Mộng Uyên Ương Giữa Ngàn Sao

Chương 3

Chương 3
Phó Thời Lễ, hắn lại dám nghĩ đến chuyện nhốt tôi ở hệ Gamma!
Tôi nổi giận thật rồi.
"Cậu muốn tôi bị tước quân tịch hả?"
Hắn đang dựng tạm chỗ ở, chiếc áo khoác quân phục nhăn nhúm bị vứt trên lưng ghế cách đó không xa, chiếc sơ mi trắng cũng dính đầy bùn đất.
Bộ quân phục kia giống như một lớp da, sau khi bị lột bỏ, sự hoang dã ẩn sâu trong hắn lộ ra không chút che đậy.
Ánh mắt tôi không tự chủ được mà rơi xuống bắp tay lộ ra của hắn… Lần đầu tiên tôi cảm nhận một cách trực quan thế nào là một alpha cấp S.
Nhìn khắp liên bang những năm gần đây, số lượng alpha cấp S đếm trên đầu ngón tay.
Khó trách lão già kia muốn bày tiệc ba ngày.
Cũng phải.
Có những người, sinh ra là để nghiền ép người khác. Gần như không tốn chút sức lực nào, đã có thể đứng trên đỉnh kim tự tháp.
Vô cùng, chướng mắt.
"Tôi muốn về."
Giọng tôi bình tĩnh.
Hắn dừng động tác, nghiêng đầu về phía tôi. Hình như, có chút bất ngờ.
Một lát sau, Phó Thời Lễ hơi nheo mắt, đầy ẩn ý nói với tôi: "Khả năng thích ứng của anh trai, thật khiến em phải nhìn bằng con mắt khác đấy."
Tôi rất bực bội.
Nhưng tôi biết, lúc này nổi nóng, chẳng có ích gì.
Thiên thời địa lợi nhân hòa, chẳng cái nào thuộc về tôi.
Mùi hương của Phó Thời Lễ, ở khắp mọi nơi.
Dù hắn đứng cách xa hai bước, hương thơm ấy vẫn bá đạo như vậy.
Tin tức tố alpha mãnh liệt và hung hãn, cùng với mùi hương ngọt ngào như cam chín mùa hè tỏa ra từ người tôi, giao tranh, hòa lẫn, dung hợp trong không khí…
Thật sự, rất gây nghiện.
Tốc độ máu chảy nhanh hơn, tôi buộc phải dừng chân ở khoảng cách hai bước ngoài hắn.
Cảm giác bị cắn sau gáy vẫn không tan đi. Giờ phút này, bởi vì ánh mắt mập mờ đầy ẩn ý của Phó Thời Lễ, nơi đó vẫn đang nóng rực.
Tôi nín thở, không dấu vết nghiêng đầu. Cố gắng dùng vẻ mặt lạnh lùng để che đậy sự xao động trong lòng.
"Tôi không có thời gian lãng phí ở đây với cậu, còn rất nhiều việc đang chờ tôi làm."
Hắn có vẻ thấy thú vị, nhướng mày nhìn thẳng vào mắt tôi.
"Theo như em được biết, học viên quân sự cũng có kỳ nghỉ. Anh trai những năm này, chắc tích cóp được không ít ngày phép nhỉ?"
"Chuyện đó thì liên quan gì đến cậu?" Giọng tôi không mấy thiện cảm.
Hắn "chậc" một tiếng, chậm rãi mở miệng: "Em dùng hết cho anh rồi, cộng thêm của em nữa, đủ để chúng ta ở đây nửa tháng."
Đó là kỳ nghỉ mà tôi đã tích cóp hai năm, cái tên khốn kiếp này lại phá hỏng hết của tôi rồi?!
Tôi giận!
"Cậu có quyền gì can thiệp vào chuyện của tôi!"
Trong câu nói này, không biết có chữ nào đó đã chạm đến dây thần kinh của Phó Thời Lễ. Động tác của hắn khựng lại trong giây lát.
Hắn đặt đồ xuống, bước về phía tôi.
Uy áp mạnh mẽ thuộc về cấp S ập đến.
Chân tôi mềm nhũn, suýt chút nữa thì không đứng vững.
Hắn cố ý!
Hắn rõ ràng biết tôi đang trong kỳ mẫn cảm, lại còn ngang nhiên phóng thích tin tức tố cấp S độc nhất vô nhị của hắn như vậy.
Máu nóng bừng bừng, tim đập nhanh hơn.
Sự ương bướng lý trí khiến lưng tôi thẳng tắp như một ngọn giáo không chịu khuất phục. Trơ mắt nhìn hắn càng lúc càng tiến gần.
Một bước rút ngắn khoảng cách, ngay sau đó là hơi thở có thể nghe thấy…
"Cậu, cậu làm gì vậy?"
Tôi bất giác lùi lại.
Gót chân vướng vào chân ghế phía sau, tôi lảo đảo một cách chật vật, rồi mất trọng tâm ngã ngồi xuống ghế.
Dưới mông là bộ quân phục hắn vừa ném ở đó. Ngôi sao năm cánh một vạch tượng trưng cho thiếu tướng liên bang hiện diện rõ ràng, khiến tôi ngồi không yên.
"Anh trai." Hắn gọi tôi một tiếng. Đáy mắt đen láy như hố đen hút mọi thứ, mang theo sự áp bức khiến tim người ta run rẩy.
"Anh cũng biết, kỳ phát tình sau phân hóa thứ cấp sẽ đến bất ngờ và dữ dội. Em làm vậy cũng là vì nghĩ cho anh. Nếu anh không muốn bị một đám alpha phát điên đè ra ức hiếp thì hãy ngoan ngoãn nghe lời em, ở lại đây, được không? Em sẽ giúp anh, anh phải tin em."
Giúp đỡ?
Với cái kiểu của hắn?
Với cái kiểu ngậm chặt không buông tha của hắn, chỉ thiếu chút nữa là cắn đứt miếng thịt của tôi rồi!
Tôi sẽ tin lời ma quỷ của hắn sao?
Tôi đâu phải thằng ngốc!
Số lượng alpha trong liên bang tinh tế tuy không nhiều, nhưng cũng không đến mức khan hiếm như vậy. Khi tôi còn là beta, cũng có mấy alpha đối xử ân cần với tôi.
Tôi không kén chọn.
Chỉ cần tính tình ôn hòa, nghe lời là được.
"Tôi có thể tìm bạn đời cố định, không cần cậu phải lo lắng chuyện này."
Phó Thời Lễ vuốt mặt tôi, giọng điệu dịu dàng, ánh mắt lại dần trở nên điên cuồng. "Anh có thể để người khác sướng, lại không thể để em trai mình sướng một chút sao?"
"Cậu con mẹ nó phát điên cái gì vậy!" Tôi không thể nhịn được nữa đẩy hắn ra. Ai ngờ lại bị hắn ấn trở lại ghế.
Bàn tay kìm giữ tôi không hề an phận.
Người đàn ông trước mặt, giống như một con thú ăn thịt bị chọc giận, mặc kệ cơn khát vốn chưa tan đi, quen thuộc luồn vào vạt áo sơ mi tôi cài không chặt.
Đầu ngón tay lạnh lẽo, lòng bàn tay lại nóng đến bỏng rát.
Tôi không kìm được mà run lên một chút, liền nghe thấy hắn gọi tôi một tiếng, "Anh."
Tiếng "anh" này so với mấy lần trước, dường như lại khác.
Một vài uất hận bị kìm nén từ lâu lẫn với những dục vọng còn chưa được thỏa mãn thực sự, trong tiếng thì thầm lặp đi lặp lại và ngày càng sâu sắc này, lộ rõ không chút che đậy.
"Anh, mặt anh đỏ lắm rồi."
"Anh như vậy, là muốn em hôn anh sao?"
"Anh đang quyến rũ em sao, anh?"
Đừng gọi nữa!
Đừng gọi tôi là anh nữa!
Từ này, hôm nay, đã xuất hiện không biết bao nhiêu lần rồi.
Thời gian này hắn luôn gọi tôi "Thiếu úy Phó, Thiếu úy Phó", mỗi lần nói chuyện với tôi, giống như cấp trên ra lệnh cho cấp dưới. Tôi sắp quen với cách gọi đó rồi.
Đột nhiên một cái, lại dùng giọng điệu mập mờ như vậy, gọi lại "anh"… Thật không quen, thậm chí có một loại cảm giác cấm kỵ xấu hổ.
Ngón tay cái của Phó Thời Lễ dừng lại ở hõm lưng tôi, một lát sau, lại dùng sức xoa xoa hai cái.
Tôi cứng đờ đến run rẩy. Sau đó nghe thấy hắn dùng giọng điệu dịu dàng nhất, giáng cho tôi một đòn chí mạng.
"Anh biết mình không giống với những omega khác. Đúng không?"
Tim tôi hẫng một nhịp.
Phó Thời Lễ giống như đang nhìn con mồi sắp đến miệng, khóe miệng nhếch lên một nụ cười đầy chắc chắn và khiêu khích.
"Cho nên vừa nãy anh mới ngoan ngoãn để em bắt nạt. Nếu không với năng lực của anh trai, dù đang trong kỳ phân hóa, cũng có thể khiến em khổ sở đủ đường. Em nói đúng không?"
"…" Tôi thật sự im lặng.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất