Chương 2
Sau đó tôi bảo quản gia liên hệ bác sĩ tâm lý, chuẩn bị xem xét cái đầu của mình.
Tôi nghi ngờ đầu óc mình có vấn đề, nếu không tại sao lại mơ màng những dòng bình luận kỳ lạ về một thiếu niên vô tội, nghèo khó, rụt rè như vậy.
Nhưng bác sĩ cầm bệnh án lật đi lật lại, gãi gần nửa cân da đầu cũng không tìm ra vấn đề.
Sau đó, ông ta cười gượng gạo đẩy gọng kính nói với tôi:
"Thiếu gia có lẽ gần đây áp lực học tập quá lớn dẫn đến suy nhược thần kinh."
Vừa nghe xong lời ông ta, tôi đã gọi điện bảo quản gia đuổi việc ông ta.
Nực cười.
Thiếu gia đây đứng bét lớp quanh năm, có áp lực gì chứ?