Mị Ảnh

Chương 737: Công hiệu của Mị đan

 
- Phong ca ca! Đây là Mị đan lục giai sao?
Thi Đại Nhi mở hòm gỗ kia ra, lấy từ trong đó ra một viên đan dược tản ra lam quang nhàn nhạt. Tinh thể thông suốt, có thể cảm giác năng lượng khổng lồ ẩn chứa bên trong. Vừa lấy ra đặt trong lòng bàn tay, Thi Đại Nhi có thể cảm giác được đấu khí trong cơ thể gần như đã tăng thêm vài phần. Không khí xung quanh cũng thoáng có chút trầm trọng.
Nghệ Phong gật đầu, liếc mắt một cái liền nhận ra đây là một viên Mị đan lục giai thuộc tính Thủy, thật ra thích hợp cho Thi Đại Nhi dùng.
Nghệ Phong nhận Mị đan từ trong tay Thi Đại Nhi, hắn thoáng cảm thụ một chút. Sau đó, hắn ngẩn ra mừng rỡ như điên, hồn thể và năng lượng cùng tồn tại trên Mị đan này.
Mị đan bình thường chỉ có một loại công hiệu nâng cao thực lực, nếu không thì nâng cao hồn lực, hoặc là nâng cao đấu khí. Không phải không có Mị đan đồng thời nâng cao hai loại, nhưng đó là Mị đan cực kỳ hiếm thấy. Quả thực ít một cách đáng thương. Mị đan như vậy, cho dù đặt ở trong giới Nhiếp Hồn Sư cũng là bảo vật. Nghệ Phong thật sự không ngờ được một tông môn nho nhỏ này, lại còn được một bảo vật như vậy.
Khả năng một người có thể dùng Mị đan nâng cao thực lực cũng bị hạn chế. Bình thường một cấp bậc không thể dùng quá ba viên, bằng không sẽ ở lại di chứng thật lớn! Đương nhiên, cho dù là một cấp bậc dùng ba viên, nếu không cố gắng vượt qua cảnh giới, cũng sẽ để lại di chứng.
Cho nên phẩm chất của Mị đan đối với võ giả mà nói là cực kỳ quan trọng. Mà Mị đan hồn thể song tu, không thể nghi ngờ là loại tốt nhất. Trước đừng nói một viên Mị đan tương đương với hai viên. Quan trọng nhất năng lượng Mị đan hồn thể song tu là tinh thuần nhất. Bởi vì Mị đan này tiếp cận Mị nhất!
Mị là hồn thể tinh khiết và năng lượng tinh khiết tạo thành. Dựa vào năng lượng tinh khiết và hồn thể tinh khiết nâng cao thực lực, vậy sẽ để lại di chứng gì chứ?
Cũng bởi vì dùng số lượng Mị đan vừa phải ít để lại di chứng, cho nên võ giả vô số đại lục mới xua như xua vịt theo đuổi cái này. Nó cũng không chỉ nâng cao địa vị của Nhiếp Hồn Sư. Đặc biệt một Nhiếp Hồn Sư có thể chế luyện Mị đan, cho dù chỉ là Nhiếp Hồn Sư có thể chế luyện Mị đan nhất giai, cũng có thể nhận được sự tôn kính khác thường.
- Sau khi bước vào Vương cấp, nàng đã dừng Mị đan chưa?
Nghệ Phong nhìn Thi Đại Nhi hỏi.
Thi Đại Nhi lắc đầu nói:
- Ở Tướng giai dùng ba viên. Vương cấp thì chưa từng dùng!
Nghệ Phong thở phào nhẹ nhõm nhìn Thi Đại Nhi nói:
- Về sau nàng cố gắng mỗi giai đoạn sơ cấp, trung, cao giai dùng một viên Mị đan, không cần dùng tập trung toàn bộ ở cao giai.
- Nhưng càng tu luyện về sau càng khó đột phá. Một cấp bậc cũng chỉ có thể dùng ba viên Mị đan, còn không bằng để lại dùng cuối cùng dùng.
Thi Đại Nhi nghi hoặc nhìn Nghệ Phong nói.
Nghệ Phong trắng mắt nhìn:
- Chúng ta không giống với người khác. Người thường có lẽ cả đời cũng không thể đạt tới Vương cấp. Tôn giai càng không có khả năng. Cho nên ở dùng ở tam giai cuối cùng, đối với hắn về sau cũng không di chứng quá lớn. Tuy nhiên chúng ta khác, tuy rằng di chứng của Mị đan rất ít, nhưng dù sao vẫn có một ít như vậy. Nếu nàng tập hợp lại dùng một lúc, vậy di chứng sẽ càng nhiều. Có lẽ hiện tại nàng chưa cảm thấy gì. Nhưng sau khi nàng bước vào Tôn giai thì sao? Nếu muốn đột phá, di chứng sẽ hiện ra. Cho nên biện pháp tốt nhất là ở mỗi sơ cấp, trung, cao giai, dùng một viên. Chỉ cần không tập trung dùng một lúc, tác dụng phụ của Mị đan có thể hoàn toàn bị tiêu trừ! Như vậy sẽ không cần lo lắng!
Thi Đại Nhi nghe Nghệ Phong giải thích như vậy, nàng khẽ gật đầu nói:
- Ta biết, cho tới tận lúc này Phong ca ca đã dùng bao nhiêu Mị đan?
Nghệ Phong trắng mắt nhìn Thi Đại Nhi nói:
- Ta cũng không có mạng tốt làm tiểu phú bà như nàng. Chỉ mới từng dùng một viên!
- Hả! Chỉ một viên?
Thi Đại Nhi kinh ngạc nhìn Nghệ Phong. Nguồn truyện: Truyện FULL
Nghệ Phong mỉm cười, hắn không có Mị đan. Quan trọng nhất là dưới quan điểm của lão đầu tử, cực kỳ coi trọng đối với căn bản tu luyện. Theo như lời lão đầu tử đã nói, chính là tu luyện đi lên từng bước một, đừng đi bất kỳ đường tắt nào. Điều này sẽ rất có lợi cho tương lai sau này.
Tuy rằng mỗi lần Nghệ Phong mở miệng đều khinh bỉ lão đầu tử, nhưng trong lòng lại nhớ rất kỹ, cho nên Nghệ Phong vẫn không cố ý tìm cách dùng Mị đan, bằng không với quan hệ với thánh địa, nếu muốn mấy viên Mị đan thật sự là dễ như bỡn.
Tuy rằng tam trưởng lão nói sau khi đạt tới Sư giai, chỉ cần dùng Mị đan với số lượng vừa phải, cơ bản sẽ không phát sinh tác dụng phụ. Nhưng mãi cho đến khi Nghệ Phong lên Tướng giai, hắn mới dùng viên Mị đan đầu tiên. Hơn nữa mãi cho đến Vương cấp, vẫn chưa dùng tới viên thứ hai.
- Hiện tại thực lực của nàng là tam giai, đúng lúc có thể dùng một viên. Nàng dùng luôn viên Mị đan này đi! Ta sẽ hộ pháp cho nàng!
Nghệ Phong đưa viên Mị đan này cho Thi Đại Nhi, nhìn Thi Đại Nhi nói. Dùng Mị đan gần như sẽ không có nguy hiểm gì, mặc dù Nghệ Phong bị tổn thương không nhỏ, nhưng vẫn đủ để hộ pháp cho nàng.
- A!
Thi Đại Nhi kinh ngạc nói.
- Phong ca ca không tự mình dùng sao?
Nghệ Phong lắc đầu nói:
- Nàng dùng đi, dù sao đi nữa ta có dùng hay không cũng giống nhau.
- Nhưng không phải Phong ca ca vì viên Mị đan này nên mới đến Thánh Thổ Tông sao?
Thi Đại Nhi nghi hoặc hỏi.
Nghệ Phong lắc đầu, cười nhìn Thi Đại Nhi nói:
- Ta làm vậy là vì đan phương. Có đan phương này, về sau muốn bao nhiêu có bấy nhiêu!
Thi Đại Nhi nghe Nghệ Phong nói, ánh mắt cũng chuyển dời đến cuốn da dê bên trong rương nhỏ kia. Tuy nhiên trong mắt Thi Đại Nhi có chút cổ quái:
- Có thể chế luyện ra Mị đan tốt như vậy sao?
- Được rồi! Nàng dùng đi! Hiện tại ta đang bị trọng thương, cho dù dùng cũng không thể có hiệu quả thực sự lớn. Thực lực của nàng cao hơn một chút, ta cũng an tâm hơn một chút!
Nghệ Phong cảm thấy vô cùng đau đầu tiểu ma nữ bị Yêu Hậu tẩy não này.
- Ừ!
Thi Đại Nhi bập môi lên trên mặt Nghệ Phong một cái, trên mặt hiện lên một nụ cười ngọt ngào.
Nghệ Phong nhìn thấy Thi Đại Nhi như vậy, miệng hắn cũng lộ ra ý cười. Hắn nhớ tới lúc trước, khi vừa mới lên thánh địa, chạm vào nữ hài phấn ngọc kia, lúc này lại trở nên hại nước hại dân như thế. Trong lòng hắn cũng có cảm thấy ấm áp. Ở thánh địa bảy năm, phần lớn thời gian là Thi Đại Nhi cùng hắn vượt qua.
Nghệ Phong thấy Thi Đại Nhi nuốt Mị đan, cảm giác được trên người Thi Đại Nhi trào ra một lực lượng, hắn cũng không quá để ý. Dùng Mị đan này vượt qua phạm vi thừa nhận của bọn họ, gần như không ai bất ngờ.
Với thực lực của Thi Đại Nhi, dùng Mị đan lục giai vừa lúc thích hợp, lại càng không xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Nghệ Phong chuyển ánh mắt nhìn đến bên trong rương nhỏ. Sau khi lấy đan phương ra, Nghệ Phong xem xét kỹ lưỡng một chút, phát hiện quả nhiên chế luyện Mị đan rất rắc rối. Nhớ tới việc hắn từng nhận được đan dược ngũ giai, so sánh phát hiện ra cái này còn rắc rối hơn gấp bội.
Nghệ Phong mỉm cười, nếu Nhiếp Hồn Sư bình thường sợ là xem không hiểu. Tuy nhiên hắn có y sư cao giai làm cơ sở, thật ra xem xong, miễn cưỡng có thể hiểu. Chẳng qua muốn chế luyện vẫn có khoảng cách nhất định. Dù sao Nhiếp Hồn Thuật của Nghệ Phong mới là ngũ tinh.
Nghệ Phong nghĩ thầm có phải nên trở về nói Quái lão nhân chế luyện giúp hay không. Cũng không biết đan phương Mị đan lục giai có dụ hoặc được hắn không. Tuy nhiên nhớ tới bộ dạng cao ngạo của Quái lão nhân, chắc hi vọng không lớn lắm.
Nghệ Phong thầm nghĩ hắn tới Vương cấp, cũng có thể thử dùng Mị đan một chút. Dù sao với thực lực Vương giai muốn tiêu trừ tác dụng phụ đó, hẳn là không phải vấn đề quá lớn. Một cấp bậc ba viên, hơn nữa loại này còn có loại phẩm chất tốt nhất, hẳn là sẽ không phá hỏng cơ sở của hắn.
Nghệ Phong nhớ tới hắn lại 3 lần trọng tố kinh mạch, hắn không nhịn được cười gượng. Trên cơ sở này, sợ là không ai so được với hắn. Nhưng dường như lão đầu tử cảm thấy chưa đủ.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất