Mau Xuyên: Vai Ác Lại Hắc Hóa

Chương 309: Cẩu huyết, tuyệt luyến có một không hai

Edit: Bánh Bao Không Nhân/ Beta: PaduC

Âu Càn đã sớm có phòng bị, động tác mau lẹ dùng cái khay trên bàn làm tấm chắn. Rượu vang đỏ phun lại đây liền bị khay chắn bắn ngược về, hắt đầy lên mặt đạo diễn Uông.

Đạo diễn Uông chật vật không thôi cúi đầu ho sặc sụa: "Chú... Chú..."

Âu Càn liếc xéo ông, "xì" một tiếng: "Đến mức đó không."

Chờ đạo diễn Uông gian nan ngừng ho, anh mới từ tốn nói: "Bộ phim tôi diễn cũng vừa lúc đóng máy. Vốn định cho bản thân một kỳ nghỉ dài hạn nên đã từ chối hết mấy hoạt động khác. Bây giờ tôi rất rảnh."

Nam thần Âu Càn trước mặt đây diễn cái gì ra cái đó, còn vừa hay có lịch trình trống. Quả thực chính là sự lựa chọn tốt nhất.

Chỉ là, mẹ nó đạo diễn Uông mừng quá hoá lốp a.

Hiện giờ Âu Càn đang ở cấp bậc thế nào trong làng giải trí?

Chính là Ảnh đế ba lần liên tục nhận giải Kim Nhân đó! Một Ảnh đế hàng xịn gần ba năm không quay phim truyền hình đột nhiên nói muốn đóng phim của ông, còn mẹ nó muốn đóng cái loại vai ác không có kết cục tốt đến nam thứ cũng chẳng được tính?

Đạo diễn Uông cảm thấy nếu mình không phải đang mơ thì là đang gặp ảo giác.

Nhưng rất nhanh ông lại nghe được chất giọng thèm đòn quen thuộc: "Lão Uông à, anh biết cát xê một tập phim truyền hình của tôi hiện tại là bao nhiêu không? 150w, nhưng bộ này tôi vốn là nhà đầu tư lớn nhất, chúng ta lại là bạn bè lâu năm, cho nên tôi giảm giá cho anh. Cứ 100w một tập là được."

[*150w = 150 vạn = 5 tỉ vnđ:">]

Đạo diễn Uông há hốc miệng.

Ông cảm thấy hình như hôm nay mình giẫm phải vận cứt chó. Có một đại Ảnh đế vinh quang tột đỉnh tự mang một thân đề tài cùng vô số fangirls fanboys nói muốn nhận vai nam phụ phim của ông? Còn nguyện ý tự giảm cát xê?

Tuy rằng cát xê cao hơn những diễn viên hạng nhất khác gấp hai lần, nhưng đáng giá nha, quá đáng giá! Có Âu Càn ở đây, phí tuyên truyền hậu kỳ gì đó đều có thể miễn!

"Âu lão đệ, chú tới đóng vai phụ bộ này của anh có thiệt thòi cho chú quá không? Về sau nhân vật Kỷ Kình sẽ bị An Tử Hạo treo lên đánh, thảm lắm đó." Đạo diễn Uông thật sự lo lắng.

Âu Càn bật cười ha hả: "Cho nên anh lập tức đi gọi cho Vương Dục, bảo cậu ta sửa kịch bản đi. Tôi chỉ cần xuất hiện năm đến sáu tập là được rồi."

Khóe miệng đạo diễn Uông run rẩy: "Âu lão đệ, chú đang giỡn đấy à? Sao kịch bản nói sửa là sửa được. Hơn nữa Kỷ Kình còn là vai ác mấu chốt, nếu hắn chết sớm như vậy thì phim này còn quay kiểu gì?"

Âu Càn lười nhác ngáp một cái: "Anh cứ nói ý của tôi cho Vương Dục là được. Biên kịch cũng không phải anh, anh nhọc lòng không đâu làm gì?"

Đạo diễn Uông:...

Mẹ nó quên mất. Cái người được mệnh danh "kim bài biên kịch" Vương Dục cũng là fan não tàn của Âu Càn! Nếu biết Âu Càn muốn tới đóng phim cậu ta viết kịch bản, mẹ nó đừng nói là sửa cốt truyện, bảo cậu ta trực tiếp xóa nhân vật nào cũng được!

Kết quả giống như đạo diễn Uông lường trước. Ngay khi Vương Dục biết ảnh đế Âu Càn phải hạ mình diễn một nhân vật nhỏ thì kích động quá đỗi, cuối cùng thật sự sửa lại rất nhiều chi tiết kịch bản. Cậu ta tăng ca suốt bốn ngày, rốt cuộc cũng hoàn thành kịch bản mới.

Kỷ Kình yêu võ thành si lại tàn bạo khát máu bị thẳng tay sửa lại hình tượng nhân vật. Thời trẻ hắn không còn là một tên côn đồ lăn lộn trong chốn giang hồ nữa, mà là công tử thế gia võ học chịu họa diệt môn. Đại Boss phản diện ngấm ngầm vu oan cho Dương gia, làm hắn tưởng Dương gia cướp lấy võ công tâm pháp nhà bọn họ, còn giết cả nhà hắn. Hắn tính cách cực đoan, giết sạch nhà Dương Vũ Nhu cũng chỉ là ăn miếng trả miếng.

Nghĩ đến ảnh đế Âu Càn yêu cầu chỉ diễn năm sáu tập là lãnh cơm hộp*, biên kịch Vương Dục liền không ngừng động não, vậy mà nghĩ ra được để Kỷ Kình và Dương Vũ Nhu phát sinh một màn tuyệt luyết chú định bi kịch có một không hai.

[*Lãnh cơm hộp: Đóng máy, hết màn diễn]

Không sai! Dương Vũ Nhu vốn cùng nam chính thanh mai trúc mã, trong quá trình báo thù đã động lòng với Kỷ Kình. Sự động lòng này khiến nàng đau đáu tự phỉ nhổ bản thân. Nàng cảm thấy mình đã phản bội tình ý của An Tử Hạo, cũng thẹn với cha mẹ dưới suối vàng.

Cùng lúc đó, Kỷ Kình cũng yêu Dương Vũ Nhu thật sâu. Sau biết nàng là nữ nhi của kẻ thù, liền đối với nàng vừa yêu vừa hận.

Cuối cùng, Dương Vũ Nhu đâm một đao vào ngực Kỷ Kình. Kỷ Kình chết trong ngực Dương Vũ Nhu, mà Dương Vũ Nhu cũng tự sát chết.

Sau đó, hai người sẽ cùng nhau đóng máy.

Đạo diễn Uông nhìn kịch bản đã chỉnh sửa, tức đến độ suýt vứt xuống đất.

"Vương Dục, mặt đâu? Đây là cái cốt truyện máu chó gì thế! Cmn tôi hỏi cậu, nhân vật Kỷ Kình xuất hiện trong cốt truyện có tác dụng gì? Mẹ nó để làm gì!?"

Biên kịch hàng đầu Vương Dục ở bên kia đầu dây ngoáy ngoáy lỗ tai, trả lời: "Không phải Kỷ Kình diệt sạch Dương gia đấy sao, đẩy mạnh hướng cốt truyện phát triển đó. Hơn nữa Kỷ Kình khốc bá túm như vậy, về sau lại có một đoạn tuyệt luyến có một không hai khi viết ra tôi còn phải khóc, đến lúc đó khẳng định sẽ làm một đám người xem đổ đứ đừ."

[*Khốc bá túm: ngầu, giỏi, cuồng]

Đạo diễn Uông rống giận: "Ông đây chỉ muốn danh tiếng, danh tiếng!"

"Lão Uông này, không phải tôi nói ông, chứ bộ phim này quay ra cũng phải tám chín mươi tập, năm đến sáu tập cẩu huyết không ảnh hưởng được cốt truyện đâu, ông cứ tin tôi một lần đi.

Sau này nam chính lần theo con đường Kỷ Kình dần phát hiện Boss cuối. Cốt truyện vẫn rất liền mạch, hơn nữa so bản gốc càng kích thích! Hình tượng Boss cuối thế nào tôi cũng nghĩ kỹ rồi, là một lão thái giám âm hiểm độc ác si mê võ học, có đam mê sưu tầm các loại bí tịch võ công, vì các loại bí tịch võ công có thể không từ thủ đoạn nào. Trong giới có rất nhiều diễn viên gạo cội mà, ông không lo tìm không được người đâu."

Đạo diễn Uông:...

Ha hả, ông còn có thể nói gì.

Tôi thật là biết ơn cậu đã chu đáo vậy ha!

Khi các diễn viên nhận được kịch bản mới chỉnh sửa, có người vui có người buồn.

Tuy rằng mạch chính không thay đổi quá nhiều, nhưng những diễn viên đóng cùng vai ác đều sẽ có lời thoại mới, phải học thuộc lời thoại một lần nữa. Hơn nữa cốt truyện thay đổi nghĩa là có người bị giảm suất diễn, có người được tăng.

Miệng Triệu Thụy toe toét cả ngày, ai da ai da, gặp may rồi, gặp được đại vận rồi!

Đan Thủy vốn chỉ được lên sóng tầm năm, sáu tập. Ba, bốn tập trước đó là diễn thanh mai trúc mã cùng nam chính, hai tập sau nữa là đóng cùng vai ác Kỷ Kình. Nhưng bây giờ chỉnh sửa xong, kịch bản lại nhiều thêm một đoạn tuyệt luyến cẩu huyết có một không hai. Đoạn của Dương Vũ Nhu và Kỷ Kình ít nhất cũng phải quay thêm năm, sáu tập nữa. Cứ như vậy, suất diễn của Đan Thủy liền lên tới tầm chín tập, hơn nữa tuyệt đối là vai chính trong chín tập đó!

Tuy bộ phim này của đạo diễn Uông có thể sẽ phát sóng khoảng chín mươi tập, nhưng mấy tập đầu hoàn toàn bị Đan Thủy bá chiếm màn hình ngao ngao ngao, cộng thêm đoạn ngắn đầy cẩu huyết này, tuyệt đối sẽ tăng nhân khí cho Đan Thủy!

Cảm ơn Ngụy Đằng ngu ngốc đã bỏ qua phim của đạo diễn Uông, bằng không bọn họ cũng sẽ không vô cớ được hời.

Nam Tầm nghiêm túc xem xong kịch bản, cảm thấy hơi khó hiểu: "Anh Triệu, nhân vật Kỷ Kình trong kịch bản mới cuối cùng rồi sẽ chết thẳng cẳng với em. Anh không cảm thấy nhân vật này rất dư thừa sao? Với cả anh xem này, hình tượng nhân vật trong đây thật lố lăng quá. Cả người đồ đỏ, cả đầu tóc bạc, tính cách lại tà mị tối tăm. Cái quái gì vậy? Em phải yêu đương với một người như vậy sao?"

"Anh cũng cảm thấy dư thừa, nhưng em quan tâm nhiều như vậy làm gì. Diễn tốt cảnh của em là được rồi."

Về phần nhân vật Kỷ Kình sau khi cải biên là do ai diễn, đạo diễn Uông giấu quá kín, mọi người không một ai biết. Cho nên ngày hôm sau khi bắt đầu cảnh đêm, Nam Tầm vừa nhìn thấy người đàn ông cổ trang mặc một thân hồng y phong hoa tuyệt đại rêu rao, cả người liền mộng bức.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất