Mị Ảnh

Chương 398: Chỉ thẳng hoàng tử

 
Tựa hồ biết Hoàng đế Trạm Lam tìm cách chỉnh người, nên không có ai dám mở miệng, đáy lòng bọn họ đang tự định giá mục đích của Hoàng đế Trạm Lam, lẽ nào Hoàng đế Trạm Lam thấy hai vị Hoàng tử kéo bang kết phái quá mức nghiêm trọng nên bắt đầu ra tay? Mọi người càng nghĩ càng thấy có loại khả năng này, cả đám câm như hến, không dám phát ra một lời! Lúc này không ai nguyện ý đi làm chim đầu đàn, đặc biệt phía trước còn có một Nghệ Phong sợ thiên hạ bất loạn! Tiểu tử này, ước gì sự tình càng nháo càng lớn!
Tam Hoàng tử nhìn thấy cảnh tượng này, trong lòng hắn tươi cười, đây rất rõ ràng là phụ hoàng hắn muốn đánh áp hai vị đại ca của hắn, đặc biệt còn chọn Nghệ Phong làm tiên phong. Lấy lý giải của Tam Hoàng tử đối với Nghệ Phong, ngày hôm nay Nghệ Phong không nháo cho hai vị đại ca hắn phun máu trong lòng mới là lạ!
- Kéo bè kết phái? Ý của ngươi là nói, có người không coi ta vào đâu, dám kéo bang kết phái?
Thanh âm Hoàng đế Trạm Lam rất lạnh, điều này làm cho những quan viên kia lần thứ hai rùng mình. Cả đám cúi đầu xuống, không dám nhìn Hoàng đế Trạm Lam!
Nghệ Phong gật đầu, đột nhiên tay chỉ vào Nghệ Công, hướng Hoàng đế Trạm Lam nói:
- Thần tận mắt thấy hắn đưa mắt ra hiệu cho quan viên vừa mới bị thần đánh ngất kia? Chậc chậc, thủ đoạn của Nghệ Công thật hay, cư nhiên ở trước mặt Hoàng đế bệ hạ chỉ thị quan viên, uy nghiêm thật lớn. Sợ là Hoàng đế bệ hạ cũng kém không ít!
Oanh...
Mọi người cảm giác đầu mình chấn động, không ai nghĩ đến Nghệ Phong vừa ra tay là đâm thẳng đến một trong những Công tước có thế lực lớn nhất đế quốc, tiểu tử này xuất thủ thật ngông cuồng, tâm cũng quá lớn đi! Hắn rốt cuộc tại sao lại làm như vậy? Ở trước mặt Hoàng đế tố cáo một đại Công tước, lẽ nào hắn thật không sợ khiến cho triều đình chấn động sao?
Hoàng đế Trạm Lam thấy Nghệ Phong làm như vậy, hắn cũng hơi nhíu nhíu mày, đúng vậy, hắn là muốn mượn tay Nghệ Phong gõ những người này. Thế nhưng cũng thật không ngờ Nghệ Phong xuất thủ to như vậy, vừa ra tay là nhắm vào đại Công tước! Tuy rằng hắn là Hoàng đế, thế nhưng cố kỵ cũng rất nhiều, không thể vô cớ hướng một đại Công tước làm khó dễ, đối với triều đình sẽ có ảnh hưởng rất lớn! Thậm chí có thể nháo đến cục diện hắn thu thập không được!
- Nghệ Phong này, nguyên tưởng rằng hắn thông minh, có thể lĩnh hội ý của Sứ giả nói, nghĩ không ra hắn cư nhiên không biết hậu quả như vậy!
Hoàng đế Trạm Lam đối với Nghệ Phong cũng sinh ra một chút bất mãn, tam đại thế gia của đế đô dính dáng nhiều lắm, hắn cũng không muốn cho đế đô chấn động. Chỉ bất quá Nghệ Phong nói thẳng ra như vậy, tránh cũng không thể tránh rồi!
Hoàng đế Trạm Lam hít sâu một hơi, thầm nghĩ cũng tốt, đem một đại Công tước gõ, bọn hắn sẽ thu liễm một chút.
Hoàng đế Trạm Lam nói:
- A! Nghệ công tước, có chuyện như vậy hay không?
Nghệ Công vội vã quỳ trên mặt đất, vẻ mặt sợ hãi nói:
- Bệ hạ, quyết không có việc này! Nghệ Phong và cựu thần có mâu thuẫn, đây là hắn vu hãm!
Nghệ Phong nghe Nghệ Công nói, trong lòng cười nhạt, đã sớm đoán được hắn sẽ nói như vậy, lẳng lặng nhìn hắn không nói một lời.
- A! Nghệ Phong, ngươi lại giải thích thế nào đây?
Hoàng đế Trạm Lam quay đầu nhìn về phía Nghệ Phong, hướng Nghệ Phong trầm giọng nói.
- Bệ hạ! Chính là bởi vì thần và hắn có mâu thuẫn, cho nên lúc nào cũng chú ý tới hắn, nên khi hắn nháy mắt ra hiệu, ta mới có thể thấy được!
Nghệ Phong không nhanh không chậm nói.
Hoàng đế Trạm Lam thấy Nghệ Phong không phủ nhận hắn và Nghệ Công có mâu thuẫn chút nào, ngược lại dùng này làm lý do, trong lòng hắn nhịn không được mắng một tiếng tiểu hồ ly.
Hoàng đế Trạm Lam nhìn Nghệ Công quỳ trên mặt đất, trong lòng hắn cũng cảm thán vạn phần, Nghệ gia sinh ra lớp mới tốt như vậy, thế nhưng hết lần này tới lần khác ngươi lại trục xuất người ta khỏi gia môn. Hoàng đế Trạm Lam nhớ tới ngày hôm nay trước khi Nghệ Phong đến, đám người Nghệ Công bức vua thoái vị, từng câu từng chữ đều đẩy Nghệ Phong vào tử lộ! Hắn nhịn không được phát lạnh, người ta nói hoàng gia vô tình, thế nhưng so với Nghệ gia mà nói, hoàng gia cũng kém tàn nhẫn hơn hắn a! Nhất tâm muốn diệt trừ tôn tử chính mình, người như vậy thảo nào Nghệ Phong đối nghịch cùng hắn.
Hoàng đế Trạm Lam nhìn hai con hồ ly một lớn một nhỏ trước mặt, hắn cũng muốn biết rốt cuộc ai có thể thắng. Hiện tại Nghệ Phong ở trận Bao Đạt đã thắng? Tiếp theo là trận đấu này?
- Bệ hạ oan uổng a! Cựu thần tuyệt đối không có làm như vậy, không có kéo bè kết phái!
Nghệ công hô to oan uổng.
Nghệ Phong cười lạnh một tiếng, hướng Nghệ Công nói:
- Ngươi đã kêu oan uổng, vậy ngươi gọi vài người đi ra chứng minh cho ngươi là ngươi không nháy mắt đi!
Lời này vừa nói ra, làm cho Nghệ Công phun ra một ngụm máu, suýt nữa bị tức chết. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyen360.com
Lúc này ai dám đứng ra, nếu như đứng ra không phải là tự nhận mình kéo bè két phái sao. Nghệ Phong này thật ngoan độc a, không chỉ ra thì tự nhận mình nháy mắt ra hiệu, còn đi ra cũng là kéo bè kết phái. Mặc kệ như thế nào, hắn đều không thoát tội!
Tam Hoàng tử thấy Nghệ Công phun máu, trong lòng hắn suýt nữa bị sặc chết, chiêu này của Nghệ Phong thật là độc, hợp tác với người như vậy mới có ý tứ! Tam Hoàng tử quay đầu nhìn về phía đại ca của hắn, quả nhiên thấy sắc mặt hắn rất khó coi.
- Ha ha! Không ai vì ngươi làm chứng sao? Vậy ngươi còn có cái gì để nói?
Nghệ Phong nhìn Nghệ Công cười nói.
Đại hoàng tử thấy Nghệ Phong ép người quá đáng, hắn hít sâu một hơi, rốt cục đứng dậy, lấy thân phận Hoàng tử của hắn, chung quy không có người nói hắn kéo bang kết phái.
- Phụ hoàng, Nghệ Công luôn luôn trung thành và tận tâm đối với phụ hoàng, nhi thần không tin Nghệ Công làm ra những chuyện như vậy. Sợ là Nghệ Phong hầu tước nhìn lầm rồi!
Nghệ Công thấy đại Hoàng tử đứng ra nói cho hắn. Hắn vội vàng nói theo:
- Bệ hạ, cựu thần đối với bệ hạ, đối với đế quốc cho tới bây giờ đều là trung thành và tận tâm. Tuyệt đối không làm chuyện đại nghịch bất đạo như vậy. Nghệ Phong cùng cựu thần có ân oán, đây là hắn mượn cơ hội hại cựu thần! Thỉnh bệ hạ minh giám!
Hoàng đế Trạm Lam cười an ủi nói:
- Nghệ Công tước làm người ta rất rõ ràng, trẫm cũng hiểu được không có khả năng! Trẫm còn chưa có chết? Ai dám ở trước mặt ta kéo bang kết phái!
Lời vừa nói ra làm cho tất cả mọi người rùng mình, đặc biệt là mấy vị quyền cao chức trọng kia. Những lời này của Hoàng đế Trạm Lam rất rõ ràng, đặc biệt câu "trẫm còn chưa có chết!" kia.
Đông đảo triều thần không tự chủ được nhìn về phía hai vị Hoàng tử, lời này của Hoàng đế Trạm Lam là nói cho bọn hắn nghe a.
- Nghệ Phong, hiện tại đại Hoàng tử vì Nghệ Công làm chứng, vậy ngươi giải thích thế nào?
Nghệ Phong không nhanh không chậm liếc mắt nhìn đại Hoàng tử nói:
- Ha ha, bệ hạ có lẽ không biết, Nghệ Công đã sớm trở thành chó của đại Hoàng tử. Ha ha, người nói chó gặp nguy hiểm, chủ nhân có thể không đến bảo vệ sao?
Lời vừa nói ra nhất thời làm phía dưới ồ lên một mảnh, lá gan của tiểu tử Nghệ Phong này cũng quá lớn đi, vừa mới chỉ đầu mâu vào Nghệ Công, hiện tại càng kinh khủng hơn chỉ hướng đại Hoàng tử! Hắn rốt cuộc muốn làm gì đây?
Hoàng đế Trạm Lam cũng có chút tức giận, nguyên bản mượn Nghệ Công gõ triều thần là đủ rồi, thế nhưng thật không ngờ Nghệ Phong cư nhiên để đầu mâu chỉ vào con hắn! Tuy Hoàng đế Trạm Lam đối với việc hai vị Hoàng tử kéo bang kết phái rất không đồng ý, thế nhưng dù sao cũng là con hắn. Hắn không lãnh huyết vô tình được như Nghệ Công, hắn có lòng bảo hộ rất lớn!
Ngữ khí của Hoàng đế Trạm Lam bỗng nhiên rất bình thản, hắn nhìn Nghệ Phong không có một tia biểu tình nói:
- Nghệ Phong hầu tước, ngươi nói chuyện phải chịu trách nhiệm!
Nghệ Phong thấy tư thái này của Hoàng đế Trạm Lam, hắn cũng biết Hoàng đế Trạm Lam trách cứ hắn làm hơi quá.
Tam Hoàng tử thấy tư thái này của phụ hoàng hắn, đáy lòng cũng có chút phát lạnh, Nghệ Phong đùa càng lúc càng lớn, phụ hoàng rõ ràng đã tức giận! Tam Hoàng tử không khỏi hướng Nghệ Phong làm một thủ thế, Nghệ Phong bảo hắn không phải lo lắng, chỉ là nếu như Nghệ Phong chết, hắn sẽ thiếu một minh hữu đắc lực!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất