Mị Ảnh

Chương 1009: Minh phong cao

 
Công kích một tả một hữu khiến nam tử trung niên thiếu chút nữa chửi "Con mẹ nó!" ầm lên. Hắn vốn tưởng rằng tiểu tử này dễ bắt nạt, nhưng thật không ngờ lại khó giải quyết đến mức độ này. Trên người mang theo ma thú kinh khủng như vậy.
Sau khi chật vật tránh né được chủy thủ của Nghệ Phong và cái đuôi của Yêu Ngọc, một quyền của hắn hung hăng đánh mạnh về phía Nghệ Phong. Theo hắn xem ra, Nghệ Phong so với Yêu Ngọc dễ đối phó hơn nhiều. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Thấy đối phương như vậy, năng lượng Phệ Châu trong cơ thể Nghệ Phong cũng tuôn ra phủ lên chủy thủ. Lập tức hư không kéo theo một hồi tiếng xé gió, trực diện bắn về phía cổ họng đối phương.
- Không biết tự lượng sức!
Nam tử trung niên cười nhạt một tiếng, năng lượng mạnh mẽ ngưng tụ, hung hăng đánh vê phía Nghệ Phong.
Ầm…
Năng lượng của nam tử trung niên đánh lên chủy thủ của Nghệ Phong. Một luồng sáng màu lam mạnh mẽ hiện lên, điên cuồng thôn phệ năng lượng của nam tử trung niên. Đồng thời, đấu khí trong cơ thể Nghệ Phong cũng mạnh mẽ trào ra. Tinh Bạo Thiên Hạ bỗng nhiên ngưng tụ, hội tụ cùng với năng lượng mà Phệ Châu vừa thôn phệ được, cùng hung hăng đánh về phía đối phương… Sau va chạm này, thân hình Nghệ Phong hóa thành một đạo tàn ảnh bay ngược ra ngoài. Mà nam tử trung niên cũng ngây người nhìn một đạo công kích bị Nghệ Phong đánh nát, trong mắt tràn đầy vẻ không thể tin được.
Lực lượng một kích này hắn biết rõ, tuyệt đối không phải một cường giả Tôn Cấp bình thường có thể tiếp được. Vậy mà đối phương lại tiếp hết sức nhẹ nhàng.
- Kháo! Một người một thú này rốt cuộc ở ở đâu lòi ra vậy?
Nam tử trung niên tức giận mắng một tiếng. Nhưng hắn còn chưa kịp đuổi theo Nghệ Phong lần nữa đã phát hiện một đạo năng lượng kinh khủng từ phía sau quét tới.
Sắc mặt nam tử trung niên đại biến, thân ảnh mạnh mẽ biến ảo, định né tránh công kích lần này của Yêu Ngọc…
Thế nhưng, tốc độ của Yêu Ngọc vốn cực kỳ nhanh, tranh thủ thời gian ngay khi Nghệ Phong và nam tử trung niên va chạm nhau đã mạnh mẽ đánh ra, hắn làm sao có thể tránh né. Cái đuôi mạnh mẽ quét qua mặt nam tử trung niên. Dưới một kích này, nam tử trung niên một lần nữa lui mạnh ra ngoài.
Yêu Ngọc đang chiếm thượng phong, hiển nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội này, đuôi một lần nữa dài ra, lúc này đã gấp ba lần ban đầu, vun vút quét tới, không để lại một chút sơ hở nào.
Lần oanh kích này căn bản không cho nam tử trung niên cơ hội phản ứng. Nam tử trung niên cũng chỉ có thể liên tiếp vận chuyển đấu khí miễn cưỡng đón đỡ mà thôi.
Công kích của Yêu Ngọc không hề chú trọng hoàn mỹ, hoàn toàn là lấy cứng đối cứng. Chiếc đuôi giống như búa tạ hung hăng đánh về phía nam tử trung niên…Lần tấn công này khiến nam tử trung niên liên tiếp lui về phía sau. Thấy nam tử trung niên như vậy, Yêu Ngọc càng thêm hưng phấn, liên tục kêu "Ngao…" không ngừng, đuôi như cự tiên liên tiếp đánh tới vun vút.
Nghệ Phong đứng từ xa nhìn Yêu Ngọc hưng phấn tấn công, cùng với sắc mặt nam tử trung niên càng lúc càng trắng bệch, khóe miệng không khỏi co quắp lên, ngây ra tại chỗ. Thậm chí ngay cả ý định nhúng tay cũng cảm thấy không cần.
Yêu Ngọc này hoàn toàn là khi dễ người, liên tiếp đánh tới. Nam tử trung niên căn bản là không chống đối được, liên tiếp lui về phía sau. Đến cuối cùng phun ra một ngụm máu, hung hăng ngã xuống mặt đất.
Nghệ Phong thấy một cường giả Tôn Cấp tam giai gần như bị Yêu Ngọc liên tiếp áp đảo, ánh mắt nhìn Yêu Ngọc càng thêm coi trọng. Thực lực tiểu gia hỏa này tựa hồ cường hãn quá mức.
Thấy nam tử trung niên vừa phun máu lại xoay người chuẩn bị đứng lên, ánh mắt Nghệ Phong chợt lóe hàn quang, trong nháy mắt khởi động thuấn di, chủy thủ trong tay cũng vung tới..
Công kích diễn ra bất ngờ khiến nam tử trung niên chật vật xoay người một vòng trên mặt đất. Thế nhưng, hắn vừa tránh thoát, trong miệng Yêu Ngọc lại phun ra một cỗ năng lượng, hung hăng phóng về phía hắn.
Nam tử trung niên đã sớm bị Yêu Ngọc đả kích đến nguội lạnh trong lòng, trước nguồn năng lượng đang cấp tốc lao tới này, đấu khí trong cơ thể hắn mạnh mẽ trào ra, cấu thành áo giáp đấu khí phòng ngự trên người.
Ầm…
Năng lượng do Yêu Ngọc phóng ra hung hăng nện lên người nam tử trung niên. Cùng lúc nam tử trung niên phun máu bay ngược ra ngoài, kình khí bạo phát cũng khiến mặt đất bốc lên tạo thành một hố to, cát đá bay đầy trời, vung vãi khắp hư không.
Thấy nam tử trung niên bị quăng ra ngoài, Nghệ Phong khởi động thuấn di, chủy thủ hung hăng đâm tới… Nam tử trung niên vốn đã bị Yêu Ngọc đánh trọng thương, không còn một tia khí lực, làm sao có thể chống đỡ được thế tới hung hãn này của Nghệ Phong. Chủy thủ của Nghệ Phong dễ dàng đâm thẳng vào ngực đối phương.
Ầm…
Cùng với ánh mắt kinh khủng của nam tử trung niên, thân hình hắn cũng hung hăng đập trên mặt đất. Yêu Ngọc thấy thế, thân thể biến nhỏ lại, lập tức bay nhanh tới. móng vuốt chụp mạnh lên người nam tử trung niên. Hồn thể của nam tử trung niên bị nó dễ dàng hút lấy.
Hiển nhiên hồn thể của nam tử trung niên đã thành hình, khi bị Yêu Ngọc hút ra liền điên cuồng giãy giụa, phát ra thanh âm "xuy xuy". Nhưng dưới lực lượng áp chế của Yêu Ngọc, căn bản giãy giụa cũng vô dụng.
Yêu Ngọc đắc ý quay về phía Nghệ Phong nghênh ngang lúc lắc cái đầu nhỏ. Nghệ Phong vốn tưởng rằng nó sẽ thôn phệ hồn thể của nam tử trung niên. Nhưng hắn kinh ngạc chính là, Yêu Ngọc cũng không thôn phệ, mà mang theo hồn thể đối phương bay nhanh về phía hắn…
Nghệ Phong thấy thế hơi sửng sốt, lập tức lấy ra một chiếc bình ngọc từ trong Nạp Linh Giới, quán nhập hồn thể vào trong đó. Những bình ngọc này là hắn bóc lột được từ lão đầu tử, giống với những bình ngọc lần trước lão đầu tử trang bị cho Tôn Cấp cao giai, không sợ hồn thể bị tiêu tán.
Yêu Ngọc thấy Nghệ Phong cất hồn thể vào trong bình ngọc, lúc này mới đắc ý cọ cọ vào mặt Nghệ Phong vài cái, tựa hồ muốn nói cho Nghệ Phong biết nó rất lợi hại.
Nhìn nam tử trung niên nằm trên mặt đất không còn chút sinh khí, Nghệ Phong có chút không biết phải nói sao. Vốn hắn cho rằng đối mặt với một cường giả Tôn Cấp tam giai, cho dù hắn và Yêu Ngọc liên thủ cũng không nhất định có thể đối phó được. Thế nhưng thật không ngờ kết quả lại thành thế này, hoàn toàn là đánh áp đảo đối phương, căn bản là không gặp phải chút khó khăn nào…
Nghệ Phong hiểu rất rõ, cho dù không có hắn, một mình Yêu Ngọc cũng có thể dễ dàng giải quyết nam tử trung niên.
- Tiểu tử kia, sớm biết ngươi mạnh như vậy, bản thiếu sớm nên khoanh tay đứng nhìn rồi.
Nghệ Phong cười ha ha, dí một tay lên trán Yêu Ngọc, trong lòng càng yêu thích tiểu gia hỏa này đến cực điểm.
Quả nhiên không hổ là yêu thú biến thái, ngay cả Phệ Châu cũng có thể dung hợp được. Vừa tiến vào thất giai là có thể sánh ngang với Tôn Cấp tam giai. Quá mức biến thái!
Thấy Yêu Ngọc một lần nữa chui vào trong lòng mình, Nghệ Phong hơi cười cười, ánh mắt cũng chăm chú nhìn vào trên người nam tử trung niên kia, nhìn thấy Nạp Linh Giới của hắn, chủy thủ trong tay khẽ vung lên. Một luồng sáng lóe lên, ngón tay kia đứt lìa, nạp linh giới thẳng tắp bay vào trong lòng bàn tay Nghệ Phong.
Hồn lực từ trong cơ thể Nghệ Phong tiến vào Nạp Linh giới. Hắn không cần mất quá nhiều thời gian, rất nhanh đã tìm được hộp ngọc kia… Nghệ Phong tìm được hộp ngọc, trong lòng khẽ thở dài một hơi, lập tức lại lục lọi các vật phẩm bên trong Nạp Linh Giới.
Vật phẩm trong đó quả thật vô cùng phong phú, rất nhiều thứ khiến Nghệ Phong kinh hỉ không thôi. Đặc biệt không ngờ còn có ba viên ma tinh thất giai. Ngoài ra còn một vài dược liệu quý hiếm, thậm chí cả tài liệu luyện chế đan dược thất giai.
Đương nhiên, vũ kỹ công pháp trong đó không thiếu. Chỉ là, đối với những công pháp bình thường như Nhật Giai, Nguyệt Giai, Nghệ Phong không mấy hứng thú kiểm tra. Đảo qua những vật phẩm này một lượt, ánh mắt Nghệ Phong dừng lại trên một hộp ngọc chạm khắc tinh tế.
Nhìn kỹ từng đường nét trên hộp ngọc, ánh mắt Nghệ Phong hơi có chút nghi hoặc. Suy nghĩ một chút, thân ảnh hắn đột ngột chớp động, biến mất tại chỗ. Tuy rằng nơi này hẻo lánh, nhưng khó bảo đảm đám cường giả Tôn Cấp kia sẽ không tìm được… Yêu Ngọc dù biến thái, nhưng có biến thái hơn nữa, một ma thú mới tiến vào thất giai cũng không dám hi vọng xa vời có thể ngăn được một đám tôn giả như vậy.
Bay nhanh một mạch, tới khi cách nơi nam tử trung niên ngã xuống một đoạn xa, Nghệ Phong mới dừng lại, trụ vững thân mình. Nhìn Nạp Linh giới trong tay, Nghệ Phong thiếu chút nữa ngửa mặt lên trời cười to. Nhiều cường giả Tôn Cấp tranh đoạt như vậy, không ngờ cuối cùng bảo vật lại rơi vào tay hắn.
Hơn nữa, cùng với việc nam tử trung niên đã chết, e là không ai biết hộp ngọc rốt cuộc biến đi đâu. Sau này hắn cũng không cần phải lo lắng có người tìm đến gây phiền phức. Cho dù lúc này Nghệ Phong nghênh ngang đi tới trước mặt đám cường giả Tôn Cấp kia cũng sẽ không có ai thèm xuất thủ với hắn.
- Hắc hắc, không biết nếu đám người Thiên Xà cung biết thứ đó rơi vào trong tay bản thiếu, có tức giận đến phun máu hay không… Lão đầu tử, xem ra bản thiếu còn trâu bò hơn ngươi một chút! Ha ha! Trước tiên xem như giúp ngươi giải quyết một chút phiền toái nhỏ đi…
Nghệ Phong đắc ý đến cực điểm, lúc này mới lấy từ trong giới chỉ ra chiếc hộp ngọc kia. Hắn quan sát hộp ngọc thêm một lát, sau đó đưa tay mở ra. Một mùi hương nồng đậm nhất thời dũng mãnh tràn vào trong mũi Nghệ Phong. Sau khi hít phải mùi này, Nghệ Phong cảm giác bất kể là đấu khí hay hồn lực đều bị áp chế đến mức lớn nhất. Khi vận chuyển lại có cảm giác bị ngưng trệ.
Cảm giác như vậy khiến Nghệ Phong nhanh chóng ngừng thở, ánh mắt cũng ngưng tụ trên hộp ngọc. Bên trong hộp ngọc, một đám sinh vật không nhỏ màu đen chậm rãi nhúc nhích, khí tức vừa rồi chính là từ đó phát ra.
Nhìn đám sinh vật này, Nghệ Phong hơi nhíu mày, những kiến thức đã sưu tầm được về các loại sinh vật lần lượt hiện lên trong đầu. Nghệ Phong tìm tòi hồi lâu, cuối cùng nhớ ra một chuyện, lập tức lấy từ trong nhẫn ra một cuốn sách thuốc do Tam trưởng lão tặng, không chút nghĩ ngợi lật tới mấy tờ cuối cùng.
Nhìn dòng chữ trên tờ giấy đã úa vàng, Nghệ Phong nhịn không được hô lên thất thanh:
- Minh phong cao!
Minh phong cao: Thời viễn cố, có một loại ma thú tên là minh phong, trên người bài tiết ra các chất dính thể rắn. Minh phong cũng không mạnh, thậm chí ngay cả võ giả Tướng Cấp cũng có thể dễ dàng thu thập. Thế nhưng, đoàn quân minh phong cao trong thời viễn cổ cũng là thứ mà bất kỳ võ giả nào cũng đều không muốn trêu chọc. Ngoài số lượng lên tới ngàn vạn, một nguyên nhân càng quan trọng hơn chính là, chất mà minh phong cao tiết ra có thể phong ấn đấu khí cũng như công hiệu của hồn thể. Cho dù cường giả Quân Cấp không cẩn thận trúng chiêu, cũng phải mất rất nhiều sức lực mới có thể tỉnh táo. Đối với cường giả Tôn Cấp càng thêm kinh khủng. Ít nhất có thể khiến tốc độ vận chuyển hồn lực và đấu khí trong cơ thể chậm lại phân nửa. Thứ này nếu như được luyện chế thành độc châm, có thể sẽ không kém hơn độc châm lúc trước Ngũ trưởng lão cho hắn.
Chỉ bất quá, kẻ ngu si mới có thể dùng thứ này luyện chế độc châm. Nếu kẻ nào dùng minh phong cao luyện chế độc châm, tất nhiên sẽ bị đồng nghiệp giới y sư truy sát mà chết. Bởi tác dụng đích thực của loại chí bảo này là: phong ấn và bài trừ phong ấn.
Phong ấn!
Nói tới công hiệu này, nội tâm Nghệ Phong rung động mãnh liệt. Đây chính là kỹ năng chỉ thời viễn cổ mới có, đến hiện tại hầu như đã thất truyền.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất