Mạt Thế: Toàn Dân Thăng Cấp, Ta Về Tới Open Phía Trước

Chương 5: Cùng toàn thế giới mấy chục ức người chơi dần dần tiến vào trò chơi.

Chương 5: Cùng toàn thế giới mấy chục ức người chơi dần dần tiến vào trò chơi.
Ngay lúc Diệp Thu vừa xác nhận nhiệm vụ.
Giờ phút này.
Những người chơi còn lại đã "Tiến vào trò chơi", về cơ bản đều đã được phân phối đến các Tân Thủ thôn khác nhau.
"Ồn ào cả buổi, trong đầu đếm ngược, cuối cùng lại là trò chơi!"
"Tiên sư bố nó, uổng công lão tử tiêu hết tiền tiết kiệm, xây cái công sự dưới mặt đất, mua vật tư đủ ăn mấy năm, lần này đúng là mất cả chì lẫn chài!"
"Ha ha ha, ta đã bảo rồi mà, chẳng có sự gì đâu, có mấy người cứ thích lo bò trắng răng, nói chuyện giật gân!"
"Các ngươi còn coi là tốt đấy, lão tử tưởng thật là ngày tận thế đến, liền lấy hết dũng khí, đem con Tibbers hay sủa của nhà hàng xóm làm thịt rồi, thôi không nói nữa, bên ngoài có tiếng xe cảnh sát..."
"Dù không có chuyện gì xấu xảy ra, nhưng các ngươi không cảm thấy, việc trong đầu đột nhiên xuất hiện một trò chơi giả lập cũng là một chuyện rất kỳ lạ sao?"
"Có gì kỳ lạ? Lúc ta ăn nấm Vân Quý, nghe các ngươi nói chuyện, còn có cả phụ đề nữa đấy."
"Đúng đấy, có gì ngạc nhiên đâu?"
"Mấy trăm năm trước, ai mà nghĩ được con người không cần bước chân ra khỏi nhà, vẫn có thể biết hết chuyện thiên hạ nhờ Internet chứ? Thế nên, có khả năng là các cấp lãnh đạo trên toàn thế giới đã bí mật cấy vào não toàn bộ nhân loại một loại chip trò chơi, hoặc là một loại virus đặc biệt như nấm độc, để tạo ra ảo giác!"
Đại bộ phận người chơi đều đã tiến vào trò chơi.
Nhưng vẫn có rất nhiều người nhanh chóng đăng xuất.
Trở về với thực tại.
Dù sao.
Trò chơi chỉ là trò chơi.
Cuộc sống thực tại vẫn phải tiếp diễn.
Vậy nên đám người đăng xuất liền bắt đầu lên các diễn đàn lớn, thảo luận rốt ráo về việc trò chơi đột nhiên xuất hiện trong đầu nhân loại.
Mà trong trò chơi.
Cũng có diễn đàn riêng.
Chỉ cần dùng ý niệm để điều khiển.
Hoặc là trong game, dùng khẩu ngữ, động tác tay và các cử chỉ khác để điều khiển.
Trong diễn đàn của trò chơi.
Mọi người ngoài việc thảo luận về chuyện lạ trò chơi xuất hiện trong đầu.
Còn bàn luận nhiều hơn.
Về nội dung của chính trò chơi.
"Cỏ! Cái trò chơi chó má gì vậy, NPC chỉ tiếp một người một lần! Hơn nữa còn phải xếp hàng! Không xếp hàng là bị NPC động tay đuổi đi! Sau đó hảo cảm giảm xuống, không tăng hảo cảm lên thì vĩnh viễn không nhận được nhiệm vụ!"
"Quái vật mạnh vãi cả đái!"
"Ai nói không phải chứ!"
"Ta thế mà bị một con thỏ cắn chết, các ngươi có tin không?!"
"A... A... A... lão tử muốn phát điên! Một cái NPC lão già ở ngay cửa vào, mà muốn vào gặp phải cấp 5, còn phải có thẻ thông hành!"
"Ta đã xếp hàng ba tiếng rồi!"
"Một Tân Thủ thôn có bao nhiêu người vậy?"
"Các quốc gia khác thì không rõ, nhưng ta nghe một thằng bạn chuyên thống kê số liệu tính sơ sơ, Tân Thủ thôn ở nước ta có tổng cộng 3000 cái, tức là một Tân Thủ thôn ít nhất chứa gần 50 vạn người chơi!"
"Ô ô ô... Trong trò chơi mà trốn ra nước ngoài, có bị chửi là phản quốc không?"
"Đừng mơ mộng nữa, diễn đàn nước ngoài cũng đang chửi um sùm kìa, Tân Thủ thôn của bọn nó ít hơn, nên mỗi Tân Thủ thôn cũng xấp xỉ 50 vạn người."
"Vậy mấy nước nhỏ thì sao? Tổng dân số của bọn nó còn không nhiều bằng thế!"
"Ha ha, các nước nhỏ tự động sáp nhập vào các nước lân cận, giống như toàn bộ châu Âu chỉ tính là một quốc gia."
"Vậy thì ta không trốn nữa, trong lòng cũng thấy cân bằng."
"Nói cho các ngươi một chuyện thú vị, độ chân thực của trò chơi này gần như 100%, vậy nên làm một người chơi hệ nghỉ dưỡng, hưởng thụ cuộc sống, không thơm sao?"
"Đúng thế đúng thế... Hắc hắc, ta vừa mới cùng bạn gái ta... Hắc hắc..."
"Ông đây không thèm nhận mấy cái nhiệm vụ cẩu thí này nữa!"
"Ơ? Ta vừa thấy một người chơi, sao lại chạy ra khỏi Tân Thủ thôn rồi?!"
"Hoa mắt à? Muốn vào Tân Thủ thôn ít nhất phải cấp 5, còn phải có thẻ thông hành, trò chơi mới mở cửa chưa được nửa ngày, làm sao có ai vào được?"
"Chắc là hoa mắt rồi..."
...
...
Tân Thủ thôn số 0001.
Diệp Thu hài lòng bước ra khỏi Tân Thủ thôn.
Cũng may người đông.
Có thể có người thấy hắn đi ra, nhưng vì người quá nhiều nên chỉ tưởng là hoa mắt.
Dù sao.
Trò chơi mới mở được bao lâu chứ?
Mọi người đều một thân đồ trắng, cấp bậc là 0 hết cả!
Làm sao có ai trong thời gian ngắn ngủi như vậy, đã có thể bỏ xa mấy chục ức người chứ?
Sau khi ra ngoài.
Diệp Thu xem lại các nhiệm vụ mình đã nhận.
«Thôn trưởng thông báo nhiệm vụ: Thu hoạch 20 củ Hổ Tiên, đồng thời giao cho thôn trưởng Từ lão bá.» (1 —— cấp 5, nhiệm vụ bình thường)
«Trương Thiết tiệm rèn thông báo nhiệm vụ: Đào 10 khối quặng sắt, đồng thời giao cho Trương Thiết tiệm rèn.» (1 —— cấp 5, nhiệm vụ bình thường)
«Bà chủ tiệm thuốc thông báo nhiệm vụ: Thu thập 10 cọng Thông Khí thảo, đồng thời giao cho bà chủ tiệm thuốc.» (1 —— cấp 5, nhiệm vụ bình thường)
Trong lúc làm nhiệm vụ thứ ba.
Diệp Thu tiện thể học được "Thuật thu nhặt".
Ngoài ra.
Điều đáng nói là.
Ba nhiệm vụ này đều có hậu tố.
Lần lượt là "1 —— cấp 5".
Và "Nhiệm vụ bình thường".
Cấp bậc thì không cần nói nhiều, nhiệm vụ cấp cao, phần thưởng sẽ nhiều hơn, đương nhiên độ khó cũng tương ứng.
Ví dụ như.
Nhiệm vụ 1 —— cấp 5.
Khi thực hiện.
Quái vật thường gặp cũng là 1 —— cấp 5.
Nếu cấp bậc không đủ.
Cưỡng ép nhận nhiệm vụ cấp cao.
Tỷ lệ thất bại sẽ tăng lên rất nhiều!
Còn về ý nghĩa của "Nhiệm vụ bình thường".
Đại diện cho phẩm cấp cốt lõi của nhiệm vụ.
Diệp Thu là người trọng sinh.
Đã trải qua một đời người.
Đối với việc này rất rành rọt.
Phẩm cấp nhiệm vụ tổng cộng chia làm bốn cấp bậc.
Cấp bậc thấp nhất, cũng là cấp bậc đầu tiên —— nhiệm vụ bình thường.
Cấp bậc thứ hai —— nhiệm vụ hi hữu.
Cấp bậc thứ ba —— nhiệm vụ sử thi.
Cấp bậc thứ tư, cũng là cấp bậc cuối cùng —— nhiệm vụ truyền thuyết!
Đây mới là yếu tố thực sự quyết định độ khó của nhiệm vụ!
Đương nhiên.
Cũng tồn tại một vài nhiệm vụ đặc thù.
Nhưng đây là chuyện hiếm gặp, tạm thời không đề cập tới.
"Nhìn thì có vẻ là ba nhiệm vụ bình thường, nhưng thực chất có hai nhiệm vụ là hi hữu!" Diệp Thu dựa vào thông tin từ kiếp trước.
Rất sớm đã tiến vào Tân Thủ thôn.
Tiếp xúc với Trương Thiết tiệm rèn, và bà chủ tiệm thuốc.
Hai người này.
Không hề đơn giản!
Kiếp trước.
Có một người chơi đã tăng độ thiện cảm lên cực cao, kết nghĩa huynh đệ với Trương Thiết tiệm rèn, và nhận làm tỷ đệ với bà chủ tiệm thuốc.
Cuối cùng.
Nhận được nhiệm vụ hi hữu cấp bậc thứ hai!
Một cái, là tìm lại Huyền Thiết đã mất của Trương Thiết tiệm rèn.
Một cái, là tìm lại phương thuốc bị đánh cắp của bà chủ tiệm thuốc.
Hiện tại.
Với độ thiện cảm hiện tại của Diệp Thu với hai người.
Đương nhiên không thể nhận được các nhiệm vụ hi hữu này.
Nhưng.
Trò chơi này chân thực ở chỗ, có thể hoàn thành nhiệm vụ trước rồi mới nhận nhiệm vụ sau!
Kiếp trước.
Người chơi kia dù đã nhận được nhiệm vụ hi hữu.
Nhưng cuối cùng lại không thể hoàn thành.
Ngược lại, hai người chơi hệ nghỉ dưỡng, trong lúc dạo chơi khắp nơi, vô tình nhặt được Huyền Thiết và phương thuốc.
Hai người chơi hệ nghỉ dưỡng kia đã đắc ý thông báo chuyện này trên diễn đàn của trò chơi.
"Đời này, ta phải nắm bắt bất cứ cơ hội nào dù là nhỏ nhất để trở nên mạnh hơn!"
Diệp Thu tự lẩm bẩm...

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất