Mạt Thế Nữ Phụ Hắc Hóa Tiến Hành Khi

Chương 14: Ngươi vốn chính là tiểu tam a

Chương 14: Ngươi vốn chính là tiểu tam a
Thẩm Nhiên giờ phút này trong lòng suy nghĩ, chẳng lẽ Trương Duyệt cho rằng chính mình biết chuyện của nàng sau sẽ nhìn nàng chê cười, cho nên khi nhìn thấy mình liền tức giận?
Hắn nháy mắt ngồi xuống, sờ sờ chiếc cằm hoàn mỹ, trơn bóng, tinh tế của mình, nói: "Ân, rất có khả năng."
Sau đó, mọi chuyện cứ thế trở thành một hiểu lầm đẹp đẽ.
——
Lại nói về Lâm Sở Sở và Lục Tử Phong.
Lâm Sở Sở trong lòng phi thường buồn bực. Nàng không phải nữ chủ sao? Trương Duyệt, nữ phụ này, chẳng phải nên đối xử tốt với nàng sao? Sao lại không hề nói cho nàng biết gì mà lại đuổi nàng ra ngoài? Điểm này hoàn toàn không phù hợp với cốt truyện!
Hơn nữa, chiếc vòng ngọc có thể mở ra không gian mà trong sách nói đến, rốt cuộc giấu ở đâu? Nàng tìm một tháng rồi mà vẫn không thấy?
Trong lòng nàng vừa giận vừa tức, vừa lo lắng.
Cũng giống như nàng, Lục Tử Phong trong lòng cũng đang giận dữ, lo lắng.
Hắn bị người kéo cổ áo, đến sức phản kháng cũng không có, trước mắt bao người bị kéo lê ra khỏi khu quân bộ dân cư. Đó là chuyện mất mặt, dọa người đến mức nào chứ? Việc này nếu truyền ra ngoài, hắn còn sống yên ổn ở đây thế nào? Còn làm ăn buôn bán thế nào?
Tóm lại, mọi chuyện đều không tốt đẹp gì. Vì thế, hắn hiện tại vô cùng tức giận. Đứng dậy khỏi mặt đất, hắn quát Lâm Sở Sở: "Lúc nãy em đã làm gì? Sao không gánh vác trách nhiệm, còn lật ngược thế cờ đổ hết trách nhiệm lên người anh?"
Lâm Sở Sở bị hắn quát đến sửng sốt. Đây là thái độ mà một nam chủ nên có đối với nữ chủ sao? Nam chủ hẳn là dịu dàng che chở nữ chủ, không để nàng chịu chút tổn thương nào. Thế mà hắn lại dám lớn tiếng với nàng như vậy?
Nàng nhất thời cũng nổi giận, lớn tiếng phản bác lại hắn: "Cái gì mà 'gánh vác trách nhiệm'? Em vì sao phải gánh vác? Chẳng lẽ anh không có trách nhiệm sao? Nếu không phải anh cố ý trêu chọc em, em sẽ bị đuổi ra ngoài vì chuyện này sao? Giờ anh lại còn mặt mũi đến quát lớn em."
Lục Tử Phong không ngờ tới, người phụ nữ mềm mại, yếu đuối thường ngày trước mặt hắn, lại cũng có một mặt mạnh mẽ, bạo dạn như vậy. Anh ta bị tiếng hét của nàng làm cho ngây người ra.
Một lúc lâu sau, anh ta mới lấy lại tinh thần. Tiếng hét lúc trước đã giúp anh ta phát tiết không ít sự tức giận trong lòng. Hiện tại, dù có tức giận cũng đã bị anh ta đè nén xuống.
Anh ta thay đổi thái độ một chút, nói: "Không, anh không có ý đó vừa rồi. Ý của anh là, em cũng biết việc kinh doanh nhà chúng ta hiện tại phần lớn đều dựa vào Trương Duyệt và ba nàng ở bên trong giật dây mới làm thành. Nếu lúc đó chúng ta dùng kế sách nghi kỵ, em hẳn là tạm thời gánh vác trách nhiệm. Cho dù em bị đuổi ra khỏi Trương gia, nhưng vẫn còn có anh ở đây. Chờ anh ổn định Trương Duyệt, chỉ cần nàng không chia tay với anh, việc kinh doanh nhà anh sẽ không bị ảnh hưởng. Đến lúc đó, chúng ta vẫn có thể tiếp tục ở bên nhau."
Lâm Sở Sở không ngờ tới anh ta lại nói ra lời thiếu trách nhiệm như vậy. Anh ta không phải nam chủ sao? Nam chủ không phải nên luôn nghĩ cho nữ chủ, luôn che chở nàng sao? Vì sao Lục Tử Phong lại muốn nàng gánh vác trách nhiệm?
Trong lòng dâng lên một cảm xúc mãnh liệt, một đôi mắt hạnh xinh đẹp trừng lấy anh ta: "Anh nói gì vậy? Là ý anh muốn em làm người tình bí mật, làm tiểu tam cho anh sao?"
Nói lời này, trong lòng nàng lại gào thét lớn: Ta là nữ chủ, dựa vào cái gì lại phải làm tiểu tam cho một nữ phụ hi sinh chứ?
Nhưng Lục Tử Phong không biết tiếng lòng gào thét trong nội tâm nàng. Anh ta chớp mắt nhìn nàng, sau đó nghiêm túc hỏi: "Em vốn chính là tiểu tam mà."
"Cái gì? Ta là tiểu tam?"
Ta là nữ chủ, nữ chủ làm sao có thể là tiểu tam? Người đứng chắn giữa chúng ta, cản trở tình cảm của chúng ta, Trương Duyệt mới là tiểu tam đó chứ!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất