Mạt Thế Trọng Sinh Chi Hoa Lan Không Gian

Chương 09: Vui vẻ có được dị năng

Chương 09: Vui vẻ có được dị năng
Giản Ninh cũng không hề nhụt chí, lại tiếp tục tập trung tinh thần, nhưng kết quả vẫn như cũ, chẳng có gì xảy ra. Giản Ninh có chút thẹn thùng, ngẩng đầu nhìn về phía Tiêu Quân.
"Ngươi có thể không phải dị năng hệ nguyên tố, có lẽ là tăng cường về phương diện thân thể," Tiêu Quân chần chờ nói, "Từ Hàng, ngươi kể một chút về dị năng của ngươi đi."
Tiêu Quân nhìn một người đàn ông trong đám người rồi nói.
Giản Ninh quay đầu nhìn về phía người đàn ông kia. Anh ta có thân hình vạm vỡ, cơ bắp cuồn cuộn, đúng chuẩn hình mẫu lực sĩ thể hình. Chỉ là mái tóc có chút lộn xộn, nhưng khuôn mặt lại tương đối tuấn tú.
"Là biến dị hình lực lượng, toàn thân phát nhiệt, cảm giác trong cơ thể có nguồn sức lực dùng không hết. Điều động toàn bộ sức mạnh quanh thân rồi dùng lực chém ra, tựa như thế này..." Anh ta vừa nói vừa vung mạnh một quyền vào không trung.
Giọng nói thô kệch đó là của người đàn ông đã nói chuyện khi Giản Ninh còn hôn mê. Giản Ninh nhìn anh ta, ánh mắt khẽ lay động.
Quyền phong mạnh mẽ sượt qua bên tai Giản Ninh. Giản Ninh phảng phất nhìn thấy nắm tay của Từ Hàng được bao bọc bởi một lớp sương mù màu trắng. Theo động tác vung tay, anh ta chém quyền về phía vách tường. Quyền phong dừng lại trên vách tường, phát ra tiếng động trầm đục, lưu lại một dấu quyền mờ nhạt!
Giản Ninh ở kiếp trước cũng đã từng gặp những người có dị năng hệ lực lượng. Nhưng vào thời kỳ đầu mạt thế mà đã có thực lực như thế này, dị năng của người này thật lợi hại!
"Ngươi thử xem!" Từ Hàng nhìn Giản Ninh nói.
Giản Ninh gật đầu, học theo động tác của Từ Hàng, chém ra một quyền. Khóe miệng Giản Ninh khẽ run, cô quay sang nhìn mọi người, "Ta hình như cũng không phải hệ lực lượng!" Giản Ninh ngượng ngùng nói.
"Ngươi đừng nên gấp, cứ từ từ tìm tòi đi, cuối cùng sẽ biết dị năng của mình là gì thôi." Tiêu Quân nói.
"Ngươi cứ thu thập một chút vật tư trước đi. Xem ra đám tang thi dưới lầu một chốc nữa cũng chưa tan hết. Chúng ta vẫn nên nghĩ cách rời khỏi đây, không thể cứ mãi bị vây ở chỗ này. Đúng rồi, ngươi có biết đồ đạc trong kho hàng của siêu thị để ở đâu không? Một trung tâm thương mại lớn như vậy, trong kho hàng không thể nào lại chẳng có gì chứ."
Tiêu Quân cẩn thận quan sát phản ứng của Giản Ninh, thăm dò hỏi.
"Ta vừa đến đây đã ngất xỉu, trong lúc đó vẫn luôn chưa từng tỉnh lại, sau đó thì thấy các ngươi." Giản Ninh thản nhiên trả lời.
Cũng đúng, cô trong bao cũng không chứa nổi nhiều như vậy đồ vật, cho dù có dị năng, cũng là vừa mới thức tỉnh, xem ra là có người nhanh chân đến trước! Tiêu Quân thầm nghĩ.
Trong đám người, Trương Thành có ánh mắt lấp lánh nhìn về phía Giản Ninh, cảm xúc có chút kích động, không biết đang suy nghĩ điều gì.
"Chúng ta còn có thể trốn thoát được sao?" Người vừa hỏi là một cô gái hơn 20 tuổi. Cô ta có chút yếu ớt nhìn người đàn ông bên cạnh mình, "Lão công, em sợ quá. Chúng ta không nên ra ngoài mà, ô ô..."
Cô gái che mặt khóc, người đàn ông bên cạnh nghe vậy liền đưa tay ôm lấy vai cô, nhẹ giọng an ủi, "Lão bà đừng sợ, sẽ ổn thôi. Nếu chúng ta không ra ngoài, ở nhà chỉ có nước đợi chết đói thôi. Sau này đừng nói như thế nữa. Với lại, ở đây có nhiều người như vậy mà! Đừng khóc, cẩn thận tang thi nghe thấy động tĩnh."
Cô gái khẽ cắn môi, cố gắng kìm nén tiếng khóc của mình, nhưng nước mắt vẫn không ngừng tuôn rơi trên khuôn mặt trắng nõn. Mọi người thấy vậy đều im lặng không lên tiếng, không khí trong chốc lát trở nên có chút bi thương.
Tiêu Quân thấy thế vội vàng nói, "Mọi người không cần nản lòng. Một khi đã ra ngoài rồi, thì có thể quay về được thôi. Nghĩ đến người thân ở nhà vẫn đang chờ chúng ta, chúng ta không thể bỏ cuộc! Chờ tang thi dưới lầu tản đi, chúng ta sẽ tìm cơ hội trốn thoát. Vật tư trong trung tâm thương mại còn rất nhiều, mọi người hãy thu thập thêm một chút vật tư có thể dùng, tiện thể tìm kiếm lối thoát hiểm khác. Một lát nữa chúng ta sẽ tập hợp ở lầu chót."
Mọi người nghe vậy cũng lên tiếng đáp lời, cùng nhau kết bạn, tỏa ra xung quanh, tìm kiếm những vật tư hữu dụng và những lối thoát có thể chạy trốn.
Chỉ bằng vài câu nói, Tiêu Quân đã xua tan được cảm xúc tiêu cực của mọi người, ngược lại còn thể hiện được tài năng lãnh đạo!
Giản Ninh đứng ở một góc khuất nhìn Tiêu Quân, thầm nghĩ. Mới có hơn nửa tháng, mà cô lại hôn mê lâu như vậy. Giản Ninh khẽ cụp mắt xuống, ý thức có chút phiêu tán, tinh thần lực không tự chủ được nghĩ đến không gian.
Ngay sau đó, Giản Ninh nhìn thấy những cây nông nghiệp trong không gian đều đã nảy mầm, xanh mướt một vùng trên nền đất đen, tràn đầy sức sống, đẹp như một bức tranh. Chỉ cần nhìn thôi cũng khiến người ta vui vẻ từ tận đáy lòng. Đúng vậy, hơn nửa tháng rồi, cây nông nghiệp quả thật đều nên nảy mầm, thật tốt!
Khóe miệng cô bất giác hơi cong lên. Đột nhiên, Giản Ninh như nghĩ ra điều gì đó, sợ hãi giật mình, mở to mắt. Ý thức? Tim Giản Ninh đập loạn xạ, hơi thở cũng có chút không ổn định. Cô cố gắng ổn định tâm thần, rồi lại tập trung tinh thần, đưa ý thức trở lại không gian.
Đúng vậy! Giản Ninh kinh hỉ phát hiện, lần này cô không cần thân thể mà vẫn có thể trở lại không gian, nhìn thấy tất cả mọi thứ. Vậy có nghĩa là, cô đã thức tỉnh dị năng hệ tinh thần? Một trong những loại dị năng thần bí nhất!
Giản Ninh cố gắng kìm nén sự kích động trong lòng, lại tập trung tinh thần đưa ý thức trở lại không gian. Trong không gian, hạt giống đều đã nảy mầm. Các con vật trong không gian, trừ gà con và heo con có vẻ hơi ủ rũ, còn lại vẫn rất vui vẻ. Giản Ninh thử dùng tinh thần lực cho heo con và gà con ăn và uống nước!
Được rồi! Tinh thần Giản Ninh rung lên! Cô lại thử dùng tinh thần lực mang đồ ăn ra ngoài không gian. Giản Ninh có chút kích động nắm chặt thanh sô-cô-la vừa xuất hiện trong tay.
Xem ra, cô đã đoán đúng. Dị năng của cô là tinh thần lực, tinh thần lực có thể khống chế tất cả mọi thứ trong không gian. Nói cách khác, chỉ cần Giản Ninh muốn, cô có thể dùng ý niệm để thu thập vật phẩm vào không gian.
Giản Ninh tiếp tục thử kéo dài tinh thần lực ra bên ngoài... Giản Ninh nhìn thấy đám tang thi đang tụ tập dưới lầu, chậm chạp đi lại qua lại. Cô cũng nhìn thấy những cảnh tượng thảm khốc nơi trần gian. Giản Ninh vẫn còn có chút bi thương, những tang thi đang đi lại kia cũng từng là người nhà mà người khác mong nhớ ngày đêm, tiếc rằng cuối cùng họ lại không thể tìm được đường về nhà.
Ý thức của Giản Ninh cứ tiếp tục kéo dài đến khoảng 300 mét xung quanh, rồi không thể kéo dài thêm được nữa, như thể bị một hàng rào trong suốt ngăn cách lại!
Giản Ninh không biết năng lực của những dị năng giả hệ tinh thần khác như thế nào. Nhưng với dị năng của mình, Giản Ninh kích động đến mức mặt hơi ửng đỏ, trong lòng như có một chú nai con đang vui sướng nhảy nhót.
Giản Ninh cố gắng bình ổn lại sự kích động trong lòng. Việc cấp bách bây giờ vẫn là thu thập những vật tư hữu dụng. Giản Ninh đánh giá xung quanh, đây là tầng ba của trung tâm thương mại. Tang thi đều bị nhốt ở tầng một. Tang thi thời kỳ đầu hành động chậm chạp, thị giác rất yếu, không có khứu giác, thính giác cũng không mạnh. Đó là lý do vì sao Giản Ninh lại mạo hiểm ra ngoài thu thập vật tư sớm như vậy. Theo thời gian trôi đi, dị năng của mọi người sẽ tăng lên và tiến hóa, tang thi cũng vậy. Chúng sẽ tiến hóa về thính giác, vị giác, thị giác, hành động, thậm chí cả chỉ số thông minh và dị năng!
Những dị năng giả bị lây nhiễm cũng sẽ biến thành tang thi, và dị năng của họ cũng sẽ được giữ lại! Theo thời gian trôi đi, dị năng của chúng cũng sẽ tăng lên! Không phải cứ thức tỉnh dị năng là sẽ không bị lây nhiễm. Dị năng giả bị lây nhiễm thậm chí còn nguy hiểm hơn!
Tầng hai là khu vực đồ dùng hàng ngày, tầng ba và tầng bốn là khu vực đồ nam, tầng năm và tầng sáu là khu vực đồ nữ, tầng bảy là khu vực đồ gia dụng và giường nệm, tầng tám là khu vực thời trang trẻ em, tầng năm còn có rạp chiếu phim và khu vui chơi. Tầng cao nhất là một nhà hàng buffet sang trọng. Quần áo trong trung tâm thương mại phần lớn vẫn còn nguyên vẹn. Dù sao thì phản ứng đầu tiên của mọi người sau khi hoảng loạn chắc chắn là thu thập đồ ăn.
Giản Ninh đi thẳng đến khu vực bán túi xách. Không nằm ngoài dự đoán, ba lô leo núi và ba lô cỡ lớn đều đã hết. Giản Ninh không bỏ cuộc, cẩn thận tìm kiếm, và thật sự tìm thấy một chiếc ba lô hai quai chưa mở trong một góc. Nó không tính là lớn, nhưng dù sao cũng tốt hơn là túi mua hàng. Sau khi cất ba lô vào, Giản Ninh chọn ra vài chiếc vali cỡ lớn. Sau khi dùng tinh thần lực quan sát xung quanh, xác định không có ai theo dõi, cô liền thu chúng vào không gian. Rời khỏi khu vực bán túi xách, Giản Ninh đi đến khu vực đồ nam.
Giản Ninh nhìn những món đồ trên giá hàng của các cửa hàng chuyên doanh mà không hề động vào. Cô đi thẳng đến khu vực kho chứa hàng của cửa hàng. Dù sao thì nơi đó thường tương đối vắng vẻ. Cứ thấy đồ nam và đồ nữ, Giản Ninh liền lặng lẽ thu vào không gian. Một vài nhãn hiệu quần áo Giản Ninh cũng sẽ chọn thu thập một ít. Đi ngang qua khu vực thời trang trẻ em, Giản Ninh cũng không hề khách khí mà thu hết.
Cô đi vào phòng thay đồ, đóng chặt cửa lại, lấy từ trong không gian ra bánh bao và bình nước. Không nên ăn đồ có mùi quá nồng. Cô ăn vội một miếng để bổ sung thể lực. Giản Ninh nhanh chóng ăn xong, cất bình không vào không gian. Lúc này Giản Ninh mới cảm thấy dễ chịu hơn nhiều, khôi phục được thể lực. Cô rời khỏi phòng thay đồ.
Giản Ninh đi dọc theo hành lang đến tầng tám. Đồ đạc ở đây không bị thiếu nhiều. Vào thời tiết nóng bức này, mọi người vẫn chưa ý thức được tầm quan trọng của chăn bông. Giản Ninh chọn lựa một cách kín đáo, thu hết những thứ không quá lộ liễu vào không gian.
Giản Ninh rời khỏi tầng tám, đi vào tầng năm. Nơi đây là rạp chiếu phim. Trung tâm thương mại đã bị cúp điện từ lâu. Trong rạp chiếu phim có một quầy bán đồ ăn vặt nhưng trên giá chỉ còn lại một vài loại đồ ăn vặt linh tinh, vừa chiếm diện tích lại không thể giải quyết được cơn đói. Rượu thì ngược lại vẫn còn khá nhiều. Giản Ninh giữ lại một chút, còn lại thì thu hết vào không gian. Giản Ninh đi thẳng đến khu vực hậu trường của rạp chiếu phim.
Hậu trường của rạp chiếu phim là một bàn điều khiển nhỏ, bốn tủ mát và một tủ đá.
Giản Ninh chú ý mở tủ mát ra. Bên trong chỉ có rượu và vài quả trái cây đã thối rữa. Giản Ninh lại mở tủ đá ra. Bên trong là thực phẩm đông lạnh đã hoàn toàn rã đông, không thể ăn được nữa. Giản Ninh cũng không ghét bỏ, vẫn thu hết vào không gian. Mình không ăn được thì có thể cho động vật nhỏ ăn. Rời khỏi tầng năm, Giản Ninh đi thẳng lên tầng cao nhất.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất