Mang Theo Đấu Phá Xuyên Đấu La Chi Dị Hỏa Long Hoàng

Chương 25: Chỉ thu quái vật, không thu người thường!

Chương 25: Chỉ thu quái vật, không thu người thường!
"Hoan nghênh đại tỷ đầu Tiểu Vũ!"
Vừa bước chân đến cửa lớp, toàn thể học sinh đồng loạt đứng dậy nghênh đón.
Dẫn đầu là hai đứa trẻ xui xẻo của thành chủ Tác Thác Thành.
Thật ra, đây cũng là lệnh của thành chủ Tác Thác Thành.
Liệu có hợp ý không, hai vị kia đi ngang qua Hồn Thánh danh tiếng lẫy lừng, rất cá tính, liền tiện tay từ chối lời mời của thành chủ Tác Thác Thành. Nhưng sau lưng Mã Hồng Tuấn và Tiểu Vũ thì không chắc chắn lắm đâu.
Nếu không phải một mình, thì có nghĩa là có thể nhờ cậy người bên cạnh mình ra tay.
Nếu có thể vì hai đứa trẻ này mà xuất hiện, ném bom phủ thành chủ, vậy chỉ cần lôi kéo hai đứa trẻ này, còn lo gì tên Hồn Thánh cường giả kia không ngoan ngoãn nghe lời, vì Tác Thác Thành mà hiệu lực sao?
Coi như là kho lương của vương quốc Ba Lạp Khắc, thành chủ Tác Thác Thành thực ra là một vị trí rất béo bở.
Chỉ cần Hồn Thánh đại nhân hạ mình, muốn gì ta đều có thể tốt đẹp thương lượng nha~
Kết quả lại là Mã Hồng Tuấn mệt mỏi gần chết, vừa vặn đang trong thời gian "hiền giả", chỉ muốn vội vàng đuổi họ đi. Nói thật, khi nghe Mã Hồng Tuấn nói với hai người họ "Được rồi, được rồi, cứ vậy đi, ta không phạm nước giếng của các ngươi" thì trong lòng hai người họ là cự tuyệt.
Ngài sai bảo chúng ta đi! Đánh chúng ta một trận cũng tốt a!
Cũng may Tiểu Vũ lại thêm một câu theo ý thích quái đản của mình, cuối cùng có chỗ đột phá.
"Ngươi nhìn ngươi làm chuyện tốt..." Mã Hồng Tuấn chỉ muốn an tĩnh dưỡng thương.
"Không phải rất tốt sao nha~" Tiểu Vũ rất hưởng thụ loại cảm giác này.
"Giáo viên đến, giáo viên đến rồi." Mọi người rối rít tìm chỗ ngồi xong.
Mã Hồng Tuấn vốn tưởng rằng giáo viên cũng sẽ dùng mọi cách nịnh nọt hai người, kết quả chỉ là tự nhiên giảng dạy, hoàn toàn không có ý lấy lòng hai người.
Như vậy chỉ có hai loại khả năng.
Một, hiệu trưởng cũng không có tiết lộ thân phận bối cảnh của hai người cho giáo viên;
Hai, việc nịnh nọt này rất đúng chỗ, vừa thỏa mãn thú vui của Tiểu Vũ lại không quá khoa trương, từ đó khiến hai người quên hết mọi chuyện hoặc cảm thấy chán ghét.
"Mã Hồng Tuấn đồng học, Tiểu Vũ đồng học, sau khi tan học mời đi một chuyến phòng làm việc của viện trưởng được không? Viện trưởng đại nhân có lời muốn nói với các ngươi."
À, là loại thứ hai.
Đoán được kết quả, Mã Hồng Tuấn cảm thấy còn không bằng là loại thứ nhất nữa...
Như vậy băng bó có ý nghĩa gì chứ?
Bất quá Tiểu Vũ ngược lại rất vui vẻ, dọc theo đường đi hoạt bát.
Nhìn dáng dấp của nàng là thực sự thích làm đại tỷ đầu.
"Mã Hồng Tuấn đồng học, Tiểu Vũ đồng học, hai vị khỏe."
Viện trưởng nhìn rất hòa ái.
"Ta nghe những người khác nói hắn rất đáng sợ này..."
"A, người phía sau chúng ta còn đáng sợ hơn hắn."
Mã Hồng Tuấn nói thật ra là chính hắn.
Không sai, chính là không biết xấu hổ như vậy.
"Ha ha... Mời ngồi, mời ngồi."
Viện trưởng ra hiệu hai người ngồi đối diện hắn, đã thân thiết bày xong ghế tựa ở góc độ thích hợp nhất.
"Thật tốt quá, hắn dường như không nghe thấy..."
Không không không, hắn tuyệt đối nghe thấy rồi.
"Rõ ràng nghe thấy còn muốn giả vờ như không có chuyện gì xảy ra" là bổn phận của mọi lão hồ ly.
"Ha ha, không cần khẩn trương, chỉ là làm một cuộc điều tra thôi."
"Hai vị đối với hoàn cảnh sân trường của chúng ta có hài lòng không?"
"..."
Nếu là Mã Hồng Tuấn bình thường, còn thật sự không ngại cùng hắn lải nhải mấy giờ...
"Học phí quá đắt, chất lượng dạy học quá kém, sinh nguyên cũng không được." Mã Hồng Tuấn không chút khách khí.
Tức giận sao? Tức giận sao? Tức giận thì ngươi nổi giận đi chứ?
Không dám sao?
Không dám thì phiền ngươi bưng trà tiễn khách đi chứ, chờ tiểu gia ta tinh thần sức lực khôi phục lại cùng ngươi "Round two".
"Còn có diện tích học viện cũng nhỏ..." Tiểu Vũ ở bên cạnh bổ sung.
Không phải tất cả học viện, đều gọi là Tinh Đấu đại sâm lâm.
Nhìn xem sắc mặt lúc xanh lúc trắng của viện trưởng, Mã Hồng Tuấn thấy mình có lẽ đã nói hơi quá...
"Như vậy, chỉ cần là chiếm diện tích lớn, thầy giáo sức mạnh hùng hậu, không thu các ngươi học phí, chỉ thu quái vật không thu người bình thường học viện, các ngươi có hứng thú gia nhập không?"
Theo tiếng nói, hai bóng người không khách khí chút nào đẩy cửa phòng làm việc của viện trưởng.
"Các ngươi là ai? Cút ra ngoài cho ta!" Viện trưởng đang rầu có lửa không có chỗ phát.
Không thấy người đối diện có động tác gì, một cơn cuồng phong vô hình một tay nhấc hắn ném ra ngoài qua cửa sổ.
Mà lúc này, Mã Hồng Tuấn chính là nghe được câu kia "Chỉ thu quái vật, không thu người thường" thì kích động đến thiếu chút nữa rơi nước mắt vui mừng.
—— Thân nhân a!!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất