Chương 37 - Ám Hại
Lúc trước, ngoài việc copy rất nhiều phim ảnh, game, tiểu thuyết ra, Trần Lạc còn copy rất nhiều tài liệu học tập.
Khụ khụ, là tài liệu học tập thật sự, bao gồm kỹ thuật gieo trồng, mạch điện, nông nghiệp, sinh vật, y học các loại.
Tất cả tài liệu học tập có thể sưu tầm hắn đều tận lực copy cho bằng hết.
Dưới sự giúp đỡ của tài liệu học tập, Trần Lạc và Tô Đại Trụ tiêu tốn rất nhiều sức lực mới vá được lốp xe.
Cũng may là trong không gian dị năng dự trữ rất nhiều loại dụng cụ.
Trần Lạc bĩu môi, ta lại có thêm một ngón nghề nữa rồi.
Đến lúc sắp xuất phát một lần nữa, Trần Lạc mới chợt nhớ ra chưa thu tinh hạch của Vương Kiện.
Người sống sót sau khi thức tỉnh dị năng cũng sẽ có tinh hạch, hiệu quả cũng tốt hơn tinh hạch của tang thi rất nhiều.
Vậy nên sau khi mạt thế xảy ra, đối với người sống sót thì các loại ám hại đến từ con người còn đáng sợ hơn tang thi.
Vương Kiện chỉ mới thức tỉnh, mặc dù viên tinh hạch của hắn có hiệu quả tốt hơn tinh hạch của tang thi cấp thấp rất nhiều, nhưng tác dụng cũng không lớn lắm.
Đến ba giờ chiều Trần Lạc mới về đến nhà, cơm trưa cũng chưa ăn.
Sau bữa ăn thịnh soạn, Trần Lạc lười biếng vươn vai.
Nhìn đống chén dĩa lộn xộn trên bàn, Trần Lạc quay sang nhìn Pháp Vương, thầm nghĩ nếu ngươi biết rửa chén thì tốt quá.
Pháp Vương bị Trần Lạc nhìn đến cúc hoa cũng thít lại, hãy làm một con người đi.
…
…
Thời điểm mạt thế bùng phát, không bao lâu sau thì tín hiệu cũng không rõ nguyên do mà bị đứt đoạn.
Ngay vào lúc đó nguồn tài nguyên nước cũng bị ô nhiễm, nếu người sống sót nào to gan hoặc khát quá không chịu nổi uống nước đó.
Nhẹ thì bị đau bụng dữ dội, nặng thì sốt cao hôn mê, thậm chí là chết.
Sau đó, khi thể chất của người sống sót từ từ mạnh lên thì có thể uống nước bị ô nhiễm, nhưng những nguồn nước này đều đã từng ngâm qua vô số thi thể, vô số sinh vật biến dị, chỉ cần nghĩ tới lại thấy buồn nôn.
Nhưng không uống thì ngươi có thể làm gì?
Không chỉ vậy, nguồn nước bị ô nhiễm này còn có thể ức chế sự phát triển sức mạnh của các dị năng giả.
Chạng vạng ngày thứ hai sau mạt thế, một số khu vực bị mất điện, sau đó bắt đầu lan ra không ngừng.
Tháng sáu là mùa hè, thời tiết nóng bức, tốc độ thối rữa của các loại hoa quả, rau củ, thịt cá tăng nhanh, hoa quả rau củ thì còn đỡ, các loại thịt cá qua hai ba ngày là không thể ăn được nữa.
Tối đa là một tháng sau, người sống sót chỉ có thể ăn các loại đồ ăn vặt, các loại thức ăn nhanh được đóng gói, còn những món ăn thơm phức kia đều đã trở thành xa xỉ phẩm.
Có cái để ăn là tốt lắm rồi, những kẻ nhát gan hay không có thực lực chỉ có hai lựa chọn là chết đói hoặc chết trên đường đi tìm thức ăn.
Nhưng những chuyện này cũng không liên quan gì tới Trần Lạc.
Pháp Vương còn đang nghĩ, hôm nay ăn thịt kho tàu hay xương sườn đây? Ngày nào cũng ăn mấy món này, nó cũng thấy ngán, hôm nay muốn đổi khẩu vị, ăn món thanh đạm một tí.
Trong phòng khách, rèm của sổ bị hạ xuống, Trần Lạc và Tô Đại Trụ dùng tivi LCD cực lớn trong phòng khách làm màn hình, chơi game PSP.
Quả thật là một cuộc sống nhàm chán, hết ăn rồi ngủ, ngủ xong lại chơi, chơi xong lại ăn rồi lại ngủ.
Cả ngày ăn no chờ chết, chơi bời đến mê muội tâm trí.
Nhưng bây giờ là mạt thế, ta cũng không có mong muốn đi cứu vớt thế giới.
Cầm lon Coca ướp lạnh lên, Trần Lạc thở dài, ta cũng không muốn trải qua những ngày tháng như thế này.
Nhưng ta có thể làm gì đây? Ta cũng tuyệt vọng lắm đó.
Liếc mắt về phía Pháp Vương đang nhìn chằm chằm vào TV, Trần Lạc nói:
“Tìm tang thi rèn luyện tí đi, cố gắng nắm vững kỹ năng.”
Hôm qua Pháp Vương đã thăng lên cấp hai rồi, sức mạnh dị năng trong cơ thể cũng tăng lên không ít, hiện tại có thể sử dụng kỹ năng hệ lôi khác.
Tuy nhiên, những kỹ năng này không phải cứ thăng cấp là có thể sử dụng thành thạo, cần phải tự mình nắm vững mới được.
Trần Lạc chỉ có kỹ năng hệ không gian, những hệ khác lại không biết gì, những thứ này chỉ có thể dựa vào bản thân.
Rèn giũa trong lúc chiến đấu chính là biện pháp nhanh nhất.
Pháp Vương cố gắng rời mắt khỏi chiếc TV LCD, trò chơi này nhìn rất vui nha.
Không cho chó chơi game thì thôi đi, tới nhìn cũng không cho nữa.
Trần Lạc cười thầm trong lòng, Pháp Vương rất giống hắn lúc nhỏ, hắn mang GBA đến trường, các bạn học sẽ vây quanh nhìn hắn chơi.
Ta cũng chỉ muốn tốt cho ngươi thôi, chó không huấn luyện sẽ không thành tài.
Ngày hôm qua Tô Đại Trụ cũng thăng lên cấp hai, hiện tại hắn hơi chênh lệch với Pháp Vương một chút, nhưng trong giai đoạn đầu thì tốc độ thăng cấp rất nhanh, sự chênh lệch ấy cũng không quá rõ ràng.
Nhưng khác ở chỗ, Tô Đại Trụ là dị năng giả hệ thể chất, hắn không có kỹ năng gì cần phải nắm vững, mỗi khi thăng cấp thì thân thể sẽ cứng rắn hơn, sức mạnh cũng lớn hơn, thứ hắn cần chỉ là kinh nghiệm chiến đấu.
Hiện tại tang thi bên ngoài đều là cấp thấp nhất, đánh nhau với chúng cũng không rèn giũa được gì.