy khí lạnh trong nháy mắt bao phủ toàn thân, tới cả thần hồn cũng cảm thấy rét lạnh, nhưng sau đó lại cảm thấy được một cảm giác vặng lặng chưa từng có bao giờ.
Một cảm giác kỳ diệu không nói lên lời!
Thần hồn có một loại cảm giác cực kỳ siêu nhiên. Mọi việc xảy ra trong khoảng thời gian này đều được hiện lên, Kỷ Ninh có thể rõ ràng nhớ lại và phân tích lại toàn bộ. Trong quá trình nhớ lại này, đạo tâm của Kỷ Ninh dần dần vững chắc hơn.
"Đây là tĩnh phòng, đại trận Phật gia 'Bồ Đề Tĩnh Tâm trận' và 'U Minh Thủy Ngọc' sao? Quả nhiên không tầm thường." Kỷ Ninh không hề do dự chút nào. Ý nghĩ vừa mới xẹt qua, ở bên cạnh lập tức xuất hiện Kỷ Ninh mặc áo đạo bào đen. Kỷ Ninh mặc đạo bào đen cũng ngồi trong giường ngọc màu mực đen, sau đó dùng nguyên lực thẩm thấu trục tiếp vào trong tĩnh phòng để bắt đầu luyện hóa.
Gian phòng dần dần được luyện hóa.
Thời gian trôi qua...
Thời gian để luyện hóa gian tĩnh phòng mất khoảng sáu ngày! Mà lần này cũng chỉ là một lần luyện hóa Thủy Phủ đơn giản mà thôi.
"Cảm giác này là thật hay ảo đây." Dường như mọi chỗ ở Thủy Phủ đều nằm trong tầm khống chế của Kỷ Ninh. Nhưng thứ làm Kỷ Ninh thấy khó hiểu chính là hắn có cảm giác như mỗi nơi đều như nằm trong lòng bàn tay của hắn, nhưng nếu cảm ứng Thần Thông Điện thì lại giống như biến mất, căn bản là nằm ngoài tầm cảm ứng.
"Kỳ quái" Kỷ Ninh về chỗ đại điện cũ.
Trong đại điện.
Con gấu lông vàng và lão ngưu đen vẫn ở đây.
"Tiền bối, người có quên việc gì không?" Kỷ Ninh hỏi.
"Chuyện gì?" Con gấu lớn lông vàng nhìn Kỷ Ninh.
"Bảo vật mà Thư Hoa tiên nhân để lại đó." Kỷ Ninh nhịn không được nói. "Ta đã luyện hóa được Thủy Phủ rồi nhưng bảo vật mà Thư Hoa tiên nhân để lại thì sao?" Tuy rằng Kỷ Ninh có thể cảm ứng được cả Thủy Phủ nhưng bất kể là bảo vật của Thư Hoa tiên nhân hay là đám khôi lỗi khi trước bị tách ra thì hắn lại không hề thấy chút dấu vết nào. Hơn nữa, hiện giờ Kỷ Ninh vẫn chẳng có chút nào gọi là cảm giác khống chế được 'con gấu lớn lông vàng' kia...
"À, tí nữa thì quên mất." Con gấu lớn lông vàng vung tay lên.
Vù!
Trong đại điện lập tức xuất hiện một núi bảo vật, thật sự là một ngọn núi bảo vật lớn, cao tới mấy trăm trượng. Kỷ Ninh vừa nhìn thấy thì ánh mắt sáng quắc lên.
"Sống qua trăm vạn năm nên bảo vật có được cũng cực kỳ nhiều." Con gấu lớn lông vàng lắc đầu. "Tổng cộng Thư Hoa tiên nhân có để lại ba kiện pháp bảo tiên giai, vả lại mỗi pháp bảo tiên giai đều là loại thượng phẩm."
Đôi mắt của Kỷ Ninh sáng lên.
Ba kiện?
Mà lại còn là thượng phẩm?
Không hổ là Tán tiên sống qua trăm vạn năm, không hổ là tồn tại còn mạnh hơn cả Bắc Hành tiên nhân. E là tới Thiên Tiên cũng chưa chắc có pháp bảo tiên giai như ông ý mất.
"Nhưng hiện tại chỉ còn lại một món." Con gấu lớn lông vàng nói rồi lập tức chỉ vào lão ngưu đen. "Chính là nó."
"Chỉ còn lại một món sao?" Kỷ Ninh kinh ngạc. "Sao không phải là ba kiện? Không phải Thư Hoa tiên nhân để lại ba kiện sao. . Chủ nhân thứ tư của Thủy Phủ này đã chết ở cấp độ Vạn Tượng nên hắn sẽ không có khả năng mang được pháp bảo tiên giai. Vậy thì hai kiện pháp bảo tiên giai còn lại đâu?"
Nói đùa à? Tất cả đều là tiên giai thượng phẩm, làm sao lại thiếu tới hai kiện?
"Đừng nôn nóng thế. Thiếu hai kiện với ngươi là chuyện tốt đấy." Lão ngưu đen đắc ý nói. "Không phải còn có ta sao? Nhóc Kỷ Ninh, lão ngưu ta sau này sẽ là của ngươi. Với ngươi mà nói thì có ta chính là vận may cực lớn đấy."
Kỷ Ninh vẫn đầy nghi hoặc. Còn hai kiện pháp bảo tiên giai kia đi đâu mất rồi? Chẳng lẽ linh hồn Thủy Phủ này tham ô mất chắc.
Con gấu lớn lông vàng nói: "Ba kiện pháp bảo tiên giai của Thư Hoa tiên nhân là 'Thiên Ngưu Kiếm', 'Túc Hà Họa Quyển', 'Cửu Giới Ấn'."
"Túc Hà Họa Quyển là thứ mà Thư Hoa tiên nhân lấy được sau khi vượt qua tầng thứ bảy Chiến Thần Điện. Trong đó có giữ một khúc sông 'Túc' được trời sinh ra từ thời thượng cổ trước khi ba ngàn thế giới lớn được tạo ra. Chỉ cần kẻ địch bị thu vào trong đó là đã tiến vào địa bàn của ngươi. Ở trong bức tranh sông Túc này, kẻ địch sẽ bị giảm thực lực cực nhiều, mà chủ nhân của bức tranh lại có thể điều khiển uy lực của sông Hà trong bức tranh. Thư Hoa tiên nhân có uy danh lớn như thế cũng một phần là nhờ pháp bảo bức tranh này." Con gấu lớn lông vàng nói.
Kỷ Ninh nghe thấy thế thì thầm líu lưỡi.
Bảo bối, đúng là bảo bối.
Nếu so sánh với bức tranh này thì Thanh Ti Thần Hỏa Trản còn kém rất xa. Đó không phải là sông Túc được sinh ra trước khi ba ngàn thế giới được sinh ra sao?
"Cửu Giới Ấn là thứ sau khi Thư Hoan tiên nhân đi khắp chín thế giới lớn, thu thập được lượng lớn tài liệu tinh hoa mới hội tụ thành cái ấn này. Dĩ nhiên cái ấn này dùng để đánh đập. Vì hao tốn vô số tài liệu nên con ấn này cũng được xếp vào hàng tiên giai thượng phẩm. Mà thời đại của Thư Hoa tiên nhân thì lại rất ưa thích dùng con ấn đi đè kẻ khác nên pháp bảo đó mới có hình là cái ấn."
"Thiên Ngưu Kiếm là thứ mà khi Thư Hoa tiên nhân kiếm được sau khi gặp Thiên Kiếm tiên nhân. Hai người là kỳ phùng địch thủ với nhau, sau khi giết chết Thiên Kiếm tiên nhân, Thư Hoa tiên nhân lấy được mấy trăm phi kiếm trân quý, rồi đổi chúng thành tài liệu trân quý, công với bảo vật tích cóp được của bản thân, cuối cùng tạo ra một thanh phi kiếm đó. Thư Hoa tiên nhân cũng là một Kiếm Tiên. Thứ quan trọng nhất với Kiếm Tiên chính là phi kiếm. Thanh Thiên Ngưu Kiếm đó cũng chính là thứ mà Thư Hoa tiên nhân dựa vào khi đi tung hoành thiên hạ."
Kỷ Ninh nghe tới hoa mắt váng đầu, nhịn không được nói. "Vậy thì Túc Hà Họa Quyển và Cửu Giới Ấn đâu rồi?"
Đào Tiểu Vũ eBook
Tải eBook: www.dtv-ebook.com