Chương 290: Cấm Kỵ
Lục Tân đột nhiên nghĩ đến nữ vương của thị trấn Khai Tâm, cường độ tinh thần của bà ta phải cao đến mức nào?
Thông thường, ngay cả khi bà ta đang ngủ say, cường độ tinh thần của bà ta đã có thể bao phủ toàn bộ thị trấn một cách ổn định, biến phạm vi bán kính năm mươi kilomet thành một vùng cấm. Từ những phân tích có được sau đó, Lục Tân nghi ngờ bà ta thậm chí có thể biến ngày thành đêm, vì khi hắn vừa vào đến thị trấn, lúc đó rõ ràng là ban ngày, nhưng hắn lại có cảm giác giống như ban đêm.
Cường độ tinh thần của nữ vương cao đến vậy, vậy người nhà của Lục Tân…
“Vì vậy, thí nghiệm ban đầu là để củng cố cường độ tinh thần của một số dị biến giả ổn định, giúp họ đạt đến hơn một nghìn đơn vị trở lên…”
Nói đến đây, Hàn Băng hơi dừng lại giây lát, sau đó mới nói tiếp:
“Đan Binh tiên sinh, những điều ta sắp trình bày với ngươi sẽ liên quan đến một số phạm trù có tính bảo mật cao và những chủ đề gây tranh cãi. Hy vọng sau khi nghe xong ngươi có thể giữ bí mật. Ngoài ra, ngươi cũng cần chú ý điều chỉnh tâm trạng của mình.”
Lục Tân nhận thức được cô sẽ nói những gì, bèn im lặng.
Một lúc sau, hắn mỉm cười:
“Ta đã điều chỉnh xong rồi.”
Hàn Băng hơi bất ngờ về câu trả lời của hắn, nhưng cô vẫn nói tiếp:
“Loại thí nghiệm tăng cường đối với dị biến giả này hiện tại đang bị pháp luật Liên minh xếp vào loại thí nghiệm cấm và bị cấm công khai bằng văn bản. Tuy nhiên phải thừa nhận rằng từng có rất nhiều thí nghiệm như vậy trước đây.”
“Trong thời kỳ hỗn loạn và mất trật tự đó, rất nhiều người có điều kiện đã bắt đầu loại thí nghiệm này, thậm chí…không hề chút sợ sệt nào!”
Nghe đến đây, Lục Tân chỉ đờ đẫn gật đầu, trên mặt không có bất kỳ biểu cảm gì.
Hàn Băng dừng lại giây lát mới nói tiếp:
“Mà số phận của những dị biến giả đã chấp nhận thí nghiệm tăng cường này cũng không giống nhau.”
“Một số người trong số họ vốn có xu hướng ổn định, nhưng sau khi trải qua thí nghiệm tăng cường, họ đã mất kiểm soát và trở thành nguồn ô nhiễm.”
“Một số người trong số họ vốn không xuất hiện thay đổi bất thường nào, nhưng sau thí nghiệm, năng lực của họ đã được cải thiện một cách ổn định.”
“Cũng có một loại…”
Hàn Băng nhấn mạnh:
“Sau khi đột phá cực hạn, họ như bất ngờ bước sang một cấp độ mới, không chỉ năng lực ban đầu được củng cố đáng kể, thậm chí họ còn làm chủ được những năng lực hoàn toàn mới, sức mạnh của họ hoàn toàn khác với những năng lực cùng hệ, như một dị biến giả hệ nhện ngay cả khi đã phát triển toàn diện cũng chỉ đạt đến cấp độ B, nhưng sau thí nghiệm tăng cường, họ lại trực tiếp đạt đến cấp độ S…”
“Và đây chính là những ghi chép sớm nhất liên quan đến thí nghiệm nghiên cứu ‘giai đoạn thứ hai.”
Nghe xong, Lục Tân đã im lặng một lúc lâu.
Bây giờ đang là thời điểm đầu giờ chiều nắng gắt, ánh nắng từ cửa sổ tràn vào.
Nhưng Lục Tân lại cảm thấy hơi đau đầu.
Một lúc lâu sau, hắn mới lên tiếng:
“Vậy còn giai đoạn thứ hai hiện tại thì sao?”
“Thông qua việc phân loại và suy đoán số liệu nghiên cứu, cùng với một số lượng lớn các thí nghiệm. Hiện nay, phương pháp củng cố này đã được lưu truyền ở các thành phố Cao Tường lớn, dù Liên minh đã từng nhắc nhở và thử làm gián đoạn nghiên cứu này, nhưng cuối cùng, hiệu quả thực tế cũng không đáng kể…”
Hàn Băng từ tốn nói:
“Điều ta có thể nói cho Đan Binh tiên sinh biết là, bây giờ loại thí nghiệm này đã hoàn thiện hơn.”
“Thanh Cảng chúng ta có đủ khả năng để thực hiện loại thí nghiệm tăng cường này.”
Ánh nắng hắt trên bàn hội nghị trông ảm đạm chứ không hề sáng sủa, nhưng lại khiến người ta hơi chói mắt.
Lục Tân nhíu mày, chậm rãi nói:
“Cũng là dùng con người để làm thí nghiệm sao?”
“Không phải.”
Khi nói đến điều này, Hàn Băng có vẻ tự tin hơn trước:
“Giáo sư Bạch chịu trách nhiệm nghiên cứu tổng thể về dị biến giả tinh thần và nguồn ô nhiễm của thành phố Thanh Cảng. Ông ấy là người đã đến Thanh Cảng khi Thanh Cảng chỉ vừa mới được thành lập, ngay từ đầu ông ấy đã đặt ra một số giới hạn trong lĩnh vực nghiên cứu, vì vậy, thành phố Thanh Cảng chưa bao giờ tiến hành những thí nghiệm cấm kỵ trắng trợn không kiêng dè như vậy.”
Nói đến đây, Hàn Băng dường như cũng cảm thấy giọng điệu của mình hơi quá khẳng định, cô khẽ dừng lại giây lát, chậm rãi bổ sung:
“Đương nhiên, ta chỉ là người mới, có thể vẫn có những sự việc thuộc cấp cao hơn mà ta chưa được biết, nhưng ít nhất, luật pháp Thanh Cảng đã quy định như vậy.”
“Nói cách khác…”
Lục Tân chậm rãi tiếp lời cô:
“Nếu họ cũng làm loại thí nghiệm này sẽ là phạm pháp?”
“Đúng vậy, là phạm pháp, hơn nữa còn phải trả giá.”
Hàn Băng từ tốn nói:
“Theo như cá nhân ta được biết thì khái niệm về giai đoạn thứ hai của thành phố Thanh Cảng là do giáo sư Bạch mang về từ cuộc họp trao đổi của Liên minh. Hầu hết những tư liệu tương tự đều được thu thập trong phòng thí nghiệm cấm kỵ sau khi bị phá hủy từ khoảng thời gian điên cuồng trước đó. Những thí nghiệm cấm kỵ đó bị mọi người căm hận, nhưng quả thực có rất nhiều tự liệu hữu ích có được từ những thí nghiệm của họ.”