Mạt Thế: Toàn Dân Thăng Cấp, Ta Về Tới Open Phía Trước

Chương 10: Trò chơi trước thời hạn giáng lâm hiện thực?!

Chương 10: Trò chơi trước thời hạn giáng lâm hiện thực?!
Trong hiện thực.
Diệp Thu mở mắt, từ trên giường ngồi dậy, vô ý thức bóp bóp nắm tay.
"Cái này, cái này..."
Hắn hít vào một ngụm khí lạnh. Chỉ thấy trên người mình lại mặc bộ đồ màu xanh vừa mới nhận được từ trong bảo rương! Tinh Cương Áo, Tinh Cương Quần, Tinh Cương Giày, cùng với... bên cạnh để một thanh Tinh Cương Kiếm!
"Chuyện gì xảy ra?!"
"Không phải sau 10 ngày nữa mới giáng lâm thế giới hiện thực sao?"
"Vậy ta là tình huống như thế nào?!"
Diệp Thu triệt để bối rối! Hắn nhớ rõ ràng rành mạch, kiếp trước, cho dù chính mình ở trong game cấp 5, đạt được không ít trang bị màu trắng, còn có một kiện trang bị màu lam, nhưng trong vòng 10 ngày cũng không hề đưa vào thế giới thực tại!
Nhưng bây giờ, mọi thứ đã thay đổi hoàn toàn!
Còn chưa kịp để Diệp Thu lấy lại tinh thần từ sự khiếp sợ và mê hoặc, bỗng nhiên, trước mắt hắn xuất hiện một bảng số liệu——
«Nhân vật: Nhất Diệp Tri Thu
Chức nghiệp: Kiếm Khách
Phó chức: Không có
Đẳng cấp: 5
HP: 3.500
MP: 3.500
Lực công kích: 70
Lực phòng ngự: 75
Tốc độ di chuyển: 35
Thuộc tính——
Lực lượng: 35
Thể chất: 35
Nhanh nhẹn: 40
Tinh thần: 35
Khí vận: 60 (thuộc tính đặc biệt)
Danh vọng: 110
Trang bị: Tinh Cương Kiếm, Tinh Cương Áo, Tinh Cương Quần, Tinh Cương Giày, Nhẫn Xương Mèo Rừng.
Vật phẩm: E Sợ Chiến Đấu Lều Lán (chưa giám định), Di Chỉ Vương Quốc Sơn Miêu (chưa giám định), Phương Thuốc Lão Bản Nương Tiệm Thuốc (vật phẩm nhiệm vụ).
Kỹ năng chủ động——
Chém vào (cấp 1): 2/500, sử dụng về sau gia tăng 10 điểm lực công kích.
Thiên Mục (cấp 1): 13/5000, sử dụng về sau có thể nắm giữ thông tin cơ bản của tất cả sự vật trong tầm mắt, khám phá cạm bẫy ẩn tàng, thu hoạch huyền bí không biết, phát hiện thân ảnh ẩn nấp, chờ các hiệu quả.
Kỹ năng đặc thù: Không có
Sủng vật: Không có
Bang phái: Không có
Điểm số cố định phân phối: 50 điểm
Điểm có thể tự do phân phối: 50 điểm»
"Đây là..."
Diệp Thu ngẩn ngơ: "Đây là số liệu nhân vật hiện tại của ta trong trò chơi?!"
Cả người hắn rối bời. Chuyện khác hắn có thể nhớ nhầm, nhưng chuyện trò chơi giáng lâm hiện thực loại này, hắn tuyệt đối không có khả năng nhớ nhầm! Rõ ràng là sau 10 ngày, vào khoảnh khắc trò chơi đóng server, tất cả mọi thứ bên trong mới bắt đầu giáng lâm Địa Cầu, giáng lâm hiện thực!
Nhưng bây giờ, tất cả lại đều trước thời hạn?!
Diệp Thu lập tức bật TV và mở Internet. Nhưng mà, trừ bỏ đề tài "Trò chơi trong đầu", hoàn toàn không có lời đề xuất nào liên quan tới chuyện "Đồ vật trong trò chơi có thể đưa đến hiện thực"!
Diệp Thu hít một hơi thật sâu, lẩm bẩm nói: "Chỉ có một mình ta trước thời hạn? Không, còn có khả năng khác! Những người khác cấp quá thấp, trang bị không có bao nhiêu, cho nên không có cảm xúc rõ ràng, không phát giác được mà thôi!"
Dù là khả năng nào, đây đều là một biến số!
Cậu lấy điện thoại ra, vừa mở lên đã thấy có mấy cuộc gọi nhỡ từ số lạ. Diệp Thu ngơ ngác nhìn, xem đầu số thì thấy là của thành phố này. Cũng có nghĩa là, người gọi điện thoại đến rất có thể là người quen.
Bất quá, hắn không gọi lại mà mở phần mềm tán gẫu.
"Đích đích... Tích tích..."
Lập tức có âm thanh thông báo tin nhắn vang lên.
Ờ, trừ mấy group chat, thì là một ảnh chân dung quen thuộc, nick name "Trời Sinh Manh Hàng", giới tính nữ, liên tục gửi cho hắn 10 tin.
Mở ra xem.
Tám giờ trước——
Trời Sinh Manh Hàng: Ngươi có ý gì hả?!
Tám giờ trước——
Trời Sinh Manh Hàng: Diệp Thu, ngươi nói cho ta rõ ràng ra!
Sáu tiếng trước——
Trời Sinh Manh Hàng: Người đâu? Rụt đầu ô quy!
Sáu tiếng trước——
Trời Sinh Manh Hàng: Đi ra!!!
Năm tiếng đồng hồ trước——
Trời Sinh Manh Hàng: À... Nghe các bạn nói về hoàn cảnh gia đình của cậu, nhưng dù vậy thì cậu cũng không thể nói lung tung như thế chứ.
Ba giờ trước——
Trời Sinh Manh Hàng: Có phải vì chuyện đếm ngược trong đầu mà tinh thần cậu không ổn, nên mới nói năng linh tinh vậy không?
Hai giờ trước——
Trời Sinh Manh Hàng: Dù sao tớ cũng là lớp trưởng, nếu có bạn nào gặp khó khăn thì tớ phải đứng ra giúp đỡ chứ, cậu có gặp khó khăn gì à?
Nửa tiếng trước——
Trời Sinh Manh Hàng: Đếm ngược về không chỉ là trò chơi thôi, không phải ngày tận thế đâu, cậu đừng lo lắng quá!
Mười phút trước——
Trời Sinh Manh Hàng: Cậu nói gì đi chứ, không sao đâu mà?
Năm phút trước——
Trời Sinh Manh Hàng: Tớ xin số của cậu từ bạn, gọi cả chục cuộc mà không thấy ai bắt máy, cậu lại còn không trả lời nữa, tớ với bạn đến tận nhà tìm cậu đó!
...
Đọc xong tin nhắn, Diệp Thu ngẩn người. Thân phận của "Trời Sinh Manh Hàng" này không cần nói cũng biết, chính là lớp trưởng Tô Hân Đồng.
Về vị này, ký ức của Diệp Thu thực tế có chút mơ hồ, chủ yếu là cả hai cơ bản không có giao tiếp nhiều. Ba năm cấp 3, cả hai nói chuyện cộng lại cũng không đến ba câu!
Ấn tượng về vị lớp trưởng này gói gọn trong ba từ: cao ngạo, xinh đẹp, thích lo chuyện bao đồng.
Đương nhiên, ấn tượng sâu sắc nhất vẫn là cảnh tượng trong phòng tắm kiếp trước. Hình ảnh Tô Hân Đồng bị quái vật ong vàng khổng lồ đuôi gai đâm xuyên người, đính trên tường!
Giờ nhìn lại những tin nhắn này, lòng Diệp Thu không hiểu ấm áp. Sống đến hai đời, hắn rất ít khi cảm nhận được "sự quan tâm" từ bên ngoài.
Nghĩ một chút, Diệp Thu trả lời hai chữ: "Cảm ơn."
Vừa gửi đi thì bên kia đã reply:
Trời Sinh Manh Hàng: Tớ còn tưởng cậu xảy ra chuyện gì chứ, hết cả hồn!
Trời Sinh Manh Hàng: Nếu cậu có khó khăn hay rắc rối gì thì cứ nói ra, chúng ta là bạn cùng lớp mà, có gì giúp nhau, tớ là lớp trưởng càng phải làm gương chứ!
Trời Sinh Manh Hàng: Thôi, nếu không có gì thì tớ không làm phiền cậu nữa.
Diệp Thu đáp: "Lớp trưởng, cậu phải nghĩ mọi cách để tăng cấp nhanh nhất có thể trong trò chơi, nhớ kỹ, chỉ còn 10 ngày thôi!"
Hắn luôn theo dõi tin tức mới, lâu như vậy rồi mà vẫn bình yên vô sự. Điều đó có nghĩa là hiện tại chỉ có mình hắn là trước thời hạn thu được số liệu trong trò chơi, đồng thời cụ hiện hóa nó ở thế giới thực!
...
...
Trong trường học, một phòng ký túc xá nữ, trên mấy chiếc giường đều nằm đầy người.
Trong cái ký túc xá rộng lớn chỉ có một nữ sinh ngồi trên giường, tay cầm điện thoại. Nữ sinh chừng 17, 18 tuổi, nhưng trông hết sức quyến rũ.
Đôi mắt to tròn sáng ngời, mặc áo len lụa trắng làm nổi bật làn da trắng như tuyết, giống như nàng Bạch Tuyết trong truyện cổ tích. Dáng người cao gầy, eo thon thả, toàn thân toát lên vẻ tao nhã và quyến rũ, hai khí chất trái ngược hòa quyện vào nhau. Nhưng giờ phút này, khóe miệng nhỏ nhắn lại hơi cong xuống, lộ ra vẻ đáng yêu và chân chất.
Nữ sinh ấy chính là Tô Hân Đồng.
Nhìn màn hình điện thoại, nhìn dòng tin nhắn từ cậu bạn tên Diệp Thu, đôi mày thanh tú của cô то lúc nhíu lại, lúc giãn ra, vẻ mặt rất xoắn xuýt.
"Lại lên cơn à?" Tô Hân Đồng lẩm bẩm, "Uổng công mình an ủi, giờ lại bắt đầu nói năng linh tinh!"
Lần này, cô không đáp lại gì, cũng không hề tức giận, chỉ có chút đồng cảm với Diệp Thu.
Cô đã hỏi thăm các bạn khác về hoàn cảnh gia đình của Diệp Thu, biết được bố mẹ cậu đã qua đời vì tai nạn ba năm trước, giờ cậu là một đứa trẻ mồ côi.
Cũng trách sao cậu lại kỳ quái như vậy trong trường.
Còn những lời Diệp Thu vừa nói, cô hoàn toàn không để trong lòng. Cô chẳng có hứng thú gì với trò chơi cả.
Huống hồ, sau khi tìm hiểu, cô biết trò chơi này có độ chân thực rất cao! Bị thương trong đó, mức độ đau đớn y như thế giới thực!
Cô sợ đau!
Ánh mắt cô đảo qua những người khác trong ký túc xá, Tô Hân Đồng khẽ thở dài: "Ai nấy đều quá đắm chìm rồi sao..."

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất