Chương 33: Đổi căn cứ tích phân
Buổi sáng tuyết rơi không lớn, đến giữa trưa thì đã tạnh. Buổi chiều hai người liền đi nghe ngóng tin tức.
Đến dưới lầu khu chợ cũ, quả nhiên nghe thấy loa phóng thanh đang phát đi phát lại thông báo. Ý nói chính quyền đang trù bị xây dựng căn cứ, hiện tại dùng đồ ăn hoặc căn cứ tích phân để thu mua các loại vật liệu xây dựng hữu dụng, tỷ như thép, vật liệu gỗ, cửa, song, đồng thời xác định địa điểm nhận người dọn dẹp, khuân vác gạch và cát đá. Căn cứ tích phân sau khi căn cứ xây xong có thể dùng để mua hoặc thuê phòng, cũng có thể mua đồ ăn, đồ dùng hàng ngày, v.v.
Trên tường dán một tờ bảng quy đổi tích phân, gạo một cân 20 tích phân, khoai lang khoai tây một cân 15 tích phân, cửa gỗ 5 tích phân, cửa sắt 10 tích phân, cửa nhôm hợp kim 5 tích phân, vật liệu gỗ định giá theo từng loại, thép một kg 5 tích phân, xăng một lít 3 tích phân, ngoài ra đồ dùng hàng ngày, v.v. cũng sẽ thu sau khi căn cứ xây xong.
Hai người xem qua đại khái rồi trở về, giá cả cũng không khác nhiều so với kiếp trước. Hai người tính đợi thêm hai ngày nữa rồi đem một phần thép đi đổi tích phân.
Hiện tại trên đường có một chút tuyết đọng, những chỗ trũng đọng nước thì đều đã kết thành băng dày. Hai người tìm một chỗ vắng người lấy chiếc xe tải đông lạnh mua từ trước tận thế ra khỏi không gian. Muốn đổi thép lấy tích phân thì chắc chắn không thể thiếu xe.
Lại lái xe đến ngoại ô đào một ít bùn đất, bùn đất đóng băng lại nên rất khó đào, đào nửa tiếng mới được một thùng nhựa.
Lái xe tải trở lại khu nhà, rút hết dầu trong xe ra, rồi lấy khóa bánh xe lấy được từ cửa hàng 4S ra khóa lại. Vừa về đến tầng 17, Lưu Vũ Cường đang lắp nội thất ngẩng đầu lên hỏi: "Hai cậu về nhanh thế? Còn đi nữa không?"
Tần Ngạo Đông cười: "Hôm nay không ra ngoài, tớ vừa lái xe tải về, hôm nào lại đi kiếm vật tư."
Lưu Vũ Cường vừa nghe liền buông việc đang làm: "Chúng ta cũng phải đi lấy mấy chiếc xe đã để ý từ thời hồng thủy về thôi. Anh Đại Cương, A Đông, hay là đi cùng một chuyến?"
Đinh Thiến Thiến cũng nói: "Đúng đấy, bây giờ có thể lái xe rồi, phải mang xe về, nhớ tháo biển số xe ra nhé. A Đông lái xe chở cậu đi, như vậy nhanh hơn."
Lưu Vũ Cường cầm lấy linh kiện tháo từ trên xe, Tần Ngạo Đông mang theo hai lọ sơn xịt Đinh Thiến Thiến đưa cho, ba người đàn ông cùng ra cửa.
Đinh Thiến Thiến không có việc gì làm, liền dạy Tiểu Kiệt cách đấu ở hành lang. Trời rất lạnh, vận động một chút cho ấm người, cũng không thể cứ mãi ở trong nhà, những ngày cực hàn còn dài, con người cũng phải thích ứng với hoàn cảnh.
Đến hơn bốn giờ, ba người cuối cùng cũng trở về. Tần Ngạo Đông gọi Đinh Thiến Thiến lấy thêm bốn chiếc khóa bánh xe ra: "Tổng cộng chúng ta lái về được 4 chiếc, một chiếc là của anh Cường, ba chiếc còn lại mỗi nhà mình một chiếc, đều là xe việt dã."
Đinh Thiến Thiến có không ít khóa bánh xe trong không gian, cô đều lấy loại tốt nhất, phá hủy hết bao bì rồi mới đưa cho họ.
Lâm Đại Cương vốn định xe cũ ngâm nước hai tháng rồi thì bỏ, hiện tại xe này còn tốt hơn xe trước của anh.
Xe là do Lưu Vũ Cường tìm được, khóa bánh xe Đinh Thiến Thiến cũng đưa luôn cho họ, dù sao khóa không đáng giá bằng xe.
Đến tối trời càng thêm lạnh, Đinh Thiến Thiến treo một cái nhiệt kế ở ngoài cửa hành lang, nửa tiếng sau ra xem thì nhiệt độ không khí đã xuống đến âm 35 độ.
Nhiệt độ trong phòng khách cũng chỉ cao hơn bên ngoài 3 độ, hai người không ở lại phòng khách mà vào phòng ngủ, bật hai chiếc quạt sưởi nhỏ và đốt lò than củi, nhiệt độ tăng lên đến âm 3 độ.
Đinh Thiến Thiến và Tần Ngạo Đông đi vào không gian, nhiệt độ trong không gian rất dễ chịu, bùn đất đào ban ngày để ở sân phơi đã tan hết. Đinh Thiến Thiến dùng ý niệm lấy một cái bể nước hóa băng từ thời tiết nóng nực ra đặt ở sân phơi, đổ bùn vào trong bể quấy thành bùn loãng. Lại chuyển ba đống lớn thép qua sân phơi, đổ đều bùn loãng lên trên thép. Như vậy đợi đến ngày mai mang ra ngoài trông sẽ giống như là vừa tìm được từ bên ngoài.
Tần Ngạo Đông nửa đêm thêm than củi vào lò, đến sáng thì than củi đã cháy hết nhưng vẫn còn hơi ấm, nhiệt độ phòng ngủ vẫn còn âm 5 độ. Với cái rét này thì nhiệt độ đó đã là rất dễ chịu, hai người không ai nán lại trên giường, sau khi rời giường thì tập hít đất trên giường để rèn luyện lực cánh tay.
Hai người không nấu bữa sáng mà ăn sủi cảo đã nấu sẵn từ trước trong không gian, vẫn còn nóng hổi.
Ăn xong bữa sáng, hai người liền ra khỏi nhà. Hôm nay đã hẹn với Lưu Vũ Cường, hai người sẽ ra ngoài vào buổi sáng, buổi chiều đổi Lưu Vũ Cường và Lâm Đại Cương ra ngoài.
Tần Ngạo Đông lái xe tải ra ngoài đường, gần đến khu giao dịch thì Đinh Thiến Thiến lấy một phần thép dính bùn loãng từ trong không gian đặt vào thùng xe, rồi điều khiển nước trong không gian tưới lên thép, trong chốc lát nước liền đóng băng.
Ô tô chạy đến khu giao dịch, Tần Ngạo Đông xuống xe nói với người phụ trách ở khu giao dịch là muốn đổi một ít thép lấy tích phân căn cứ.
Người phụ trách là một quân nhân ngoài 30 tuổi, thấy Tần Ngạo Đông mở cửa thùng xe ra thì vui mừng ra mặt: "Xe này của anh có thể kéo thẳng đến căn cứ được không? Tôi viết cho anh một giấy giới thiệu, không thì anh tự đi qua sẽ không vào được đâu."
Tần Ngạo Đông đóng cửa thùng xe lại: "Được thôi, nếu tôi kéo thẳng qua đó thì có được đổi thêm chút tích phân nào không? Bây giờ xăng khó kiếm lắm."
"Cái này thì tôi không có quyền quyết định, tôi sẽ nhắc đến chuyện đó trong thư giới thiệu cho anh. Tôi tên là Hồng Ngộ Bình, sau này nếu anh có nhiều vật tư thì cứ tìm tôi lấy thư giới thiệu rồi kéo thẳng đến căn cứ là được. Đưa chứng minh thư cho tôi." Hồng Ngộ Bình lấy giấy bút viết xoạt xoạt mấy cái rồi đưa cho Tần Ngạo Đông, sau đó chỉ đường đến căn cứ.
Hai người quay lại xe, đường đến căn cứ hai người đều đã quen thuộc. Tần Ngạo Đông đưa thư giới thiệu cho Đinh Thiến Thiến, rồi nổ máy xe đi về phía căn cứ.
Đinh Thiến Thiến xem qua thư giới thiệu, nội dung rất đơn giản, viết người giới thiệu là Hồng Ngộ Bình, người sống sót là Tần Ngạo Đông, có một xe thép kéo thẳng đến căn cứ, chưa đổi tích phân, xin căn cứ cùng giải quyết, đồng thời xin xem xét trợ cấp xăng.
Mặt đường có nhiều chỗ đóng băng, giao thông đi lại rất khó khăn, hai người lái xe mất hai tiếng mới đến được căn cứ.
Căn cứ được xây dựng tại quân khu đóng quân ở Hải Thành trước kia. Bên ngoài quân khu là một khoảng đất trống rất lớn, nằm ở chân núi Đỉnh Bằng phía bắc ngoại thành Hải Thành. Sở dĩ gọi là núi Đỉnh Bằng là vì lưng chừng núi có một vùng bằng phẳng rất lớn, tục truyền rộng chừng hai km vuông, là thao trường diễn võ thời cổ đại.
Bên ngoài quân khu vốn là khu luyện binh của quân đội, vốn đã có một số nhà, nhưng bị ngập trong trận hồng thủy. Hiện giờ hồng thủy rút lui, người của chính quyền đã dọn dẹp những ngôi nhà đó để làm văn phòng.
Khi xe của hai người đến, lập tức có quân nhân cầm súng tiến lên hỏi. Tần Ngạo Đông đưa thư giới thiệu cho họ xem, rất nhanh chiếc xe được chỉ huy chạy đến một khu nhà tạm bên cạnh, trông khu nhà tạm có vẻ mới được tu sửa, phía trên còn có mái che.
Tần Ngạo Đông và Đinh Thiến Thiến xuống xe đi vào phòng bên trong khu nhà tạm, nhân viên làm việc bên trong cũng là quân nhân. Người kia xem thư giới thiệu xong, trước ghi chép lại trọng lượng, sau đó gọi Tần Ngạo Đông lái xe đến vị trí dỡ hàng. Rất nhanh đã có mấy người đến dỡ hàng, không cần Tần Ngạo Đông động tay. Dỡ hàng xong, xe lại chạy đến khu nhà tạm.
Xe này chở tổng cộng 1782kg thép, đổi được 8910 tích phân, được trợ cấp 20 tích phân xăng, tổng cộng là 8930 tích phân.
Tại điểm giao dịch, thẻ tích phân là loại giấy, mỗi lần đổi tích phân sẽ ghi rõ tên người cầm thẻ, số chứng minh thư và số tích phân tính được lên trên đó. Thẻ tích phân bằng giấy có thể đổi sang thẻ tích phân điện tử tại căn cứ, giống như thẻ ngân hàng, có thể tra được số dư tích phân trên thẻ trong hệ thống máy tính của căn cứ.
Tần Ngạo Đông và Đinh Thiến Thiến làm luôn một chiếc thẻ tích phân điện tử, thẻ tích phân đồng thời ghi tên và vân tay của hai người. Căn cứ còn chu đáo làm thêm một thẻ phụ. Loại thẻ tích phân này dù bị người khác cướp cũng không dùng được, khi dùng thẻ cần xác minh đồng thời bằng vân tay và chứng minh thư, đây cũng là biện pháp mà căn cứ đưa ra để phòng ngừa việc cướp thẻ tích phân gây thương tích hoặc chết người.
Kiếp trước, căn cứ có bán những căn biệt thự nhỏ hai tầng, mỗi căn có hai gian, có sân vườn riêng, lại nằm trong khu căn cứ, ít người qua lại, rất yên tĩnh. Đinh Thiến Thiến nhớ mang máng là để mua một căn biệt thự nhỏ như vậy cần mười lăm vạn tích phân. Hai người quyết định trung bình mỗi tuần đi đổi tích phân một lần, trước tiên tích cóp đủ mười lăm vạn tích phân...