Chương 1021: Hi Vọng Cuối Cùng
Thậm chí lão hạm trưởng còn phái dị biến giả cấp S đến tra hỏi, nhưng sau khi điều tra hắn cũng rất buồn bực, hắn căn bản không biết tiếng hát này đến từ đâu và làm sao để giải quyết nó.
Ngoài ra, cả bản thân hắn cũng đã nghe thấy giọng ca ấy rồi, chẳng qua là hiệu quả ô nhiễm của nó với hắn tương đối nhỏ mà thôi...
Vì thế Quốc Đảo đã hoàn toàn rơi vào tuyệt vọng.
Tất cả nam giới từ mười tâm đến năm mươi lăm tuổi ở quốc gia này đều mất hết khả năng lao động.
Họ giống như nhìn thấy một gã khổng lồ suy yếu đang từ từ ngã khụy mà không biết phải làm thế nào.
Bởi vì giọng hát mơ hồ, huyền ảo này cực kỳ giống với âm thanh của nhân ngư trong truyền thuyết nhân ngư dụ dỗ thủy thủ trên biển.
Cho nên họ mới gọi đây là "lời nguyền của nhân ngư".
Chính họ cũng bất lực trước vấn đề này, nhưng lại không dám nhờ sự giúp đỡ từ bên ngoài.
Một là nghĩ phạm vi ô nhiễm đáng sợ như vậy sẽ khiến các thành phố Cao Tưởng khác cảnh giác.
Hai là loại ô nhiễm trí mạng này đối với một quốc gia cũng đồng nghĩa với việc quốc gia đó đã hoàn toàn mất đi sức sống.
Cho dù thành phố Cao Tường có tình nguyện viện trợ thì sau khi chữa khỏi e là Quốc Đảo cũng sẽ bị chiếm mất.
Trong tình thế cùng đường, lão hạm trưởng Quốc Đảo tập họp lực lượng cuối cùng để chuẩn bị tập kích Thanh Cảng.
Nếu tập kích thành công, Quốc Đảo sẽ nhập chủ với Thanh Cảng, sau đó mượn lực lượng khoa học công nghệ của Thanh Cảng để giải quyết ô nhiễm.
Nếu không thành công cũng có thể giúp Quốc Đảo rời khỏi vùng biển, nói không chừng sau khi rời khỏi vùng biển thì ô nhiễm cũng sẽ biến mất?
Tập kích thất bại, tình hình rối ren của Quốc Đảo cũng sẽ giao lại cho Thanh Cảng, nhờ đó lão hạm trưởng cũng yên tâm phần nào.
Suy cho cùng, Thanh Cảng chính là sự lựa chọn đúng nhất rồi.
Đã một thời gian dài kể từ cuộc tập kích của Quốc Đảo.
Nhưng đến bây giờ Lục Tân mới hiểu được nguồn gốc của toàn bộ sự kiện này.
Hắn hơi kinh ngạc, hỏi:
"Thì ra họ gặp rắc rối lớn như vậy, vậy.... tình hình hiện giờ thế nào rồi?"
Hàn Băng nói:
"Sau cuộc tập kích ấy, Thanh Cảng cũng đã bắt đầu tiếp nhận và điều tra Quốc Đảo. Những phụ nữ, trẻ em và người già xác định không bị ô nhiễm đã được tiếp nhận và thu xếp ở một thành phố Vệ Tinh tạm thời ở phía đông nam thành phố chính"
Nghe cô nói vậy, Lục Tân mới chợt nghĩ ra.
Mấy lần hắn đi đi về về giữa hai thành phố chính và thành phố Vệ Tinh số 2, hắn cũng có thấy một căn cứ rất lớn được dựng ở đó.
Ngược lại hắn không ngờ nơi đây được dùng để cho phụ nữ, trẻ em và người già của Quốc Đảo ở tạm.
Vốn dĩ hắn còn tưởng rằng chỉ dùng để trồng rau cơ....
"Còn mấy người đàn ông bị ô nhiễm, bây giờ không biết làm sao...
Hàn Băng tiếp tục:
"Dù sao họ cũng đã bị ô nhiễm quá nghiêm trọng, hơn nữa loại ô nhiễm này quá bí ẩn, Thanh Cảng không thể mạo hiểm để họ tiếp xúc với người của Thanh Cảng được, cho nên mặc dù là điều tra nhưng cũng chỉ là giáo sư Bạch chỉ huy một đội chuyên gia đi đến Quốc Đảo mà thôi. Lúc trước khi bọn ta đối kháng với giáo hội Khoa học Công nghệ, giáo sư Bạch về muộn hơn cũng vì lý do này.
"Hửm?"
Lục Tân khẽ giật mình, nhịn không được nói:
"Nơi nguy hiểm như vậy mà giáo sư Bạch cũng dám đi, dữ dằn vậy...
"Đội điều tra đa phần đều là nữ, giáo sư Bạch cũng năm mươi sáu tuổi rồi...
Hàn Băng giải thích:
"Nên hắn cho rằng bản thân hắn cũng coi như an toàn."
Lục Tân nghẹn họng, ngộ nhỡ báo cáo điều tra của Quốc Đảo không chính xác thì sao?
Nhưng mà nghĩ với trình độ và tính tỉ mỉ của giáo sư Bạch, hắn lại cảm thấy không cần quá lo lắng.
Vì thế hắn còn nghiêm túc hỏi:
"Vậy hiện giờ kết quả điều tra thế nào?"
"Đại khái cũng không khác gì mấy so với bản báo cáo mà Quốc Đảo để lại...."
Hàn Băng trả lời:
"Tình thế của Quốc Đảo đã vô cùng ác liệt, có thể xác định thật sự có loại ô nhiễm đáng sợ đang tồn tại. Nhưng cho dù có đoàn chuyên gia mà giáo sư Bạch chỉ huy đi theo cũng không phát hiện ra điều gì bất thường, hiện tại chỉ có thể xác định giọng ca này thực tế không tồn tại, hải phận chung quanh cũng không có nhân ngư hay bất kỳ sinh vật thần kỳ hoặc nguồn ô nhiễm "Giọng ca này chỉ tồn tại trong đầu đàn ông Quốc Đảo mà thôi..."
"Qua thí nghiệm trên một số cá thể, cho dù là để họ rời khỏi vùng biển hay nhờ bác sĩ tâm lý chuyên nghiệp điều trị, thậm chí là cắt đứt một đoạn ký ức nào đó của họ thì đều không thể loại bỏ hoàn toàn tiếng ca ấy khỏi đầu họ"
"Cho nên, giáo sư Bạch mới nghĩ đến việc kết hợp thí nghiệm giai đoạn đầu trong kế hoạch Thiên Quốc với phương pháp dọn dẹp ô nhiễm của Quốc Đảo."
"Chỉ có trong một tràng vực nào đó, ý chí mạnh mẽ nhất mới có thể trực tiếp xóa bỏ giọng hát này."
"Cũng chỉ có thể mượn lực lượng tinh thần lĩnh để chủ thiết lập một bức tường lửa trong đầu óc họ mới có thể chống đỡ lại loại ô nhiễm vô hình này."
Nói tới đây, Hàn Băng nhẹ nhàng ngẩng đầu, nghiêm túc nhìn Lục Tân, nói:
"Nói cách khác, Đan Binh"
"Lần thí nghiệm này, chúng ta chính là hy vọng cuối cùng của Quốc Đảo."
Lục Tân chậm rãi gật đầu.
Loại ô nhiễm có thể chèn ép một quốc gia đến mức độ này, quả thật vô cùng đáng sợ...