Chương 34: Đối thủ của các ngươi là ta
"Đi rồi lão sư, thật vất vả mới tìm được một người hợp cách, ngươi còn làm khó người ta làm gì."
"Đến, qua tới nơi này chờ, một lát nữa hắn sẽ dẫn ngươi vào trong."
Dám trực tiếp cắt đứt một tên Hồn Đế, hơn nữa tên kia Hồn Đế cường giả lại không có chút nào chống cự phản kháng...
Hơn nữa nói "Hắn sẽ dẫn ta vào trong", chẳng lẽ là không muốn cùng ta có thêm giao lưu?
Tuổi tác cùng mình nhìn qua không sai biệt lắm...
Hoặc là thực lực rất mạnh, hoặc là thế lực rất mạnh.
Ánh mắt của Ninh Vinh Vinh híp lại.
"Như vậy, thì đa tạ vị sư huynh này rồi."
"Không cần khách khí. Đến, Mộc Bạch, giao cho ngươi."
Lúc này trong ánh mắt của Đái Mộc Bạch, quang mang đã biến mất, chuyển sang một bộ dáng vẻ lạnh lùng.
Vẫn rất chuyên nghiệp sao?
Sau đó một giây tiếp theo, sự chuyên nghiệp đó đã tan biến.
Chỉ thấy hắn phảng phất phát hiện điều gì đó, nhìn chằm chằm... sau lưng Đường Tam.
Một bộ vẻ mặt kinh sợ đến không thể tưởng tượng nổi.
Mã Hồng Tuấn thuận theo tầm mắt của hắn nhìn lại, ở phía sau Đường Tam, chỉ còn sót lại một tên dự thi học viên, hơn nữa dường như là mới tới không lâu.
Đó cũng là một cô bé, nhìn qua so với hắn và Tiểu Vũ dường như còn nhỏ hơn một chút, mái tóc dài màu đen xõa trên vai, gương mặt hơi cúi xuống, chiều cao với cô gái váy trắng trước đó không sai biệt lắm, nhưng người thiếu nữ này lại mang đến cho người ta một cảm giác khác biệt.
"Nói đi, coi trọng khí chất của người ta hay vóc dáng." Mã Hồng Tuấn dùng cùi chỏ chọc chọc Đái Mộc Bạch.
Mặc dù nhìn qua không kém đám người Mã Hồng Tuấn là bao, nhưng vóc người của cô gái kia lại hết sức bốc lửa.
Bốc lửa đến mức nào đây? Nếu cẩn thận miêu tả, có thể bị che giấu cả chương này.
Lại phối hợp với gương mặt mang theo một chút nét trẻ con. Biểu tình trên mặt thiếu nữ rất lạnh nhạt, đó là một loại lạnh từ nội tâm tỏa ra, sự lạnh lẽo tinh khiết, một đôi mắt màu đen thậm chí không mang theo chút sinh khí nào, điều này có chút mâu thuẫn với gương mặt vốn cực kỳ xinh đẹp của nàng.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao dung mạo rõ ràng rất đẹp đẽ, nhưng hai người cho đến lúc này mới chú ý tới nàng.
Tứ chi đều đặn, thon dài, hai tay buông thõng tự nhiên hai bên thân thể, trên người tỏa ra thứ khí chất tĩnh mịch lạnh lẽo khiến người ta rất khó thích ứng.
Quả thực là trời sinh thích khách.
"Không ngờ ngươi lại thích kiểu này."
"... Ừ, đúng vậy." Đái Mộc Bạch lại có thể hào phóng thừa nhận.
"Ôi chao? Vậy nàng thì giao cho ngươi, ta mang hai người này đi qua." Mã Hồng Tuấn là chỉ Ninh Vinh Vinh và Đường Tam đang tiếp nhận khảo nghiệm.
Lúc này, vị lão giả phụ trách khảo nghiệm đang dùng tay nhỏ sờ tới bắp chân, cuối cùng đo ra cốt linh của Đường Tam (các ngươi đang nghĩ gì vậy).
"Bắp thịt phát dục không tệ. Cốt linh thích hợp. Ồ? Lại là Lam Ngân Thảo?"
"Lão sư, nơi này của các ngài không phải là chỉ nhận quái vật sao? Vậy ta cái này có tính là quái vật hay không đây?"
Ngươi không tính thì còn ai tính nữa, Tiểu Tam Nhi, ngươi nói câu này thật là quá đỉnh rồi.
Kết quả Đái Mộc Bạch khinh thường cười khẩy một tiếng.
"Tốt lắm, ngày sau có lẽ đã là bạn học rồi."
"Nghe ý của ngươi, tựa hồ là có ý định nhường?"
Mã Hồng Tuấn cười không nói.
Vốn đang bị bỏ quên ở một bên, Ninh Vinh Vinh nghe được câu này cuối cùng cũng có cơ hội chen vào, phải biết rằng nàng chưa bao giờ bị phớt lờ lâu như vậy.
Đặc biệt là bị hai người đàn ông.
"Xin hỏi, vị sư huynh này cũng là giám khảo phụ trách khảo nghiệm sao?"
"Đúng vậy a, cửa thứ tư, cũng chính là cửa ải cuối cùng, đối thủ của các ngươi chính là ta."
"Vậy kính xin sư huynh thủ hạ lưu tình."
"Không có việc gì, ta không dùng võ hồn."
Lúc Ninh Vinh Vinh nghe được câu này thì thực sự bị trấn trụ.
Không dùng võ hồn? Ngươi cho rằng ngươi là ai?
Coi như mình là một Phụ Trợ hệ hồn sư...
Phụ Trợ hệ hồn sư...
"Xin hỏi, là chúng ta từng người lên trận cùng ngươi đơn đấu sao? Ta là Phụ Trợ hệ hồn sư..."
"Không phải, là tất cả mọi người các ngươi cùng tiến lên, đánh một mình ta." Mã Hồng Tuấn cười một tiếng.
"Yên tâm đi, ta sẽ thủ hạ lưu tình."