Chương 04: F cấp biến dị thể: Cốt Nữ!
Sáng sớm ngày hôm sau.
Tiểu đội tổng cộng mười lăm người xuất phát.
Họ lái một chiếc xe quân dụng cải trang đặc thù, phía trước là tài xế lái xe cùng người lính thám báo ngồi kế bên.
Còn lại bao gồm đội trưởng Lăng Nguyệt, đội phó Vương Khải cùng mười ba đội viên khác, đều ngồi ở phía sau xe.
Từ trong thành đi ra, rời khỏi A khu, hướng D khu tiến thẳng.
Mọi người đều trầm mặc.
Không còn lồng bảo hộ ly tử của Hắc Hỏa thành che chở phía sau, hoàn toàn bại lộ ra thế giới bên ngoài, đây vẫn là lần đầu tiên của họ.
Đương nhiên, ngoại trừ Lăng Nguyệt và Vương Khải.
Một đường đi qua B khu, C khu, càng ra bên ngoài, càng thấy ít người, A khu có phòng hộ nghiêm mật nhất.
Đến D khu, cơ bản chỉ còn lại những chòi canh, cũng là tiền tuyến chòi canh gần nhất.
Nơi đây hoang tàn vắng vẻ, thỉnh thoảng vẫn có thể chứng kiến những con Zombie lạc đàn du đãng xung quanh.
Cũng không còn ai nổ súng nữa, đây là điều cơ bản, bởi chỉ cần nổ súng, những con Zombie lạc đàn ở chu vi đều sẽ tụ tập tới.
Chúng cũng không thể gây uy hiếp gì cho xe tải.
Ngược lại là các đội viên, khi chứng kiến Zombie, những lời hùng hồn ngày hôm qua lúc này toàn bộ đều im bặt, từng người sắc mặt khó coi.
Lăng Nguyệt, người vẫn luôn xem xét bản đồ ảnh ảo trên cổ tay, bỗng nhiên thét lên: "Dừng xe!"
Tài xế vội vã nghe theo.
Đám người đồng loạt nhìn về phía Lăng Nguyệt.
"Qua khỏi gò đất phía trước, phía sau chính là chòi canh, không còn đủ hai cây số nữa, tất cả nhân viên đề phòng, nạp đạn lên nòng!" Lăng Nguyệt phân phó.
Các đội viên run lên, nhanh chóng nghe theo.
Vũ khí cơ bản được cấp cho các đội viên đều là súng tự động kiểu chế.
Chỉ có vũ khí của Đường Thiên là khẩu súng lục mà Lăng Nguyệt đã đưa cho hắn ngày hôm qua, kỳ thực việc này đã tính là vi quy, bởi vì tân binh chưa huấn luyện đủ một năm thì không được phép sử dụng vũ khí.
Thường thường lại vì vấn đề thao tác mà ngộ thương đồng đội.
"Tốt lắm, giảm tốc độ xe, tất cả cảnh giác, vòng qua gò đất, từ giờ trở đi, mọi người giao tiếp bằng thủ thế."
Thấy mọi người đã chuẩn bị không sai biệt lắm, Lăng Nguyệt lúc này mới hít sâu một hơi, cuối cùng phân phó.
Trong xe tiếp tục chìm vào im lặng.
Tiếng động cơ của chiếc xe tải cải trang đặc thù cũng yếu bớt đến mức thấp nhất.
Từ từ tiến lên phía trước.
Rất nhanh, xe liền vòng qua gò đất.
Cách đó không xa, hiện ra rõ ràng một mảng kiến trúc không theo quy tắc.
Thế nhưng, giờ khắc này, mọi người đều ngẩn ra.
Lồng bảo hộ màu băng lam độc hữu của chòi canh đã sớm biến mất, xung quanh kiến trúc, bên trong, dày đặc toàn là Zombie!
Chúng chen chúc nhau thành một mảng lớn!
Điều quan trọng nhất là, ở giữa bầy Zombie kia, vẫn còn một giống loài kỳ quái.
Thoạt nhìn là một nữ Zombie không mặc quần áo, vóc người gợi cảm, toàn thân được bao phủ bởi một tầng vảy xương màu trắng mịn.
Khuôn mặt vô cùng xinh đẹp, hai bên xương gò má mọc ra hai chiếc xương trắng, vòng qua đỉnh đầu hình thành một thứ như sừng.
Một mái tóc dài đen nhánh rũ xuống.
Một đôi chân ngọc trắng nõn, tinh xảo, hoàn toàn không thể nhận ra đó là một con Zombie.
Nhưng chính là thứ đó, khiến trái tim của tất cả mọi người trong nháy mắt chìm xuống đáy vực!
Cốt Nữ!
Là Cốt Nữ!
F cấp biến dị thể, Cốt Nữ!
Biến dị thể cũng chia đẳng cấp, F cấp là cấp thấp nhất, nhưng dù vậy, đó cũng là biến dị thể!
Mà Cốt Nữ trong số các biến dị thể F cấp, cũng tuyệt đối thuộc về loại đứng đầu, thậm chí còn được liên minh gọi đùa là "mỹ nữ giới Zombie".
Nàng đích xác vô cùng đẹp.
Trừ phi là Dị Năng Giả, nếu không, muốn đối phó với biến dị thể, dù là chiến sĩ được huấn luyện nghiêm chỉnh cũng không làm được!
"Mẹ ơi, Cốt Nữ, là Cốt Nữ! Đi mau, đi mau, quay đầu xe!"
Trong xe bỗng nhiên có người sợ hãi hô lớn.
Đó hoàn toàn là một loại bản năng.
"Câm miệng!" Lăng Nguyệt sắc mặt đại biến.
Đội viên kia cũng ý thức được điều không hay, sắc mặt thay đổi mạnh mẽ, vội ngậm miệng.
Nhưng đã muộn.
Ngẩng đầu nhìn lại.
Trước chòi canh, Zombie rậm rạp chằng chịt phô thiên cái địa tràn tới, phảng phất như châu chấu.
Sắc mặt của mọi người cũng thay đổi.
Mà giữa bầy Zombie, Cốt Nữ tươi cười đứng đó, dường như có chút mê hoặc nhìn về hướng mọi người.
Một đôi mắt đảo qua khuôn mặt Đường Thiên.
Một giây sau, ánh mắt Cốt Nữ bỗng nhiên trở nên cuồng nhiệt.
Thân hình lóe lên, đầu ngón chân lướt trên thi triều như chuồn chuồn đạp nước, tốc độ nhanh như chớp giật!
"Không xong, Cốt Nữ tới! Đi mau, lái xe! Nhanh lái xe!"
Cùng lúc đó, thi triều phía sau Cốt Nữ cũng nhanh chóng tràn tới, không biết có phải là ảo giác của họ hay không.
Ngày hôm nay bầy Zombie này, phảng phất như vừa hít thuốc lắc, tốc độ nhanh hơn bình thường không ít!
"Xong đời, không thoát được rồi, chúng ta không thoát được rồi." Có đội viên vẻ mặt cầu xin nói, phảng phất như mất hồn.
Tốc độ của Cốt Nữ, thật sự quá nhanh.
Nhưng vào lúc này, bỗng nhiên.
Đội phó Vương Khải bỗng nhiên đứng dậy, túm lấy cổ áo Đường Thiên, ném hắn ra ngoài!
Màn đột ngột này khiến mọi người giật mình.
"Vương Khải, ngươi làm cái gì!" Lăng Nguyệt giận dữ.
"Cốt Nữ tốc độ quá nhanh, cần phải có người ở lại kéo dài, bằng không, tất cả chúng ta đều phải chết ở đây." Vương Khải lạnh lùng nói.
Và mục tiêu hắn lựa chọn, chính là Đường Thiên, kẻ yếu nhất trong đội!
"Hỗn đản, ta sẽ không tha cho ngươi!" Lăng Nguyệt nổi giận gầm lên một tiếng, lập tức muốn nhảy xuống xe cứu Đường Thiên.
Nhưng vừa mới xoay người, đã bị Vương Khải đánh một cùi chỏ vào gáy, hôn mê bất tỉnh.
Cả đội đều trầm mặc, không ai phản bác.
Chỉ cần mục tiêu không phải là họ, họ mới chẳng quan tâm đến sống chết của Đường Thiên.
Huống hồ, mọi người đều biết, Vương Khải và Đường Thiên có thù oán.
Mà Đường Thiên, người bị ném xuống, đã tuyệt vọng.
Mắt thấy thi triều điên cuồng lao tới, toàn bộ tâm trí hắn run rẩy.
Hơn nữa, một điều hết sức quỷ dị là, thi triều vẫn không lướt qua Đường Thiên để đuổi bắt xe tải, mà phảng phất như tất cả Zombie đều bị Đường Thiên hấp dẫn, bao vây lấy hắn, khiến tốc độ chậm lại.
"Cơ hội tốt! Nổ súng!" Đội phó Vương Khải hai mắt tỏa sáng, hét lớn.
Đám người vì vậy dồn dập giơ súng tự động lên, hướng về phía thi triều đã tụ lại với nhau.
Cộc cộc cộc...
Vô số viên đạn trút xuống, tấn công không phân biệt, ngay cả Đường Thiên cũng bị bao gồm trong đó.
Tình thế ngàn cân treo sợi tóc.
Thân ảnh Cốt Nữ trong nháy mắt xuất hiện bên cạnh Đường Thiên, đôi tay trắng muốt ôm chặt lấy hắn.
Trong khoảnh khắc thi triều bao phủ Đường Thiên, giữa cơn mưa đạn dày đặc, cánh tay nàng hóa thành hai tấm cốt thuẫn, che chắn cho Đường Thiên một cách kín kẽ.