Mặt Trăng Đỏ

Chương 1036: Các Trợ Thủ Ra Tay

Chương 1036: Các Trợ Thủ Ra Tay


Trên vùng biển tối đen này, chỉ trong thời gian ngắn, Chó Giữ Nhà đã trở thành tồn tại đáng sợ hơn tất cả các loại ma quỷ trong ác mộng.
"Bên phía Chó Giữ Nhà sẽ không có vấn đề gì cả đâu, bởi vì riêng một mình hắn đã có ba loại năng lực đặc biệt rồi."
Cũng chính vào lúc này, Hàn Băng thuật lại rõ tình hình bên Chõ Giữ Nhà cho Lục Tân nghe.
"Đúng vậy."
Hàn Băng giải thích:
"Thật ra Chó Giữ Nhà chính là một sản phẩm thí nghiệm cấm, đã từng một lần rơi vào trạng thái mất khống chế, ngất xỉu trên khu vực hoang dã chờ chết. Ai nấy nhìn thấy thân thể quái dị của hắn cũng cảm thấy sợ hãi, nhưng sau khi được bộ trưởng Thẩm của Thành Phòng bộ cứu mạng, sau đó đưa về Thanh Cảng cứu chữa, hắn cảm kích bộ trưởng Thẩm, vậy nên đã làm việc cho Thành Phòng bộ."
"Hắn tự đặt tên cho mình là Chó Giữ Nhà, nguồn gốc của cái tên này là Chó Địa Ngục Ba Đầu trong truyền thuyết"
"Hắn có ba loại năng lực đặc biệt, giống như là có ba cái đầu vậy:
Lục Tân cũng không khỏi việc tặc lưỡi, cảm thấy thật kỳ lạ, Thanh Cảng đúng là nơi ngọa hổ tàng long mà.
Cùng lúc đó, khi Bà Đồng ở phía bắc nhận được mệnh lệnh thì lập tức đặt đèn pin và son môi trên tay xuống, tiện tay cầm một chai nước lên, uống ực ực hết nửa chai, sau khi cảm thấy thanh giọng thì cầm lấy một chiếc loa phóng thanh màu xanh trắng lên, bắt đầu chửi rủa ầm ĩ.
"Một đám người dã man chẳng có tác dụng quái gì, suốt cả ngày chỉ biết nghĩ ngợi lung tung...
"Các ngươi có biết vợ mình đã đi theo người khác không hả? Các ngươi có lo sợ con mình gọi người khác là bố hay không vậy?"
"Có thể dành chút thời gian động não hay không? Thứ đồ chơi nửa dưới của các ngươi đã thối rữa rồi đó, các ngươi có biết hay không hả?"
Thông qua loa phóng thanh, những lời cô ấy nói lập tức được phóng lớn gấp nhiều lần, dù xung quanh sóng biển vỗ ầm ĩ vẫn nghe rất rõ.
Có một loại lực lượng nào đó ẩn giấu trong tiếng mắng chửi này, bám theo tràng vực do Búp Bê tạo ra, nhanh chóng lan về phía Quốc Đảo, lúc này hiệu quả của nó trở nên vô cùng mạnh mẽ.
Trên gương mặt không biết bao nhiêu đàn ông Quốc Đảo đang điên cuồng, dường như không quan tâm tới điều gì cả xuất hiện biểu cảm đau khổ, rầu rĩ trong thời gian ngắn ngủi.
Khi tiếng mắng chửi đi tới những câu câu cuối cùng, sắc mặt nhiều người thay đổi, cúi đầu nhìn sang.
"Đây là...
Khi Hàn Băng nhắc tới Bà Đồng, trong giọng nói cũng mang theo vài phần ngượng ngùng.
Nhưng cô vẫn cố gắng vượt qua, giải thích vô cùng chuyên nghiệp:
"Năng lực của Bà Đồng là gây ảnh hưởng nên tiềm thức người khác, thật ra rất khó để tạo thành thương tổn thực chất cho người khác, nhưng sức ảnh hưởng vô cùng lớn. Để hình dung một cách thực tế nhất thì năng lực của cô ấy chính là khiến ngươi khi đi xuống dưới nhà thì đột nhiên cảm thấy lo lắng khi nãy không biết mình đã khóa cửa hay chưa vậy..."
Phía nam là một gã béo toàn thân đầy hình xăm, ngay cả phần cổ cũng bị xăm kín. Kẻ này cao lớn thô kệch, thân thể đô con, đây là người mà khi đang ngồi ăn ngoài quán chỉ cần hừ một tiếng thì mấy bàn xung quanh sẽ chạy tóe khói.
Khi đối mặt với vô số người Quốc Đảo trên boong tàu đang điên cuồng lao về phía mình, con ngươi của hắn co lại.
Sau đó hắn im lặng, tĩnh lặng, rồi bắt đầu run rẩy.
Biểu cảm sợ hãi tột độ xuất hiện trên gương mặt hắn, thịt mỡ núng nính trên người khẽ run run.
"Không thể nào, nhiều người lao tới như vậy, chẳng lẽ chúng định lao xuống biển hay sao?"
"Sao chúng lại bị ô nhiễm đáng sợ như vậy chứ, không ô nhiễm tới ta chứ?"
"Nếu như ta ngăn cản họ lại, họ sẽ không cắn ta chứ?"
"Trời ơi là trời, ta chỉ muốn sống một đời bình yên, vì sao ta lại gặp phải những chuyện đáng sợ như thế này?"
"Nhưng ta không thể không xông lên được, không xông lên thì cấp trên sẽ âm thầm xử lý ta mất!"
Càng nói hắn càng sợ hãi, gương mặt trở nên tái nhợt, dường như toàn bộ lông tơ trên người đều đã dựng thẳng đứng.
Nhìn như ngay giây sau đó hắn sẽ ngồi sụp xuống đất, ôm đầu gối vậy.
Nhưng cảm xúc sợ hãi, kinh hoàng tột độ kia vẫn không ngừng tăng lên trong lòng, điều quan trọng hơn chính là cảm xúc sợ hãi kinh hoàng trên người hắn mượn tràng vực do Búp Bê tạo ra, nhanh chóng khuếch tán ra phía bên ngoài, bao phủ người của Quốc Đảo.
Trên gương mặt điên cuồng của đám người đó đột nhiên hiện lên cảm xúc sợ hãi, từng tên từng tên nóng lòng nhìn xung quanh.
Cảm xúc sợ hãi sinh ra trong lòng họ, họ sợ sự điên cuồng của những kẻ xung quanh, sợ màn đêm đen kịt, sợ biển cả u ám.
Cảm xúc sợ hãi tột cùng này hòa tan cả những suy nghĩ khác.
Sợ những kẻ xung quanh là vì sợ những người này sẽ đột ngột xông tới khiến mình bị thương.
Sợ màn đêm đen kịt là vì trong bóng tối sẽ có những thứ quái dị được sinh ra.
Thậm chí còn có không ít người đã chạy tới mép boong tàu nhưng hai chân run rẩy, không dám nhảy xuống.
Bởi vì họ không hề biết trong biển rộng u ám này, liệu có con quái vật nào hay không...


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất