Chương 829: Mùi Vị Làm Người
Ba đóa hoa chết chóc nở rộ, lập tức gây ra phản ứng dây chuyền, xung kích tinh thần hỗn loạn và dữ dội không thể tính toán bằng những con số đan vào nhau, trở thành một quả cầu vô hình xung quanh Lục Tân. Tiếng nổ đùng đoàng vang lên không ngừng, mặt đất bị vén lên từng lớp một, xung kích tinh thần giống như kim thép, xuyên mạnh qua màng nhĩ, thậm chí lỗ chân lông, đâm mạnh vào huyết quản, trái tim và đại não của Lục Tân, đồng thời không ngừng khuấy động.
Nhịp tim càng ngày càng mạnh, có một giọng hát dường như đang khống chế nhịp tim của Lục Tân, khiến hắn cảm thấy tinh thần phấn khởi lạ thường.
Đột nhiên, một cảm giác đau đớn đến mức khiến da đầu tê dại truyền đến từ bắp chân bên phải, giống như bị ai đó cưa.
…
Lục Tân chìm trong nỗi đau khôn tả, lặng lẽ đứng bất động.
Hắn cẩn thận cảm nhận tất cả nỗi đau và sự hỗn loạn về mặt tinh thần, như thể đang thưởng thức một ly rượu mạnh.
Sau đó, gò má hắn hơi ửng đỏ, và đôi mắt hắn trở nên đỏ ngầu.
Khóe miệng hắn nhếch lên hai bên, biểu cảm của hắn trông kỳ quái khác thường, thậm chí là vui vẻ:
“Đây chính là mùi vị làm người sao?”
“Rất thú vị…”
Bước đi trong đám hoa chết chóc, tiếng hát quỷ dị đó khiến người ta sốt ruột, bất an, và cảm thấy không thể khống chế được chính mình.
Cảm giác đau đớn kỳ lạ đến từ khắp nơi trên cơ thể đủ để phá hủy hoàn toàn ý chí của một con người.
Nỗi buồn bã, đau đớn do những đóa hoa chết chóc tỏa ra tạo thành sự đè nén giống như sóng biển, như thể nhấn chìm người ta xuống đáy biển. Những thể tinh thần màu trắng bệch không ngừng lắc lư xung quanh Lục Tân giống như những con cá đang bơi lội. Bức xạ tinh thần đan xen vào nhau quá mãnh liệt, bịt kín từng lỗ chân lông, khiến Lục Tân có cảm giác không thở nổi giống như thực sự đang ở dưới biển sâu.
Cả khu rừng người chết giống như một vùng biển với những cơn sóng ngầm cuồn cuộn, ngập tràn những cảm xúc tiêu cực.
Ở một mức độ nào đó, điều này thậm chí còn giống như một vực thẳm tương đối nông.
Tất cả những cảm xúc được bao phủ bởi cái chết đều có thể tìm thấy đối ứng ở đây.
Bất cứ thể tinh thần nào ở trong vùng biển này cũng đủ để bị người ta hủy diệt.
Bởi vì bất kể là nỗi sợ hãi, không cam lòng, đau đớn trước cái chết ẩn chứa trong chính những đóa hoa chết chóc, hay là sự tức giận và nguyền rủa đối với những kẻ đã biến mình thành trạng thái này, tất cả đều ẩn chứa bên trong những thể tinh thần bò ra từ cơ thể những người đã chết, đồng thời thông qua sự tồn tại đặc biệt của những đóa hoa chết chóc để phát tán ra ngoài, làm ảnh hưởng đến tất cả những người xung quanh.
Nếu cái chết là một mệnh đề.
Thì khu rừng này đang giải thích mệnh đề này một cách vô cùng sống động.
…
Lục Tân bước đi trong vùng biển này, cẩn thận cảm nhận và trải nghiệm tất cả mọi thứ.
Hắn đang cố lý giải đau khổ rốt cuộc là mùi vị gì.
Đây là một cách rất tốt để kiểm chứng lý thuyết bảy bậc thang mà hắn vừa tìm hiểu.
Chỉ xem tài liệu thôi là không đủ, hắn cần phải thực hành.
Lúc này, Lục Tân giống như một thanh niên mới bắt đầu học y, tự luyện tập ngay trên thân thể của mình.
Bất kể là rừng người chết hay là hai loại năng lực lúc này đang ẩn nấp trong rừng và thông qua năng lực và trường vực không hoàn chỉnh của chúng để gây ảnh hưởng tới Lục Tân, đều quái dị và đáng sợ. Nhưng lúc này, Lục Tân đột nhiên cảm thấy bọn chúng đã không còn thần bí như vậy nữa.
Lục Tân vẫn không biết nên nhìn nhận như thế nào đối với thái độ của Viện nghiên cứu Nguyệt Thực.
Nhưng Lục Tân phải thừa nhận, ít nhất thì những tên điên... À không, là nhà nghiên cứu trong Viện nghiên cứu Nguyệt Thực, thực sự rất lợi hại.
Những người mà họ đề xuất có bảy điểm thiếu hụt khi đối mặt với ô nhiễm tinh thần, điều này thật sự rất thú vị.
Giác quan, cảm xúc, dục vọng, nhận thức, bản năng, ký ức, tự ngã.
Từ nông đến sâu, tổng cộng có bảy điểm thiếu hụt.
Nói cách khác, sinh ra làm con người, bẩm sinh đã có bảy vết thương.
Sức mạnh tinh thần thông qua bảy vết thương này làm ô nhiễm một người.
Nói một cách đơn giản, tất cả ô nhiễm đều thông qua một trong bảy khía cạnh này gây ảnh hưởng đến con người.
…
Có tổng cộng năm giác quan: mắt, tai, mũi, lưỡi và xúc giác.
Dị biến giả có thể tác động vào năm giác quan của con người, khiến cho mắt không thể nhìn thấy, tai không thể nghe thấy, mũi không thể ngửi thấy.
Hoặc là, họ không chỉ đóng những chức năng này lại mà còn tác động đến con người, khiến những gì họ nhìn thấy không phải là sự thật, những gì họ nghe thấy cũng chỉ là hư ảo.
Điển hình chính là Tửu Quỷ.
Năng lực của cô ấy có thể trực tiếp bóp méo năm giác quan của con người, để con người bước vào thế giới hư ảo. Sau khi người ta bước vào thế giới do cô ấy tạo ra, những gì họ nhìn thấy là giả, những gì họ ngửi thấy là giả, những gì họ nghe thấy là giả, những gì họ chạm vào cũng là giả. Lúc này, họ sẽ khó tránh khỏi nghi ngờ, năm giác quan của mình đồng thời khiến mình cảm nhận được một sự vật vốn không hề tồn tại, vậy nó rốt cuộc là thật hay là giả?