Chương 32 - Kho Lương Thực
Trên đường, không thiếu người sống sót giống như tóc vàng lúc trước cố gắng chặn đường lên xe, nhưng Trần Lạc không hề giảm tốc độ.
Ngươi dám ngăn cản, ta liền dám đụng.
Đường đi hơn một trăm km, Trần Lạc phải mất hơn năm giờ mới tới.
Kho lương thực là một tòa nhà ba tầng khá dài, nhưng tổng thể không lớn lắm.
Cho dù toàn bộ chứa đầy lương thực, cũng không chứa được bao nhiêu.
Nhưng bên dưới nó là một tầng hầm rất lớn chứa lương thực mà không ai biết.
Khu vực trên mặt đất chỉ là nơi làm việc mà thôi.
Trần Lạc trực tiếp lái xe container vào trong kho lương thực.
Khu vực lớn như vậy, xe container muốn cán chết tang thi cũng không dễ.
Trần Lạc lái vòng vòng trong kho lương thực, đến khi giết được một số tang thi ở bên trong mới dừng lại.
Trong quá trình này, Trần Lạc cũng không nhìn thấy người sống sót nào.
Nếu như có thì nghe được động tĩnh bên này của mình, chắc chắn sẽ kêu cứu.
Trần Lạc híp mắt, nhân viên kho lương thực này cũng không ít, không nên một người sống sót cũng không có chứ.
Trần Lạc đi tới hành lang thông với tầng hầm ngầm trong tòa nhà văn phòng, cửa chính hành lang không đóng mà mở rộng.
Bên trong hành lang một đường tối đen, Trần Lạc lấy đèn pin ra chiếu một chút.
Đột nhiên, nhìn thấy một bộ xương trắng, đồng tử co rụt lại.
Đây rõ ràng là một hài cốt của con người, toàn thân đều không có máu thịt, chỉ còn lại một khung xương.
Có một số loại sinh vật nhỏ biến dị trong kho lương thực.
Là kiến hay chuột?
Bình thường tang thi gặm ăn con người chắc chắn sẽ còn dư lại một ít canh cặn thịt thừa, chúng nó ăn cũng không sạch sẽ.
Chỉ có kiến và chuột các loại sinh vật biến dị nhỏ mới có thể gặm sạch sẽ như thế.
Chúng rất yếu, sức mạnh cá nhân rất nhỏ, nhưng bù lại ở số lượng lớn.
Đoàn quân kiến lớn, Trần Lạc gặp qua một đám mấy chục vạn con, ai thấy đều phải chạy.
Vị trí hộp sọ của bộ xương trắng này là hướng về phía Trần Lạc, toàn bộ thân thể nghiêng về phía Trần Lạc.
Có thể đoán ra, lúc hắn đi đến tầng hầm ngầm phát hiện bên trong có sinh vật sinh vật liền vội vàng quay đầu chạy trốn, nhưng hiển nhiên chạy thoát không thành công.
Trần Lạc nhất thời do dự, lỡ như gặp phải thứ gì đó có số lượng kinh người, chính mình cũng không chắc là không bị lật xe.
Nhưng nếu không đi xuống lấy lương thực, trong thời gian rất lâu cũng không thể tới.
Trần Lạc cắn chặt răng, không thể mạo hiểm, không có cũng không sao cả, mạng nhỏ an toàn mới quan trọng.
"Chít chít, chít chít."
Sắc mặt Trần Lạc lập tức thay đổi, không chút do dự lôi kéo Tô Đại Trụ lập tức bỏ chạy.
Âm thanh này, là đàn chuột.
…
…
Tình huống hiện tại, không phải Trần Lạc không muốn vào kho lương trong tầng hầm, mà là đàn chuột ngửi được mùi người nên chạy ra ngoài.
Bình thường Trần Lạc cũng không sợ chuột đi theo đàn, dù cho số lượng có mấy trăm đi chăng nữa Trần Lạc cũng không hoảng loạn như vậy.
Quan trọng là không biết được số lượng của đàn chuột này, nếu là mấy ngàn con thì coi như xong đời rồi.
Bây giờ, Trần Lạc vẫn chưa có phương pháp gây sát thương trong phạm vi lớn, một khi bị bao vây lại còn bị ngã xuống thì chỉ có nước chờ chết.
Dùi cui điện không thể giết đàn chuột có số lượng lớn, lượng điện của nó có giới hạn.
Trong tình huống không hiểu rõ Trần Lạc sẽ không chọn tử chiến, vậy nên hắn kéo Tô Đại Trụ bỏ chạy.
Cuối cùng Trần Lạc cũng hiểu, tại sao kho lương bên này lại không có ai may mắn sống sót.
Với hàm răng sắc bén của chuột biến dị, ngoại trừ cửa sắt siêu dày cỡ như két sắt bảo hiểm thì may ra, còn lại các loại cửa chống trộm bình thường, cửa gỗ gia công hoàn toàn không thể chống đỡ.
Khứu giác của chuột lại rất nhạy, trừ khi chạy ra khỏi kho lương thực, bằng không những người sống sót sẽ không thể trốn thoát.
Pháp Vương nhìn đám chuột đang chen chúc lao ra từ hầm ngầm cũng bị dọa sợ hết hồn, vội vàng bỏ chạy.
Pháp Vương lo lắng sủa lên một tiếng.
Ý nói các ngươi chạy trước đi, để ta đánh lạc hướng bọn nó.
Pháp Vương cũng nhìn ra được, đàn chuột này không phải tang thi, tốc độ này tang thi không thể so được, hai người mặc giáp xui xẻo kia chắc chắn sẽ bị chúng đuổi kịp.
Trần Lạc và Tô Đại Trụ chạy ra khỏi tòa nhà văn phòng, chỉ cần lên được xe container, dù không thể dùng xe container đối phó với lũ chuột nhưng vẫn có thể đảm bảo an toàn cho bản thân.
Pháp Vương thì chọn chạy sang hành lang bên phải.
Nó không thể chạy theo nhóm người Trần Lạc, với tốc độ của nó chắc chắn nó sẽ bỏ xa Trần Lạc và Tô Đại Trụ, nhóm người Trần Lạc sẽ xui xẻo bị tụt lại phía sau.
Nhưng chỉ có đám chuột chạy lên đầu tiên là đuổi theo Pháp Vương.
Mặc dù tốc độ của đám chuột không tệ, nhưng so với Pháp Vương đã thức tỉnh dị năng hệ lôi thì vẫn còn thua kém.
Một con chuột cực kỳ to lớn, gần như ngang ngửa với Pháp Vương, liếc mắt nhìn Pháp Vương đang bỏ chạy, sau một thoáng do dự, nó chọn đuổi theo Trần Lạc và Tô Đại Trụ.
Dù sao thì thịt người ăn vẫn ngon hơn.
Mặc dù thân thể của Thử Vương to lớn nhưng tốc độ không hề chậm, thậm chí ngang tầm với Pháp Vương.