Chương 391: Xét nhà, giết quỷ
Cửa bên ngoài tiệm thuốc mở rộng ra, Diệp Thiếu Dương bảo đám người cảnh sát ở bên ngoài, chính mình cùng Tạ Vũ Tình đi vào, cái tên ‘Vương lương’ vẻ mặt ra vẻ không biết gì đứng ở sau quầy, nhìn Diệp Thiếu Dương nháy nháy mắt, rồi đi ra chào đón, chắp tay thi lễ, “Diệp tiên sinh, người đã tới!”
Diệp Thiếu Dương nhìn hắn “Ta tới hay không thì sao?”
“Hồ tiên sinh ….
Hồ Uy vừa mới đi rồi, đã đem đồ đạc hữu dụng đi hết”
Cảm giác khắp nơi một cái, không nhận thấy hai tên tiểu quỷ kia đâu, vì thế hỏi Vương lương.
Vương lương ánh mắt che dấu không được mất mát “Hắn đem hai tiểu quỷ kia đi rồi, không dẫn ta đi … bảo ta thủ cửa hàng, rồi hắn còn trở về.”
Diệp Thiếu Dương cười nói “Hắn sẽ không trở lại nữa đâu.”
“Ta biết bằng không cũng không mang toàn bộ đồ vật đi”
Vương Lương thở dài “Tiểu quỷ là dễ mang theo, chỉ cần một lá bùa liền thu lại, còn ta lại là trói buộc …..”
Diệp Thiếu Dương mỉm cười nhìn hắn “Ngươi cái gì cũng đều biết, vì sao còn bán mạng cho hắn?”
Vương lương sửng sốt nhìn hắn “Diệp thiên sư, ta là đi theo ngươi mà…..”
Diệp Thiếu Dương nói “Ta đã cho ngươi cơ hội, nhưng ngươi không có nắm lấy,đáng tiếc.”
Nói xong, không đợi Vương lương phục hồi tinh thần, nâng tay phải lên, hai ngón tay cắm vào trên ấn đường là quỷ môn của hắn, lôi kéo ra phía ngoài, lập tức đem hồn phách kéo ra, tay trái kết pháp quyết, một chưởng chụp xuống, tức thì hồn phi phách tán, hóa thành tinh phách.
Tạ Vũ Tình sửng sốt vài giây, mới phục hồi tinh thần “Ngươi ….
cứ như vậy liền giết nó?”
“Thì làm sao?”
Tạ Vũ Tình lẩm bẩm “Ngươi không phải bắt quỷ xong, luôn sẽ siêu độ chúng nó sao?”
Diệp Thiếu Dương nhàn nhạt nói “Ta tuy biết rõ nó sẽ không hối cả, nhưng cũng tính là đã cho nó một cơ hội, loại trợ trụ vi ngược này, không có đáng đồng tình.”
Tạ Vũ Tình nhìn hắn, gật gật đầu “Ta rõ, ta cũng hay bắn chết những tên tội phạm gàn bướng.”
Diệp Thiếu Dương đi lên lầu trên lầu dưới cùng tầng hầm nhìn một lần, xác định không có gì nguy hiểm mới kêu Tạ Vũ Tình dẫn người đi điều tra kiếm bằng chứng, sau đó Tạ Vũ Tình lái xe chở hắn về nhà Trang Vũ Ninh.
“Vì cái gì ngươi không cho ta nổ súng bắn chết Hồ Uy, với chứng cứ hiện tại, hoàn toàn có thể chứng minh hắn là tội phạm giết người.”
Trong lúc lái xe, Tạ Vũ Tình nhịn không được hỏi.
Diệp Thiếu Dương ngó nàng nói “Ngươi cho rằng ngươi có thể bắn chết hắn?”
Tạ Vũ Tình há hốc mồm “Súng lục bắn không chết hắn?”
“Không, súng lục sẽ bắn chết hắn, mấu chốt là hắn sẽ không cho ngươi cơ hội bắn trúng hắn, bất quá không phải là trọng điểm, ta thả hắn đi là có mục đích, là muốn tính toán luôn cả Bạch y nhân để một lưới bắt hết, cùng với sào huyệt nuôi ác linh của hắn.”
Diệp Thiếu Dương đem kế hoạch của mình, lai lịch Qua qua, còn có hai sát tinh Thái âm sơn đuổi bắt Qua qua phát sinh xung đột với mình nói qua một lần.
Tạ Vũ Tình nghe xong giật mình “Cho nên, ngươi cố ý để Qua qua chui vào trong cơ thể nứt đầu, là vì dụ dỗ hai tên kia sao? Qua qua ….
có thể hay không gặp nguy hiểm?”
Diệp Thiếu Dương lắc đầu nói “Hạt châu kia kêu là Âm dương ngọc, có thể hoàn toàn bảo hộ nó, chỉ cần nó không ra, bất luận kẻ nào cũng không cảm giác được nó tồn tại.
Tên nứt đầu lại không có chỉ số thông minh gì, hơn nữa đôi mắt của nó bị thương không có nhìn thấy, chỉ cần qua qua bất động trong bụng nó ngủ đông là nó cũng không cảm giác được dị thường.”
Tạ Vũ Tình nghĩ nghĩ “Vậy ngươi nói làm sao hai tên sát tinh kia tìm được nó?”
“Trên người nó có chứa một loại hơi thở đặc thù, chính nó vì có quan hệ với Thái âm sơn, nên loại hơi thở này chỉ có người Thái âm sơn mới có thể phát hiện, không ai cảm giác được”
Tạ Vũ Tình nghe thế, cơ bản đã minh bạch, chỉ có chút nghi vấn “Ngươi muốn mượn đao giết người, hẳn là nên ẩn nấp đi, ngươi có xác định hai con quỷ kia không có theo dõi ngươi, nếu chúng nó biết ngươi hôm nay chiến đấu với Hồ Uy, khẳng định không tin các ngươi là cùng một bọn.”
Diệp Thiếu Dương nói “Cái này không cần lo lắng, Qua qua nói cho ta, phàm là quỷ Thái âm sơn, đều là ngày ẩn đêm ra,ban ngày không thể hành động, cho nên … chuyện buổi sáng hôm nay, chúng nó không biết được”
“Vậy ….
kế tiếp làm gì bây giờ?”
Diệp Thiếu Dương trầm ngâm một hồi, nói “Chờ cơ hội, Hồ Uy biết cảnh sát đang truy bắt hắn, khẳng định không thể ở Thạch thành nữa, nhưng nguyên thần của Bạch y nhân còn chưa có khôi phục như cũ, nên hắn sẽ không đi, ta đang đợi Tứ bảo thông báo tin tức, cần phải trước khi nguyên thần của Bạch y nhân phục hồi, tiến vào trung tâm trận pháp, đem nó giết chết.
Cho dù hiện tại có phát hiện được tung tích hắn, cũng không thể bắt hắn.”
Dựa theo Tứ bảo nói, chỉ có Hồ Uy mới có thể mở ra trận pháp kia, ngươi nếu bắt hắn, chúng ta chỉ có thể nhìn nguyên thần của Bạch y nhân sống lại, lúc đó muốn tiêu diệt nó rất là khó khăn, mượn đao giết người sẽ không thực hiện được.
Tạ Vũ Tình nhìn Diệp Thiếu Dương nói “Thời gian chiến đấu cũng sắp rồi phải không?”
“Tám phần là trong một hai ngày nữa”
Diệp Thiếu Dương nhìn phong cảnh ở ngoài cửa sổ xe “Ta chờ được nhưng chưa chắc Hồ Uy chờ được.”
Tạ Vũ Tình không nói gì, không tự chủ được nhớ tới sự tình xảy ra ở tầng hầm của bệnh viện tâm thần, cảm khái lắc lắc đầu, “Thật không nghĩ được trên đời này lại có người tàn nhẫn như vậy, có thể tự tay giết chết người yêu cùng nhi tử của mình…..”
Diệp Thiếu Dương nói “Hắn từ lúc bắt đầu chưa chắc đã coi Lý thu nga là người yêu của mình, chỉ lợi dụng nàng để thực hiện kế hoạch của hắn mà thôi, do đó cũng không có xem nứt đầu thành con của mình, hắn chỉ muốn chế tạo ra một giúp đỡ trung thành, hơn nữa lại có tu vi cường đại.
Tạ Vũ Tình “Vứt bỏ Lý thu nga không nói đi, nhưng mặc kệ thế nào, nứt đầu là con của hắn, ta nói là huyết thống.”
Diệp Thiếu Dương hít sâu một hơi “Cho nên loại người này, không thể để hắn sống trên đời.”
Diệp Thiếu Dương đột nhiên nhớ tới, đã từng Thất bảo con tiểu quỷ của Trang Vũ Ninh nói qua, Hồ Uy đem quỷ hồn của nứt đầu tới nhà cũ, nhốt vào trong quan tài, làm cho hắn cắn nuốt hồn phách tà linh khác, phỏng chừng cũng là một loại tu luyện, xem ra hắn vì chế tạo nứt đầu, cũng tốn rất nhiều công sức, mệt nhọc.
“Nứt đầu kia, cũng rất đáng thương…… vừa sinh ra đã gặp vận mệnh như vậy”
Tạ Vũ Tình thở dài.
Diệp Thiếu Dương không có lên tiếng, cái thứ vận mệnh này, hắn cũng không muốn nói nhiều.
Một lát sau, Tạ Vũ Tình nghiêng đầu nói “Hôm nay đánh nhau xem ra, thực lực của Hồ Uy với ngươi không phân cao thấp?”
Diệp Thiếu Dương cười cười “Ta không nghĩ tới hắn lại mạnh như vậy, bất qua là do hắn thỉnh tà thần tới, nếu không chưa chắc như vậy?”
“Tà thần …..
là cái gì?”
“Tà thần chính là tà thần, thần cũng có tốt xấu.
Giống như loại người như Hồ Uy, Chính thần Tam Thanh khẳng định là không phù hộ hắn, chỉ có thể thỉnh đến tà thần thượng thân.”