Chương 28: Đại lượng trái cây
Trước đó, Hàn Oánh đã bao trọn mấy nhà vườn và người trồng rau quả trên mạng.
Trong đó có một vườn nho, Hàn Oánh đã thu mua gần 50 vạn cân nho các loại ở hai tỉnh lân cận là Nam Tỉnh và Ninh Tỉnh.
Sau đó, cô lại đến các tỉnh khác, thu mua tổng cộng 30 vạn cân đào các loại, bao gồm đào mật, hoàng đào, đại bàn đào, huyết đào...
Còn có 20 vạn cân chuối.
30 vạn cân long nhãn.
Cùng với 40 vạn cân táo các loại và hơn tám mươi mẫu rau dưa.
Nhưng nhiều nhất phải kể đến vườn vải mà cô đã thu mua tháng trước.
Đó là một vườn vải có mấy ngàn mẫu.
Năm nay, vải được mùa hơn năm ngoái, nhưng người đến thu mua không những ít mà còn ép giá.
Vì vậy, chủ vườn đã lên mạng cầu cứu.
Hàn Oánh sau khi biết chuyện đã quyết định giúp đỡ, mua hết số vải đó.
Cô mua gần trăm vạn cân vải với giá rẻ hơn các thương lái khác 5 hào.
Các loại vải cũng rất đa dạng, nào là Hắc Diệp, quế vị, bánh dày, Trạng Nguyên Hồng, đường trắng anh, phi tử cười...
Và bây giờ, Hàn Oánh lại muốn giúp một người nông dân trồng dưa hấu!
Sau khi xuống tàu cao tốc, Hàn Oánh định tự bắt xe đến thôn trang nơi có ruộng dưa.
Nhưng vừa ra khỏi ga, cô đã thấy một người đàn ông chừng bốn mươi tuổi giơ tấm bảng chờ sẵn.
Thấy trên bảng viết tên Hạ Tinh, Hàn Oánh còn ngỡ ngàng.
Cô tưởng là trùng tên, nhưng rất nhanh sau đó, điện thoại của cô reo lên.
"Hạ tiểu thư, cô xuống tàu rồi ạ? Tôi lái xe đến đón, tôi đang ở cửa ra, có giơ bảng tên cô, cô đi ra là thấy."
Nghe đối phương nói đang giơ bảng tên mình, mặt Hàn Oánh nóng bừng, cô cảm thấy ngại ngùng.
Thời buổi này, ngoài sân bay ra thì còn ai giơ bảng đón người nữa chứ?
Nhưng Hàn Oánh không biểu lộ ra ngoài.
Cô đi thẳng đến chỗ tấm bảng có tên Hạ Tinh, "Chào anh, tôi là Hạ Tinh!"
"Hạ tiểu thư, chào cô! Tôi là Triệu Đại Dũng, tôi trồng dưa hấu. Xe của tôi ở ngoài kia, chúng ta đi luôn nhé?"
Triệu Đại Dũng nhìn thấy Hàn Oánh thì tỏ ra ngạc nhiên.
Anh nghe giọng Hàn Oánh qua điện thoại thì đoán cô còn trẻ, nhưng không ngờ lại trẻ và xinh đẹp đến vậy.
"Chị ơi, chị xinh quá!"
Hàn Oánh gật đầu, đang định đi cùng Triệu Đại Dũng thì thấy một cái đầu nhỏ ló ra từ phía sau bắp đùi anh.
Đôi mắt to tròn chớp chớp nhìn cô.
"Cảm ơn, cháu cũng đáng yêu lắm!"
Hàn Oánh cúi xuống, đưa tay xoa mái tóc rối bù của đứa bé.
"Đây là con gái út của tôi, Nha Nha, Hạ tiểu thư đừng chê cười."
Triệu Đại Dũng xoa đầu con gái khiến mái tóc vốn đã rối càng thêm bù xù.
Cô bé trông chỉ khoảng sáu, bảy tuổi.
Thật ra, nếu Triệu Đại Dũng không nói thì Hàn Oánh cũng không nhận ra đây là bé gái, cô cứ tưởng là con trai.
Hàn Oánh ôm Nha Nha lên xe của Triệu Đại Dũng, đi khoảng nửa tiếng thì đến thôn.
Trên đường đi, Nha Nha cứ nhìn chằm chằm vào Hàn Oánh.
Cô bé nói lớn lên cũng muốn xinh đẹp như chị.
Vừa nói, cô bé vừa nắm lấy mái tóc rối bù của mình.
Hàn Oánh nghe Triệu Đại Dũng kể thì biết cô bé này không phải con ruột của anh.
Mà là con của em gái anh.
Hai năm trước, em gái và em rể anh gặp tai nạn qua đời.
Chỉ còn lại Nha Nha, được anh nhận làm con nuôi.
Vợ chồng Triệu Đại Dũng ly hôn đã mấy năm.
Trong nhà còn có bố già và một cậu con trai.
Toàn đàn ông con trai, lại vụng về, không biết chăm sóc người khác.
Nên Nha Nha mới thành ra như vậy.
Hàn Oánh lấy trong túi ra một chiếc lược và một túi dây buộc tóc.
Cô tết cho Nha Nha hai bím tóc xinh xắn ngay trên xe.
Cô bé thích lắm, cứ soi gương suốt dọc đường.
Xuống xe, Hàn Oánh đưa luôn lược và dây buộc tóc cho Nha Nha.
Cô nói với Nha Nha rằng dù người lớn trong nhà không biết tết tóc cho cháu thì cháu cũng có thể tự học.
Cô còn tặng Nha Nha một con búp bê cừu nhỏ để cháu tập tết tóc cho búp bê.
Thấy Nha Nha ôm búp bê vẻ đắc ý, Triệu Đại Dũng cảm kích nói lời cảm ơn với Hàn Oánh.
Anh và bố anh bận chăm sóc ruộng dưa cả ngày, không có thời gian chăm sóc con cái.
Xuống xe, Triệu Đại Dũng mời Hàn Oánh về nhà nghỉ ngơi, ăn chút gì đó.
Nhưng Hàn Oánh nói cứ đi xem ruộng dưa trước đã.
Gia đình Triệu Đại Dũng trồng hơn một trăm mẫu dưa hấu.
Tổng cộng có bốn loại: 8424, mỹ đô, dưa hấu không hạt và mặc đồng.
Đều là giống tốt, giá cao hơn dưa hấu thường.
Tuy giá cao hơn nhưng công chăm sóc cũng vất vả hơn nhiều.
Dưa hấu sắp đến ngày thu hoạch, dù không dùng thuốc kích thích thì dưa cũng đã chín rộ.
Sản lượng năm nay còn cao hơn năm ngoái!
Nhưng điều này không làm cho gia đình Triệu Đại Dũng vui vẻ mà ngược lại, ai nấy đều buồn rầu.
"Thật không dám giấu Hạ tiểu thư, dưa hấu nhà tôi không bán được, nếu bán tháo với giá ba, bốn hào một cân thì lỗ vốn, nên tôi mới phải lên mạng cầu cứu."
Bố của Triệu Đại Dũng, ông Triệu Kiến Quốc, cũng ra ruộng dưa cùng hai người.
Nhìn ruộng dưa mênh mông bát ngát, ông lão lén lau khóe mắt.
Phương pháp chăm sóc dưa hấu của nhà Triệu Đại Dũng năm nay vẫn giống như năm ngoái.
Nhưng họ không hiểu vì sao năm nay dưa hấu lại sai quả đến vậy.
Năm ngoái, mỗi quả dưa hấu nhà anh chỉ nặng khoảng tám, chín cân.
Cùng lắm cũng chỉ mười hai, mười ba cân, mỗi mẫu thu hoạch khoảng 7500 cân.
Nhưng năm nay thì khác.
Dưa hấu trên ruộng đều to, mỗi quả nặng mười bốn, mười lăm cân!
Nhiều quả còn nặng mười bảy, mười tám cân, thậm chí hơn 20 cân!
Sản lượng vượt quá vạn cân một mẫu!
Được mùa lẽ ra là chuyện tốt.
Nhưng dưa hấu to quá lại không phải chuyện hay đối với gia đình Triệu Đại Dũng.
Dưa hấu nhà anh không dùng thuốc kích thích, tất cả đều chín tự nhiên.
Vì vậy, giá bán lẻ bình thường là bốn, năm tệ một cân, còn dưa nhà anh thì phải năm, sáu tệ.
Tính ra, mỗi quả dưa hấu cũng khoảng 50 tệ, người bình thường nghiến răng vẫn có thể mua.
Nhưng bây giờ, mỗi quả dưa đều nặng mười bốn, mười lăm cân trở lên!
Nếu bán lẻ thì ít nhất cũng phải 70 tệ một quả, nhiều người không dám mua.
Tuy nhiên, dưa hấu to chỉ là một trong những nguyên nhân khiến dưa ế ẩm.
Nguyên nhân chính là do thời gian gần đây, khắp cả nước thường xuyên có không khí lạnh tràn về.
Nhiệt độ giảm sâu, ít người ăn dưa hấu!
Điều này khiến lượng tiêu thụ dưa hấu giảm mạnh.
Bán lẻ ế ẩm, thương lái đương nhiên không muốn nhập hàng nhiều.
Mà dưa hấu thì đã chín rộ, nếu cứ để vậy thì sợ sẽ thối rữa hết ngoài đồng...