Mang Theo Max Cấp Vật Tư Đi Chạy Nạn

Chương 32: Lấy vật đổi vật

Chương 32: Lấy vật đổi vật
Đi được một đoạn đường trên núi, Lục Cẩn Niên còn chưa đi được bao xa thì đã vội vã dừng lại.
Tuyết quá lớn, nơi sâu nhất đã ngập đến eo nàng, càng đi về phía trước cũng không có ý nghĩa gì.
Nàng đành lùi lại, theo đường cũ trở về.
"Thế này thì không vào được rồi." Lục Cẩn Niên cảm thấy ý nghĩ trước đó của mình quá đơn giản khi xem nhẹ sự khắc nghiệt của tuyết.
Vốn định sau khi thời tiết trở lạnh sẽ đi săn về dự trữ một ít thịt, nhưng xem ra hiện tại là không thể nào rồi.
Suy nghĩ một chút, nàng cõng gùi hướng về thôn gần nhất đi đến.
Ngôi thôn này cách chỗ ở của bọn họ khoảng hai canh giờ, cũng gần tương đương với khoảng cách đến nội thành.
Hỏi vì sao nàng không vào nội thành mua đồ, ấy là bởi vì đồ vật trong thành quá đắt đỏ.
Nàng dùng đồ ăn được để đổi lấy vật phẩm trong thôn, so với việc vào nội thành thì có lợi hơn một chút.
Lục Cẩn Niên lấy từ trong không gian ra một vài thứ, đặt vào gùi, sau đó đi vào thôn.
"Ngươi là ai vậy? Sao chưa từng thấy ngươi?" Một cô bé hơn mười tuổi xách theo thùng nước đi ra, vừa hay nhìn thấy nàng.
Lục Cẩn Niên quay đầu nhìn lại, lễ phép cười một cái nói: "Ta ở trên núi gần đây, muốn đến chỗ các ngươi đổi ít đồ."
Lấy vật đổi vật ở thời đại này rất bình thường, mọi người đều làm như vậy, bởi vì tiền đồng và bạc rất trân quý, bình thường trong thôn có vật gì, mọi người đều dùng để đổi.
Nghe vậy, tiểu nữ hài nói: "Ngươi muốn đổi thứ gì?"
Cô bé cũng không phải lần đầu gặp người như Lục Cẩn Niên, cho nên cũng không hỏi nhiều.
Nghe vậy, Lục Cẩn Niên trong lòng biết chuyện này có cơ hội, trả lời: "Ta có hai con thỏ rừng, còn có hai con cá."
Những thứ này đều có ở trên núi trong sông, cho nên lấy ra cũng không vấn đề.
Vừa nghe đến những thứ này, tiểu nữ hài lập tức nói: "Vậy nhà ta đang cần đó! Mẹ ta đang ở cữ, cần ăn cá ăn thịt, ngươi muốn đổi gì?"
Thật đúng là trùng hợp, cô bé vô cùng mừng rỡ.
Lục Cẩn Niên suy nghĩ một chút, "Ừm... Ta muốn đồ ăn, su hào bắp cải gì cũng được."
Dù sao trong nhà không thiếu thịt, bọn họ lại thiếu rau dưa, không thể ngày nào cũng ăn thịt được.
"Chỉ muốn đồ ăn thôi sao?" Tiểu nữ hài hơi nghi hoặc một chút, nhưng cũng không hỏi nhiều, "Được, ngươi theo ta đến, để cha ta đổi cho ngươi."
Cô bé dù sao cũng là con gái, trong nhà còn có người lớn làm chủ, cho nên dẫn người vào sân.
Người đàn ông trong phòng thấy con gái trở về, liền hỏi: "Tiểu Thanh, con không phải đi múc nước sao? Sao về nhanh vậy?"
Trong nhà thật sự là không có ai đi được, cho nên hắn mới để con gái đi múc nước, cũng chỉ một thùng đủ nấu bữa cơm.
Tiểu Thanh đặt thùng nước xuống, nói: "Cha, ngoài kia có người ở trên núi muốn đổi đồ ăn, hắn có hai con cá còn có thỏ rừng, chúng ta đổi không cha?"
"Đổi đồ ăn?" Người đàn ông mắt sáng lên, gần đây tuyết lớn ngập núi, hắn muốn lên núi tìm thịt rừng cũng không được, đang lo việc ở cữ của vợ đây.
"Đi đi đi, dẫn ta đi xem một chút." Hắn vội nói, rồi đi ra ngoài trước.
Lục Cẩn Niên nhìn thấy từ trong phòng đi ra một người đàn ông trạc ba mươi tuổi, liền biết đây là cha của đứa bé vừa rồi.
"Vị tiểu ca này, ngươi có thể cho ta xem đồ trước được không?" Người đàn ông không vội đổi ngay, mà muốn xem đồ trước.
Lục Cẩn Niên gật đầu, đặt gùi xuống đất, rồi để họ tùy ý xem.
Cá và thỏ đã đông cứng, nhưng xem ra vẫn còn rất tươi.
Người đàn ông hài lòng gật đầu, nhất là hai con cá này, mỗi con đều nặng khoảng hai ba cân.
"Rất tốt, ngươi muốn đổi đồ ăn đúng không? Ta đổi cho ngươi một gánh su hào bắp cải được không?"
Một gánh khoảng tám mươi cân, quả thực không ít, đủ ăn một thời gian...

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất