Chương 1099: Kế Hoạch
Thằn Lần nhất thời nổi cáu, lại đạp tên trùm băng đảng đang hôn mê một cước rồi đáp:
"Là do hắn đã cho ta một cùi chỏ..."
"Suy cho cùng là do nghiệp vụ không thành thạo, sau khi tiếp cận ở sau lưng hắn, ta liền dùng súng chĩa vào người hắn..."
"Ta vốn tưởng rằng như vậy là đã không có vấn đề gì nữa, ngờ đâu hắn lại bất thình lình thúc cùi chỏ trúng mắt của ta"
Nói đến đây, Thằn Lằn đột nhiên phản ứng lại, nghiêm túc nói:
"Các ngươi tuyệt đối không được nói chuyện này ra ngoài, biết không?"
Trong phòng, mọi người đều nín cười và gật đầu lia lịa.
Là một dị biến giả hệ con nhện, trong lúc bắt cóc một người bình thường, đội phó Thằn Lằn còn bị người ta thúc cùi chỏ khiến cho mắt bị bầm tím. Đây quả thực là một lịch sử đen tối đối với Thần Lằn.
Nếu chuyện này thực sự lan truyền về đến Thanh Cảng, Thằn Lần lại có thêm một chuyện mất mặt.
"Thằn Lằn tiên sinh hãy yên tâm, chuyện con mắt của ngươi bị bầm tím không phải vô nghĩa, nếu kế hoạch diễn ra thuận lợi, công lao đầu tiên chắc chắn sẽ thuộc về ngươi."
Hàn Băng cố nhịn cười, nhìn về phía tên trùm đang nằm trên thảm rồi mỉm cười nói:
"Hãy làm cho hắn tỉnh lại trước đã!"
Thần Lần hơi ngẩn ra, vẻ mặt có chút vui mừng, hắn vừa lao vào phòng tắm lấy nước, vừa tò mò hỏi:
"Kế hoạch gì?"
"Tất nhiên là kế hoạch điều tra ô nhiễm đặc biệt tại thành phố Hắc Chiểu rồi"
Hàn Băng lấy ra một tờ giấy, viết cẩn thận trên đó, đồng thời giải thích:
"Lúc nãy ta đã báo cáo với đội trưởng Đan Binh rồi"
"Hiện tại, vấn đề lớn nhất mà chúng ta phải đối mặt ở thành phố Hắc Chiểu chính là chúng ta không biết ai có thể tin được, cũng không biết nên bắt đầu điều tra từ đâu. Nếu Văn phòng Hành chính của thành phố này đã bị thất thủ, thì chúng ta đã trở thành kẻ thù của thành phố này"
"Nếu đã như vậy, tại sao chúng ta lại không thay đổi mạch suy nghĩ của mình, và bắt đầu ra tay từ thế lực bên dưới của họ?"
"Trước khi khởi hành, ta đã nghiên cứu rất chi tiết, thành phố Hắc Chiểu khác với Thanh Cảng chúng ta. Bởi vì họ thường kinh doanh cỏ đen và nhiều ngành công nghiệp không chính quy khác, cho nên các thế lực bên dưới tương đối mạnh và đã thâm nhập vào mọi ngành nghề của thành phố này."
"Nếu chúng ta có thể hợp tác với họ, bất kể là muốn biết bất kỳ tình báo gì hay là tìm kiếm dữ liệu nào đó đều sẽ thuận tiện hơn rất nhiều."
Nói đến đây, trên mặt Hàn Băng cũng lộ ra một chút nghịch ngợm:
"Cái này gọi là, lấy dưới khắc trên!"
Thần Lằn vừa bước ra từ phòng tắm với chiếc khăn ướt, nghe Hàn Băng nói vậy, hắn cũng ngây người:
"Cho nên ngươi mới bảo ta bắt cóc hắn?"
"Đúng vậy. Thế lực của người đàn ông này hẳn là không nhỏ."
"Trong tình huống hỗn loạn như vừa rồi, hắn có thể khiến những người khác trở nên yên lặng chỉ bằng một câu nói, điều này cho thấy hắn là một người rất có uy tín"
"Ngược lại, cho dù thế lực của hắn không đủ lớn, chúng ta vẫn có thể dựa vào hắn để kết giao với người khác"
"Ta nghĩ, cho dù thật sự có ai đó đã khống chế Văn phòng Hành chính của thành phố Hắc Chiểu và đang ngồi chờ chúng ta cắn câu, bọn chúng cũng sẽ không ngờ lúc này chúng ta đã không bận tâm đến Văn phòng Hành chính nữa, mà tìm đến những thế lực cấp thấp này để hợp tác điều tra, đúng không?"
"Chậc chậc..."
Hàn Băng sững sờ giây lát, sau đó mới cảm thán:
"Thưởng ngày các ngươi huấn luyện những thứ gì..."
Ngay cả Lục Tân, mặc dù đã biết kế hoạch của Hàn Băng từ trước, nhưng lúc này, hắn cũng không khỏi có chút khen ngợi khi nghe cô nói.
Hiện tại, Hàn Băng - người đang gài bẫy các thế lực khác nhau của thành phố Hắc Chiểu, thực sự không giống với cô bé mà Lục Tân tiếp xúc lúc ban đầu. Lục Tân cũng không biết Thanh Cảng đã huấn luyện như thế nào, mà dạy một cô bé chưa đầy hai mươi tuổi trở nên...
Nham hiểm như vậy?
"Ta phải làm cho hắn tỉnh lại, còn cần chuẩn bị cái gì nữa?"
Thằn Lần đã hiểu ra, hắn ngồi xổm xuống trước mặt tên trùm đang bị đánh bất tỉnh, rồi nói với vẻ mặt hằn học:
"Trong lúc bị ta chĩa súng vào đầu, tên khốn này thậm chí còn dám ngoảnh đầu lại và cho ta một cùi chỏ, điều này cho thấy hắn cũng được coi là một kẻ gan lỳ. Ta nghĩ ít ra chúng ta cũng phải chuẩn bị một ít mỏ hàn nóng đỏ, tăm, kìm, roi, muối... mới có thể khiến hắn ngoan ngoãn nghe lời..."
Hàn Băng đã viết rất nhiều nội dung ra giấy, xem xét một lúc rồi tiện tay đưa nó cho Lục Tân.
Sau đó, Hàn Băng lắc đầu:
"Những điều này đều không đáng tin cậy. Nếu chúng ta đã hy vọng hắn giúp đỡ chúng ta điều tra, chúng ta không thể sử dụng những hình phạt này với hắn. Những người leo lên từ dưới đáy đều rất nóng tính, ngộ nhỡ hắn thà chết cũng không muốn để cho chúng ta dễ sống thì sẽ rất phiền phức"
Thần Lằn lắc đầu với vẻ tiếc nuối rồi hỏi:
"Vậy chúng ta phải làm gì?"
Hàn Băng dường như đã suy nghĩ chu đáo từ trước, cô liếc nhìn Rắn Đỏ ở bên cạnh, sau đó mỉm cười:
"Rắn Đỏ, hay là để ngươi ra tay?"
Với tư cách là một người mới, Rắn Đỏ vẫn luôn tỏ ra khiêm tốn, đứng một bên để học hỏi. Lúc này, cô khẽ mím môi và mỉm cười.
"Được"