Mị Ảnh

Chương 887: Chém giết Quỷ Đại

 
Giữa sân đang giương cung bạt kiếm, cốc chủ Hỏa cốc tức giận quát:
- Chỉ bằng Hỏa động các ngươi đã muốn diệt Hỏa cốc? Khẩu khí các ngươi thật quá lớn rồi!
- Ha ha! Nếu như ngày trước ta cũng không dám nói lời như vậy. Có điều, hiện tại ngươi còn chống được Hỏa động sao?
Động chủ Hỏa động khiêu khích nhìn đối phương. Hắn đã sớm điều tra rõ ràng, Hỏa cốc không tìm được y sư thất giai, lấy thương thế nghiêm trọng của Thổ Nô, hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
- Vậy thử nhìn xem!
Cốc chủ Hỏa cốc cười lạnh một tiếng, khóe miệng tràn ngập vẻ khinh thường.
- Ngu ngốc khó dạy! Hôm nay ta sẽ huyết tẩy Hỏa cốc!
Nói xong, động chủ Hỏa động hừ lạnh một tiếng, cùng với vị tôn giả còn lại của Hỏa động, hai người một trái một phải vây kín đường lui của cốc chủ Hỏa cốc. Lấy thực lực hai người, chém giết cốc chủ Hỏa cốc không phải việc khó.
- Quỷ Đại, Hỏa trưởng lão! Không lưu lại một người!
Động chủ Hỏa động quay lại phân phó cho hai người phía sau, chuyến này hắn đã làm tốt công tác chuẩn bị diệt cỏ tận gốc.
- Ha ha… Không lưu lại một người? Lời càn rỡ thật hay, ta ngược lại muốn nhìn xem các ngươi làm thế nào được!
Cốc chủ Hỏa cốc lạnh giọng nói.
- Ngươi cho rằng chỉ các ngươi mới có hai Tôn giả sao?
Một câu nói, khiến ánh mắt đám người bên phía Hỏa động ngưng lại, lập tức đảo mắt bốn phía, rồi hừ một tiếng:
- Phô trương thanh thế! Quỷ Đại, dẫn người chém giết bọn chúng. Báo thù cho động chủ các ngươi.
Ngay khi động chủ Hỏa động vừa dứt lời, một tiếng nói khác mạnh mẽ vang lên:
- Lão thất phu, nghĩ muốn báo thù, trước cứ qua một cửa này của ta!
Theo thanh âm vừa dứt, một bóng người hạ xuống từ hư không. Động chủ Hỏa động nhìn bóng người lăng không hạ xuống, hắn không dám tin tưởng hô lên:
- Vì sao lại là ngươi?
Thổ Nô hừ một tiếng, nói:
- Khiến ngươi thất vọng rồi, lão hủ còn chưa chết!
Ánh mắt động chủ Hỏa động dao động nhìn Thổ Nô, trong mắt vẫn nguyên vẻ không thể tin tưởng. Trước đó Thổ Nô bị trọng thương thế nào, bọn họ rất dõ, Hỏa cốc tìm kiếm y sư thất giai tại khu vực xung quanh, bọn họ rất rõ. Bởi vì khi dó bọn họ cũng đã chuẩn bị, nếu như đối phương tìm được y sư thất giai, sẽ bất chấp liều lĩnh chém giết. Thế nhưng khiến bọn họ vui vẻ chính là, đối phương không tìm được y sư thất giai. Có điều, vì sao Thổ Nô vẫn mạnh khỏe đứng tại đây, ngay trước mặt họ lúc này?
- Lẽ nào thương thế hắn không hề nghiêm trọng?
Thế nhưng động chủ Hỏa động rất rõ, khi đó hai người Tôn cấp bọn họ hợp lực đánh trúng một kích lên người đối phương, lực lượng bạo phát ra lớn tới cỡ nào. Nguồn truyện: Truyện FULL
Sắc mặt động chủ Hỏa động biến thành cực kỳ khó coi, hắn hừ một tiếng, nói:
- Cho dù ngươi còn sống thì sao? Chúng ta vẫn có thể huyết tẩy Hỏa cốc các ngươi.
Một câu nói khiến cốc chủ Hỏa cốc nhìn về phía sau động chủ Hỏa động, có đông đảo cường giả đứng phía sau hắn, chỉ riêng Vương cấp đỉnh phong đã có mấy người, so với lực lượng bên mình phải nhiều hơn gấp đôi. Đặc biệt là Quỷ Đại, không có mấy người có thể chống lại thủ đoạn thi khi của hắn.
Nghĩ vậy, sắc mặt cốc chủ Hỏa cốc và Thổ Nô cũng lộ vẻ lo lắng.
- Ha ha! Lão thất phu, lúc này Hỏa động và Quỷ Quật động đều xuất động toàn bộ cường giả, không hề lưu lại người nào phòng thủ. Ta ngược lại muốn xem, sau lần trước bị tổn hao nhiều nguyên khí, các ngươi sẽ chống đỡ chúng ta thế nào.
Nói xong, động chủ Hỏa động liếc mắt nhìn vị Tôn cấp còn lại bên mình, thân ảnh hai người chợt lóe lên, đánh về phía cốc chủ Hỏa cốc.
- Hỏa Thiên, các vị trưởng lão! Kết trận!
Cốc chủ Hỏa cốc hét lớn một tiếng, cùng với Tôn giả Thổ Nô nghênh đón động chủ Hỏa động, chỉ vừa mới giao phong, những tiếng ầm ầm vang lên không dứt bên tai, toàn bộ hư không nơi bọn họ giao thủ bị biến thành vặn vẹo.

Nghệ Phong đứng trên mặt đất, lúc này cũng đang tập trung vào Quỷ Đại trong đoàn người đối phương, bước chân cũng hướng về phía trước. Hỏa Diễm thấy Nghệ Phong như vậy, hắn nhịn không được nhắc nhở:
- Nghệ huynh, cẩn thận! Nếu như không chống đỡ được đối phương thì chạy nhanh đi, lấy tốc độ của ngươi, đối phương tuyệt đối không làm gì được.
Nghệ Phong nghe được Hỏa Diễm nói, cười cười:
- Một Vương cấp đỉnh phong, còn chưa đủ khiến ta phải xoay người bỏ chạy.
Hỏa Diễm ngẩn người, lập tức cười khổ một tiếng, cũng không xen vào Nghệ Phong nữa, thầm nghĩ hắn làm như vậy tự nhiên có đạo lý của hắn, Nghệ Phong không phải kẻ ngu si, hắn sẽ không đùa giỡn với sinh mệnh của mình.
Đúng như Hỏa Diễm nghĩ, nếu lúc này có người thấy được lòng bàn tay Nghệ Phong, nhất định có thể phát hiện, nơi bàn tay của hắn, từng đạo đấu khí ngưng tụ vào lòng bàn tay, sau đó hình thành một viên cầu năng lượng nhỏ.
Tiếp tục tiến về phía trước một bước, đám người Hỏa động thấy đối phương có một thanh niên còn trẻ như vậy xung phong lao lên, cả đám đều cười ha ha châm chọc.
- Xem ra Hỏa cốc hết người rồi, cư nhiên phái một tên như vậy xung phong.
- Tiểu tử này, một quyền của ta liền giết chết hắn.
- Người này giao cho ta, lão tử đánh một quyền nát đầu hắn.

Mỗi câu châm biếm đều nhắm vào Nghệ Phong và đám người Hỏa cốc, có điều đều không mang tới cảm giác quá lớn với mọi người và Nghệ Phong. Mấy người Hỏa Diễm càng châm biếm nhìn đối phương đang nhảy nhót diễn kịch, thầm nghĩ: nếu các ngươi biết được Quỷ động chủ và đám người Quỷ Nhị đều chết dưới tay người ta, không biết còn châm biếm được hay không?
Đương nhiên, mấy người Hỏa Diễm không buồn giải thích, chỉ lẳng lặng nhìn Nghệ Phong, thầm nghĩ mấy tên tự đại kia sẽ lao lên tìm cái chết. Cho dù Nghệ Phong không hề sử dụng Phệ Châu, bất kể ai chưa tới thất giai đụng phải hắn, không nghi ngờ đều phải chết.
Nghệ Phong không để ý tới những lời đùa cợt của đối phương, đấu khí toàn thân dũng mảnh dồn tới lòng bàn tay, đồng thời nhiếp hồn thuật cũng được thi triển, hóa thành một vòng tròn dung nhập vào lòng bàn tay. Tuy rằng hiện tại Nghệ Phong đã đạt tới chuẩn Vương cấp và nhiếp hồn sư lục tinh, thế nhưng Nghệ Phong thi triển Phệ Linh Nộ Bạo càng thêm cật lực. Không bởi vì khác, đơn giản là Phệ Châu càng mạnh hơn ngụy Phệ Châu nhiều lắm. Trước kia Nghệ Phong mượn ngụy Phệ Châu thi triển Phệ Linh Nộ Bạo cực kỳ cật lực, huống chi hiện tại đang sử dụng Phệ Châu.
Nghệ Phong không chút nghi ngờ, nếu như là trước đây mượn dùng Phệ Châu thi triển Phệ Linh Nộ Bạo là chuyện không thể. Nhưng hiện tại, Nghệ Phong đã bước vào trình tự Vương cấp và nhiếp hồn sư lục tinh, mặc dù có chút cật lực, thế nhưng đấu khí trong cơ thể và hồn lực trong thức hải vẫn được lấy đi, toàn bộ đều tập trung tới lòng bàn tay Nghệ Phong.
Nghệ Phong chăm chú nắm chặt tay, căn bản không có ai phát hiện ra Nghệ Phong đang làm gì.
Nghệ Phong toàn lực thi triển, hồn lực và đấu khí giống như một cơn hồng thủy, thức hải và khí hải có thể thấy rõ được tốc độ trống trải. Hồn lực cấu thành nhiếp hồn thuật thông qua công pháp dung hợp, triệt đê kết hợp lại với đấu khí.
Công pháp dung hợp là một môn công pháp được Triệu lão đánh giá tối cao, thậm chí còn vượt trên Phong Thần Quyết. Tuy rằng không có hiệu quả đề thăng đấu khí, thế nhưng chỉ cần hiệu quả dung hợp tất cả, đủ khiến thế nhân điên cuồng vì nó.
Nghệ Phong hiện tại đang mượn Dung Hợp, thông qua Phệ Châu để đấu khí và nhiếp hồn thuật hoàn toàn dung hợp lại một chỗ.
Năng lượng Phệ Châu, đấu khí và nhiếp hồn thuật dung hợp lại, tuyệt đối không còn đơn giản theo phép cộng một cộng một, đặc biệt là năng lượng cuồng bạo đã được ngưng tụ lại thành một viên cầu nhỏ cỡ viên đạn, có thể tưởng tượng được khi nó mạnh mẽ bộc phát, sẽ tạo ra uy lực cỡ nào.
Nghệ Phong cũng không lường hết được Phệ Linh Nộ Bạo kinh khủng cỡ nào, thế nhưng đoán chắc được một Vương cấp đỉnh phong cũng phải tránh xa. Không vì gì khác, chỉ vì trong đó có năng lượng Phệ Châu. Chính vì Phệ Linh Nộ Bạo dược cấu thành từ năng lượng Phệ Châu, khiến độ cường bạo của nó tăng thêm theo cấp số nhân.
Ngưng tụ Phệ Linh Nộ Bạo cũng không dễ chịu, so với lúc mượn dùng ngụy Phệ Châu còn muốn chậm hơn một bậc. Dù sao độ khó khi sử dụng Phệ Châu cao hơn rất nhiều. Điều này cũng xác định được địa vị vương giả của Phệ Châu, bằng không ngụy Phệ Châu cũng không đến mức bị Phệ Châu thôn phệ.
- Tiểu tử! Lão tử tới đây!
Một gã Vương cấp thấy Nghệ Phong không chút sợ hãi lao lên phía trước, hắn phi thân tới chặn Nghệ Phong, cười âm hiểm. Đấu khí mạnh mẽ ngưng tụ thành một năm tay, hung hăng đập về phía Nghệ Phong, một quyền cắt hư không, dẫn theo từng tiếng xé gió.
Mặc dù tại hiện trường đều là cường giả, thế nhưng đều lộ vẻ thưởng thức với một quyền này. Một tên Vương cấp nhị giai, có thể ngưng tụ lực lượng tới trình độ như vậy, nói rõ lực khống chế đấu khí của hắn rất mạnh.
Đám người Hỏa động đều chờ xem kịch vui nhìn Nghệ Phong, bọn họ cũng không biết tên thiếu niên hồ đồ kia sẽ chống đỡ một Vương cấp nhị giai thế nào.
Đồng dạng, mọi người bên phía Hỏa cốc nhìn đối phương như nhìn người chết. Một tên Vương cấp nhị giai nho nhỏ, cư nhiên dám khiêu chiến Nghệ Phong, đây không phải muốn chết còn là gì?
Quả nhiên, một tiếng hừ lạnh thoát ra khỏi miệng Nghệ Phong, nhiếp hồn thuật nguyên bản đang chuẩn bị dung hợp Phệ Linh Nộ Bạo lập tức hóa thành một đạo hồng quang đánh về phía đối phương.
Binh…
Không chút do dự, Nghệ Phong thi triển nhiếp hồn thuật, hùng hổ va chạm với nắm đấm của đối phương. Lực đạo khổng lồ khiến sắc mặt tên Vương cấp kia tái nhợt, thân ảnh liên tục bay ngược về phía sau, phải cố gắng nhịn không phun ra một ngụm máu, hai chân lưu lại trên mặt đất một vết trượt thật sâu, lúc này mới trừng mắt nhìn Nghệ Phong, kinh hô:
- Nhiếp hồn sư lục tinh?
Nghe tiếng kinh hô, đám người Hỏa động đang cười châm chọc Nghệ Phong, ánh mắt lập tức thay đổi triệt để. Một nhiếp hồn sư lục tinh, coi như chỉ vừa bước vào lục tinh cũng có thể chiến đấu ngang bằng với một Vương cấp nhị giai, huống chi nhìn bộ dáng vừa rồi của Nghệ Phong, căn bản không giống như vừa mới bước vào lục tinh.
Rốt cuộc đám người Hỏa động minh bạch vì sao tên thiếu niên này lại không chút lo lắng xông lên, nhiếp hồn sư lục tinh chỉ cần không phải đối mặt với cường giả ngũ giai, ngược lại đều có lực liều mạng.
Đám người Quỷ Đại thấy đối phương vừa ra tay liền khiến một người ăn khổ, sắc mặt hắn có chút nhục nhã. Hừ lạnh một tiếng, quay qua nói với mọi người phía sau:
- Cùng xông lên, huyết tẩy Hỏa cốc!
Mấy tên đang hùng hổ chuẩn bị xông về phía chúng cường giả Hỏa cốc, bỗng nhiên phát hiện thiếu niên trước mặt lộ ra dáng tươi cười, phía sau nụ cười tà mị là hàn quang của hàm răng sáng bóng, điều này khiến trong lòng cả đám dâng lên dự cảm không tốt.
- Hắc hắc, thử xem khỏa đạn châu này của bản thiếu gia thế nào?
Nghệ Phong nói xong, cười tà. Bàn tay nguyên bản đang nắm chặt đột nhiên mở ra, trong ánh mắt nghi hoặc của mọi người, ngón tay chỉ hướng khỏa đạn châu bắn ra ngoài hư không, hóa thành một đạo hồng quang bay nhanh về phía Quỷ Đại.
Nguyên bản ánh mắt mọi người đang nghi hoặc nhìn khỏa đạn châu bay nhanh tới, sắc mặt tức thời đại biến.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất