"Lâm Dật, thu dọn đồ đạc rồi rời đi đi."
Quản lý bộ phận tiêu thụ Vu Lệ Lệ của tập đoàn Triều Dương lên tiếng.
"Tôi bị sa thải sao?"
Lâm Dật hơi sửng sốt, "Tôi đã làm rất tốt, làm sao lại bị sa thải được?"
"Công ty cảm thấy anh không thích hợp với công việc này, cho nên đã sa thải anh."
Lâm Dật là một nhân viên trong bộ phận tiêu thụ của tập đoàn Triều Dương, hơn nửa năm làm việc chưa từng xin nghỉ một ngày nào.
Hơn nữa, tháng trước còn đạt được quán quân của bộ phận tiêu thụ.
Vốn cho rằng có thể được thăng chức tăng lương, nhưng không nghĩ tới hôm nay lại bị sa thải.
"Quản lý Vu, cô làm vậy có hơi quá đáng đó. Có phải là do thường ngày tôi không tặng lễ gì cho cô, cho nên cô liền sa thải tôi mà không có lý do như thế? Không hề có chút đạo lý nào." Lâm Dật biện luận theo lý lẽ.
"Phân rõ phải trái? Anh có tư cách gì phân rõ phải trái với tôi hả? Anh cho rằng mình là ai?"
"Lát nữa tôi còn phải họp, đi nhanh đi, đừng lãng phí thời gian của tôi." Vu Lệ Lệ không nhịn được phất phất tay, sau đó cầm theo giấy tờ trên bàn rời đi.
Trong văn phòng chỉ còn lại một mình Lâm Dật, bây giờ đã mất việc, sau này việc ăn no mặc ấm cũng là một vấn đề.
"Mẹ nó chứ!" Lâm Dật mắng một câu, "May mà ông đây vẫn còn chiếc xe FAW nát, ra ngoài làm tài xế Didi* sẽ không đến mức phải chết đói."
*Là tài xế xe công nghệ như grap,goviet… bên Việt Nam.
【 Đinh, hệ thống thể nghiệm mọi nghề nghiệp khởi động, mỗi tuần sẽ mở ra một nghề nghiệp mới. Sau khi hoàn thành nhiệm vụ hệ thống đưa ra sẽ thu được khen thưởng, trợ giúp kí chủ trở thành đại lão trên thế giới! 】
【 Thể nghiệm nghề nghiệp: Tài xế Didi! 】
【 Độ hoàn thành nghề nghiệp: 0% (Trong một tuần, độ hoàn thành nghề nghiệp đạt 90% trở lên sẽ có thể sớm mở ra nghề nghiệp mới. Hoàn thành 100%, có thể nhận được lễ vật thần bí. ) 】
【 Mời ký chủ nhận lấy bao lễ vật đăng ký tài xế Didi: 10 triệu nhân dân tệ! 100% cổ quyền khống chế khách sạn lớn Bán Đảo! Xe Pagani Zonda giá trị 28 triệu! 】
Má nó!
Nghe thấy tin nhắc nhở trong đầu, cả người Lâm Dật ngây ra.
Bình thường anh là một người yêu thích xem tiểu thuyết mạng, tất nhiên biết hệ thống là cái gì. Chỉ là không nghĩ tới chính mình lại gặp được!
"Hệ thống, nếu như trong một tuần mà độ hoàn thành không đạt tới 100% thì sẽ làm sao?"
【 Ký chủ có thể lựa chọn mở ra nghề nghiệp mới, cũng có thể tiếp tục làm nghề nghiệp trước đó, mãi đến khi độ hoàn thành đạt 100% thì hệ thống sẽ tự động mở ra nghề nghiệp mới. 】
Thông qua sự giảng giải của hệ thống, Lâm Dật đã hiểu chức năng cụ thể.
Độ tự do của hệ thống rất cao, quyền chủ động hầu như được nắm giữ trên tay mình.
Thế thì quá tốt rồi!
"Nhận nhiệm vụ!" Lâm Dật không hề do dự.
【 Đinh, 10 triệu nhân dân tệ đã chuyển vào tài khoản của ký chủ! 】
【 Khách sạn lớn Bán Đảo cần kí chủ đến nơi tiếp nhận! 】
【 Pagani Zonda đã để ở số 22 khu C trong bãi đỗ xe của tập đoàn Triều Dương, ngài có thể tìm được chìa khóa xe ở trong thang máy giữa! 】
Đúng lúc này, điện thoại di động của Lâm Dật nhận được một tin nhắn ngắn.
"Số tài khoản có số đuôi 4255 của ngài, vào 9 giờ 48 phút ngày 27 tháng 4, đã thu vào 10000000.00 tệ, số dư không kỳ hạn còn lại là 10000101.15 tệ, [ Ngân hàng Kiến Thiết ]."
Cùng lúc đó, lại có một tin nhắn ngắn được gửi tới.
"Chúc mừng ngài đã đăng ký trở thành chủ xe Didi thành công."
Hít thở sâu một hơi, Lâm Dật tỉnh táo lại.
Hệ thống đều có, còn cần cái công việc nát này làm gì!
Quá kích thích!
Reng reng reng ~~
Lúc này, điện thoại di động của Lâm Dật vang lên, là bạn gái Liễu Tư Tư của anh gọi tới!
"Lâm Dật, chúng ta chia tay đi! Anh không cần tới tiệc sinh nhật của tôi nữa, sau này cũng không cần gọi điện thoại cho tôi nữa."
Giọng nói của Liễu Tư Tư đầy lạnh lùng, làm cho Lâm Dật cảm thấy bất ngờ.
"Em nói thật sao?"
"Tất nhiên! Tôi theo anh nhiều năm như vậy, nhưng anh đã mua cho tôi được cái gì chưa? Dù chỉ là cái điện thoại di động rách nát anh cũng không mua nổi, tôi không muốn lãng phí thanh xuân ở trên người anh."
"Em chắc chắn không hối hận chứ?!"
"Ha ha, hối hận? Tôi theo anh hơn nửa năm, đây mới là chuyện tôi hối hận nhất! Từ nay về sau, không cần liên hệ nữa."
"Vậy được rồi, cứ như thế đi."
Lâm Dật không nói gì nữa, trực tiếp cúp điện thoại.
"Xem ra không chỉ có hệ thống xuất hiện, mà ngay cả cầu gãy trong tiểu thuyết cũng đã xuất hiện. Chia tay thì chia tay đi, người tiếp theo sẽ tốt hơn."
Trong lòng oán thầm một câu, Lâm Dật xoay lưng rời đi.
Những chuyện khác không còn quan trọng nữa, trước hết đi xem xe thể thao của mình đã!
Hạ quyết tâm, Lâm Dật chạy như điên từ trong văn phòng ra ngoài, những đồng nghiệp bên ngoài đều chỉ biết lắc đầu.
"Lâm Dật quá đáng thương, nhân phẩm không tồi, chỉ là quá thẳng tính, ngày lễ ngày tết đưa chút lễ vật thì đã chẳng có nhiều chuyện như vậy rồi. Haizz. . ."
"Người đẹp trai nhất công ty chúng ta đã đi, sau này đi làm đã không còn đối tượng để YY."
"Lão Vu bà ám chỉ anh ta mấy lần liền, nhưng anh ta vẫn không đồng ý, cho nên không thể để lại là đúng rồi."
"Thật sự quá đáng thương."
Đến thang máy, bên trong có một cái túi chuyển phát nhanh Thuận Phong.
Lâm Dật nhanh chóng mở ra, quả thật bên trong có một cái chìa khóa xe Pagani!
Xuống hầm để xe, Lâm Dật đi về phía số 22 khu C.
Vị trí này anh rất quen thuộc, bởi vì chiếc FAW của anh để ngay ở số 21 khu C.
"Bị làm sao rồi? Sao mãi không nổ máy?"
Ở trước mặt Lâm Dật là một người phụ nữ mặc chiếc váy màu vàng nhạt, gương mặt tinh xảo, sống mũi thẳng tắp, trên đôi chân thon dài là tất chân màu đen và đôi giày cao gót.
Phác họa dáng người tinh tế một cách hoàn mỹ vô khuyết, làm cho người ta không thể dời mắt nổi.
"Kỷ tổng?"
Nhìn thấy người này, Lâm Dật hỏi dò.
Bởi vì nhìn từ bên cạnh nên Lâm Dật không thấy rõ là ai, nhưng anh ta lại nhận ra chủ nhân của chiếc xe kia.
Toàn công ty chỉ có Kỷ tổng lái chiếc Maserati này.
Mà người được gọi là Kỷ tổng tên thật là Kỷ Khuynh Nhan, là Tổng giám đốc tập đoàn Triều Dương.
Nghe thấy có người gọi tên mình, Kỷ Khuynh Nhan quay đầu lại nhìn.
"Là Lâm Dật của bộ phận tiêu thụ sao?"
"Kỷ tổng còn nhớ tôi?"
Chính mình chỉ là một nhân viên nhỏ không hề có tiếng tăm gì, thuộc về loại nhân vật trong suốt, làm sao mà một Tổng giám đốc cao cao tại thượng lại nhớ đến mình được.
Đúng là rất bất ngờ.
"Gặp qua anh một lần, cho nên vẫn có chút ấn tượng."
Kỷ Khuynh Nhan tuyệt đối sẽ không thừa nhận là do dáng vẻ của Lâm Dật quá xuất sắc, nên cô mới có ấn tượng đối với anh ta.
"Kỷ tổng, xe của cô bị sao thế?" Lâm Dật hỏi.
Kỷ Khuynh Nhan gật gật đầu, có hơi sốt ruột:
"Lúc tôi lái đến vẫn bình thường, cũng không biết chuyện gì xảy ra, bây giờ lại bị hỏng, không chịu nổ máy."
"Sửa xe thì tôi không biết, nếu như Kỷ tổng có việc gấp thì có thể ngồi xe của tôi."
Đôi mi thanh tú của Kỷ Khuynh Nhan hơi nhíu lại, sau đó gật đầu đồng ý.
"Tôi muốn đi đến Cục xây dựng để gặp lãnh đạo bên đó, vậy làm phiền anh đưa tôi đi một chuyến."
"Không có gì!" Lâm Dật vừa cười vừa nói: "Xe của tôi ở khu C, Kỷ tổng đi với tôi qua đó đi."
Bãi đỗ xe khu C là bãi đậu xe của nhân viên, phải đi một lát mới đến.
"Được, vất vả cho anh rồi."
Kỷ Khuynh Nhan cũng không biết chuyện Lâm Dật bị sa thải, nhưng vẫn rất khách khí.
Đúng lúc này, bỗng có một người xuất hiện ở đằng sau hai người, cười nói:
"Khuynh Nhan, nghe nói xe của em hỏng, muốn đi đâu thì anh sẽ đưa đi, cần gì phải làm phiền người khác chứ."
------
Dịch: MBMH Translate