Mau Xuyên: Vai Ác Lại Hắc Hóa

Chương 347: Chậc chậc, thì ra là tiểu tam

Edit: Bánh Bao Không Nhân/ Beta: PaduC, tranthayday

Trời ạ! Ảnh đế Âu Càn thế mà lại là con trai Âu Thế Hào!

Mặc dù họ của hai người giống nhau, nhưng chưa từng có ai liên tưởng hai người có dính dáng đến nhau. Thứ nhất là vì trông bọn họ thực sự quá khác. Âu Càn quá đẹp, Âu Thế Hào lại là mặt chữ điền vuông vức. Thứ hai, mọi người đều biết vị ảnh đế trẻ này lăn lê bò lết trong giới giải trí từ rất sớm, dốc sức một đường đến vị trí hiện nay. Nếu anh là con trai nhà họ Âu, sao phải chịu cực khổ đến vậy. Con nhà giàu nếu muốn vào làng giải trí đùa chơi, hầu hết đều sẽ được trải đường sẵn.

Mấy người Phương Tiểu Ngải liếc nhìn nhau, chột dạ rụt về sau.

Lúc biết Đan Thủy là bạn gái Âu Càn, các cô cũng đã vô cùng hối hận. Bây giờ còn tuôn ra Âu Càn là con trai nhà giàu số một cả nước Âu Thế Hào!

Vốn tưởng Đan Thủy được kim chủ nào đó bao nuôi, kim chủ kia chắc cũng là một tổng giám đốc bụng phệ vừa già vừa xấu. Lại không ngờ cô ta không những không phải được bao nuôi, ngược lại còn yêu đương đàng hoàng với ảnh đế Âu Càn, thiếu gia nhà họ Âu!

Đan Thủy sao may mắn như vậy! Cô ta ngoài một khuôn mặt chuyên đi quyến rũ người ra, thì đến cùng có chỗ nào hơn các cô? Nam thần cấp bậc ảnh đế như Âu Càn làm sao lại coi trọng Đan Thủy?

Mấy người lui đến sau lưng Âu Tinh Đóa, cực lực giảm bớt sự tồn tại của mình. Dây chuyền là các cô trộm nhét vào túi Đan Thủy. Nếu bị tra là các cô làm, cho dù có Âu Tinh Đóa che chở, Âu Càn khẳng định cũng sẽ không tha cho các cô.

Mà nhóm doanh nhân già đời trực giác nhanh nhạy không khỏi nhìn sang con trai lớn phía sau Âu Thế Hào, phát hiện những thứ sâu xa hơn.

Nghe đồn Âu Thế Hào và vợ trước có một đứa con trai, nhưng ông ta không thích, cho nên những tay làm ăn lõi đời này chưa bao giờ gặp Âu Thế Hào mang con trai vợ trước đi lại khắp nơi. Nhưng con của phu nhân đời hai lại khác, những năm gần đây Âu Thế Hào đi đâu cũng mang theo đứa con trai Âu Kiệt.

Thì ra là thế, thì ra là thế!

Âu Thế Hào nghe Âu Càn nói xong, sắc mặt trở nên hết sức khó coi. Không phải ông thiên vị Âu Kiệt, mà là Âu Càn quá mức phản nghịch. Lúc trước không màng sự phản đối của ông đã tự mình từ bỏ ngưỡng cửa cao đẳng, đắm mình sa đọa trở thành con hát!

Trong lòng ông cũng hổ thẹn với vợ trước, cũng muốn đền bù cho Âu Càn. Thế nhưng Âu Càn xem người cha này như kẻ thù, ông còn có thể làm sao? Sản nghiệp lớn như vậy dù sao phải có người nối nghiệp, ông chỉ có thể chú tâm bồi dưỡng Âu Kiệt.

Âu Càn như không thấy mặt thối của ông ta, ôm lấy Nam Tầm lại đi tới trước mặt quý phu nhân kia, tươi cười nho nhã: "Đan Tiểu Thủy, người phụ nữ này là... Mẹ kế của anh. Trước đó bà ấy nói chuyện tương đối khó nghe, em bỏ qua cho, dù sao cũng là người đến từ nơi như thế."

Cả người quý phu nhân lảo đảo, tức giận tới độ thở dốc: "Âu Càn, anh, anh..."

Âu Càn trực tiếp lướt qua bà ta, tầm mắt cuối cùng dừng trên Âu Kiệt và Âu Tinh Đóa: "Hai người này, một là đứa con ngoài giá thú của mẹ kế, một là con gái bà ấy nhận nuôi. Đóa Đóa được mẹ kế nuông chiều kiêu căng quen rồi, nếu có chỗ nào đắc tội em, em cũng đừng chấp nhặt. Sau này em còn phải làm chị dâu người ta."

Âu Tinh Đóa rơm rớm nước mắt chực khóc: "Anh, sao anh có thể nói vậy..."

Sự khiếp sợ của mọi người đã không cách nào hình dung.

Một nửa khách quý ở đây là nhân tài kiệt xuất trên thương trường, có lẽ những người này cũng từng nghe qua tin đồn về nhà họ Âu. Nhưng một nửa số người còn lại đều là nghệ sĩ kỳ cựu, bình thường chỉ nghe được những tin tức chính diện truyền thông đưa tin. Mấy tin tức này chưa từng nói phu nhân đương nhiệm của Âu Thế Hào lại có một đứa con trai lớn đến vậy.

Ban đầu bọn họ còn tưởng Âu Kiệt là con trai người vợ đầu tiên của Âu Thế Hào. Bây giờ xem ra, Âu Kiệt này rõ ràng là con trai của phu nhân đương nhiệm!

Con trai phu nhân đương nhiệm lớn như con trai trưởng, thậm chí còn lớn hơn chút đỉnh. Lại nhìn tướng mạo kia, có đến năm phần tương tự Âu Thế Hào, tuyệt đối là con trai ruột của ông ta.

Trời ạ, điều này nói lên cái gì?

Ánh mắt mọi người lập tức trở nên vi diệu.

Thì ra bên cạnh Âu Thế Hào không phải con trai chính thất. Vị phu nhân vừa rồi trút giận lên Đan Thủy cũng không phải phu nhân đứng đắn gì. Chậc, tiểu tam thượng vị, con trai của tiểu tam còn lớn hơn con trai vợ chính. Vậy là trước khi Âu Thế Hào kết hôn đã lên giường cùng người đàn bà này? Còn có con?

Mấy kênh truyền thông đưa tin gì đó cũng hay thật. Lúc vợ cả còn sống thì nói Âu Thế Vào và vợ tình bền hơn vàng, vợ qua đời rồi tinh thần sa sút không thôi. Sau này có phu nhân thứ hai, liền nói gì mà phu nhân đương nhiệm của Âu Thế Hào tấm lòng lương thiện, hàng năm đều làm từ thiện, còn nhận nuôi không ít trẻ mồ côi.

Hiện tại xem ra, đây thật là một câu chuyện cười.

"Âu Càn! Anh mất mặt đủ chưa!" Âu Thế Hào giận dữ nói.

Âu Càn hơi nhíu mày nhìn ông ta: "Ba này, con chỉ đang giới thiệu người nhà cho bạn gái thôi, sao lại mất mặt? Ba cảm thấy là mẹ kế làm ba mất mặt, hay là Âu Kiệt và Âu Tinh Đóa làm ba mất mặt? Dù thế nào cũng không phải ba coi thường Đan Thủy chứ? Đến loại thân phận của mẹ kế ba còn có thể tiếp thu không chút khúc mắc, vì vậy con nghĩ, xuất thân của Đan Thủy tuy bình thường nhưng tóm lại vẫn trong sạch, ba chắc chắn sẽ không có thành kiến."

Lời này của Âu Càn khiến mọi người suy nghĩ miên man bất định.

Có ý gì? Chẳng lẽ thân phận mẹ kế không trong sạch? Trời ạ, vị phu nhân đương nhiệm của Âu Thế Hào chắc cũng không phải xuất thân từ chốn đèn mờ nào đó chứ?

"Mẹ! Mẹ làm sao vậy?" Âu Tinh Đóa sợ hãi kêu lên, phu nhân bên cạnh cô đột nhiên ngã xuống.

Hiện trường tức khắc rối loạn.

Âu Càn bình tĩnh nói: "Mọi người đừng lo, mẹ kế của tôi là bệnh đau đầu tái phát, một lát nữa uống thuốc thì tốt rồi."

Đám người:...

Âu Thế Hào cả giận: "Thằng con trời đánh, trời đánh! Âu Thế Hào tôi không có đứa con trai này!"

Âu Càn không mặn không nhạt nói: "Tốt thôi, tôi cũng đã sớm không muốn nhận ông rồi, hôm nay đoạn tuyệt luôn quan hệ cha con trước mặt mọi người cũng được. Từ cái ngày mẹ tôi chết chưa đến nửa năm, ông đã nghênh ngang đón người đàn bà này vào cửa, từ cái ngày tôi biết con trai ông với bà ta còn lớn hơn tôi tận một tháng, ông đã không còn xứng làm ba tôi nữa rồi. Âu Thế Hào, không có mẹ tôi, nào có ông của ngày hôm nay, đồ lòng lang dạ sói."

Âu Thế Hào tức muốn ngã ngửa, giận cực nói: "Được, được, từ hôm nay trở đi, Âu Càn anh không còn là con trai Âu Thế Hào tôi nữa! Về sau một phần tài sản của tôi anh cũng đừng mơ tưởng!"

Âu Càn bưng lên ly rượu đỏ uống một hơi cạn sạch, lạnh lùng đáp: "Thương trường như chiến trường. Âu Thế Hào, ngày sau gặp lại trên chiến trường."

Nam Tầm mặt không biểu cảm nhìn người đàn ông trung niên buông lời ác độc kia.

"Tiểu Bát, ta thấy Âu Thế Hào không giống như tức quá nói lỡ. Trên đời này sao có thể có ông bố nhẫn tâm như vậy, nói đoạn tuyệt quan hệ là đoạn tuyệt ngay được?"

Tiểu Bát hừ hừ: "Trên đời này con người muôn hình vạn trạng, đây thì tính là cái gì, gia đã gặp nhiều thể loại kỳ quái rồi. Đúng rồi, hôm nay giá trị ác niệm của đại Boss giảm đó, cơ mà giá trị hắc hóa lại tăng 5 điểm."

Nam Tầm vẫn luôn không thấy Tiểu Bát nhắc tới giá trị hắc hóa, không khỏi tò mò: "Giá trị hắc hóa bao nhiêu?"

Tiểu Bát cười khà khà: "Không cao không cao. Trước khi ngươi đến giá trị hắc hóa của đại Boss chỉ 80, bây giờ mới tăng 5 điểm thành 85 thôi."

Nam Tầm:...

Cho nên nói, còn kém 15 điểm là phát triển thành biến thái đấy hả?

Đừng đừng, tuyệt đối đừng. Cô không muốn nam thần nhà cô trở thành biến thái đâu, hu hu hu.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất