Mạt Nhật Trọng Sinh, Bắt Đầu Dời Hết Toàn Thành Vật Tư

Chương 37: Tửu điếm côn đồ, hí tinh Liễu Đình Đình

Chương 37: Tửu điếm côn đồ, hí tinh Liễu Đình Đình
Tại một biệt thự xa hoa ở ngoại thành Tây Thành, ông chủ cửa hàng tổng hợp Quá Nhuận trợn mắt há mồm nhìn màn hình điện thoại di động.
Vì cửa hàng vẫn đóng cửa, hệ thống giám sát không bị phá hoại, ông ta có thể liên tục kiểm tra tình hình thực tế qua điện thoại.
“Sao có thể thế này được?”
“Chỉ cần sờ một cái là lấy được đồ, bọn họ là ma quỷ sao?”
“Đây là cửa hàng của tôi mà!”
Ông Quá Nhuận đang chứng kiến Tiêu Vũ và An Tiểu Nhiễm điên cuồng quét sạch cửa hàng của mình.
“Gặp ma rồi, đúng là gặp ma rồi.”
“Sao lại có thể ngang ngược như vậy?”
“Tôi phải báo cảnh sát!”
Ông Quá Nhuận lập tức gọi điện báo cảnh sát, tiếc là gọi hơn mười cuộc đều bận. Hệ thống của sở cảnh sát thành phố S đã tê liệt từ lâu.
Ông Quá Nhuận vội vàng ra ngoài, chạy nhanh đến cửa khu nhà, tìm được lính gác.
“Tôi là ông chủ cửa hàng tổng hợp Quá Nhuận.”
“Hiện giờ có vài người đang trắng trợn ăn cắp trong siêu thị của tôi, xin các anh lập tức cử người bắt họ.”
Nhưng hai người lính gác hoàn toàn phớt lờ. Chức trách của họ là canh gác khu nhà và tiêu diệt thây ma.
Đúng lúc đó, một con zombie lao ra từ trong khu nhà, lao thẳng về phía cửa chính.
“Ngọa tào!”
Ông Quá Nhuận sợ hãi chạy vào phòng bảo vệ, ngay sau đó, lính gác nổ súng bắn chết con zombie.
“Mẹ kiếp, toàn là zombie.”
“Vẫn ở nhà an toàn hơn.”
Ông Quá Nhuận không còn để ý đến chuyện cửa hàng bị trộm, nhanh chóng chạy về nhà và khóa chặt cửa.

Kim Hồ tửu điếm.
Liễu Đình Đình và Điền tỷ đang nằm trong lều. Thời tiết tháng sáu nóng bức, trong lều nóng như cái lò hấp.
Điền tỷ chịu không nổi, nên ra khỏi lều, đến tửu điếm thử vận may, nhỡ đâu có người đàn ông nào để ý đến mình.
Ở tửu điếm tốt hơn nhiều so với nằm trong lều. Hiện giờ không bị cúp điện, tửu điếm có điều hòa, thoải mái biết bao. Hơn nữa cũng an toàn hơn nhiều, sẽ không như tối qua, hai người biến thành zombie khiến cả khu lều náo loạn.
Rầm rầm rầm…
Điền tỷ tùy tiện gõ cửa một phòng, mở cửa ra thì thấy người quen.
“Ôi, Điền tỷ à.”
Người đó là một người đàn ông trung niên hơn ba mươi tuổi, vẻ ngoài dữ tợn, nhìn là biết là dân xã hội đen.
“Long ca, trùng hợp thế.”
Long ca là một tên côn đồ đầu sỏ ở thành phố S, Điền tỷ trước đây làm tiếp viên, những cô gái mới đến quán, chỉ cần xinh xắn đều biết gọi điện cho Long ca đến chơi. Vì vậy hai người khá quen thuộc.
Thấy người quen, Điền tỷ kích động đến run cả người, tự mình chen vào phòng.
“Này, cô làm gì thế?”
“Điền tỷ, tuy chúng ta quen nhau, nhưng phòng tôi đã có tám người rồi, không có chỗ.”
Điền tỷ nhìn vào trong phòng. Toàn là những gã đàn ông thô lỗ, toàn là những tên từng theo Long ca.
Nghe giọng điệu ấy.
Dường như hắn căn bản không muốn nhận mình.
Điền tỷ hai mắt sáng lên.
"Long ca, ta có món hàng mới, đẹp lắm nha, đảm bảo ngươi chơi cả đời không chán."
Long ca nghe xong, tinh thần tỉnh táo hẳn.
Hiện tại trong thành tình hình nguy cấp, lòng người hoang mang.
Vây ở tửu điếm cũng chẳng có việc gì, vui chơi một chút cũng tốt.
"Điền tỷ, đừng trách ta nói thẳng, nếu ngươi lừa ta, hậu quả ngươi tự biết chứ?"
"Long ca yên tâm, tuyệt đối đảm bảo ngươi hài lòng."
"Nhưng mà. . . ."
Long ca cười nhếch mép: "Yên tâm đi, chỉ cần hài lòng, ta sẽ cho ngươi ở."
Yes sir~.
Điền tỷ dẫn đường, Long ca gọi hai tên thủ hạ, rất nhanh tới khu trướng bồng.
"Đình Đình, mau đi với tỷ."
Điền tỷ chỉ vào Long ca, vẻ mặt hào hứng nói: "Đây là biểu đệ ta, nhà họ thuê một phòng, ta đã nói với nó rồi, cho ngươi ở."
"Đi, chúng ta đi tửu điếm hưởng mát."
Long ca nhìn thấy Liễu Đình Đình.
Tức khắc trợn mắt há hốc mồm, không ngờ trên đời này lại có người đẹp như vậy, hôm nay nếu thu được nàng, ngày mai dù biến thành xác sống cũng đáng.
Nhưng mà, xem ra không phải người quen, đành phải lừa nàng vào phòng đã.
"Tiểu muội muội, mau lên nào."
"Nếu không phải vì nể mặt biểu tỷ, ta cũng không cho ngươi ở đâu."
"Con gái ta ngủ một mình một giường lớn thoải mái lắm, ngươi vào còn phải chen với nó."
Long ca cố tình tỏ ra mình là người có gia đình, đàng hoàng.
Lời nói hàm ý, Liễu Đình Đình vào ở sẽ ngủ với con gái hắn, để dập tắt sự lo lắng trong lòng.
Nhưng Liễu Đình Đình rất tinh ý.
Điền tỷ tối qua đối xử với mình thế nào, nàng hiểu rõ, không thể nào tốt bụng như vậy được.
Hơn nữa nàng còn vô tình thấy hình xăm dưới áo Long ca.
Không giống người tốt lành gì.
"Điền tỷ, cảm ơn lòng tốt của tỷ, ta sẽ ở trong lều."
Long ca tức giận.
Rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt.
"Động thủ!"
Hai tên tiểu đệ không nói hai lời, trực tiếp khiêng Liễu Đình Đình đi về phía tửu điếm.
Những người này vốn là dân đầu đường xó chợ, ngang nhiên vô pháp.
Hiện tại tình thế hỗn loạn, đừng nói bắt cóc phụ nữ, ngay cả giết người ở góc khuất, miễn là không trắng trợn giết người, cũng chẳng ai quản.
"Các ngươi làm gì vậy?"
"Cứu mạng, ai đó cứu giúp tôi với, tôi không quen biết họ!"
Liễu Đình Đình kêu cứu thất thanh.
Nhưng người trong khu trướng bồng chỉ lạnh lùng đứng nhìn, ai cũng lo lắng cho bản thân, không ai muốn can thiệp chuyện người khác.
Liễu Đình Đình nhận ra, kêu cứu vô ích.
Trong tình thế cấp bách, nàng nảy ra một kế.
"Ôi, các người làm tôi đau quá, tôi tự đi được không, tôi tự đi là được rồi."
Phải nói rằng.
Liễu Đình Đình là một diễn viên giỏi, giây trước còn giãy giụa dữ dội.
Giây sau liền thay đổi sắc mặt.
Trong lòng âm thầm lên kế hoạch trốn thoát...

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất