Chương 390: Tinh hải hồi hộp
- Chẳng lẽ ta học được Cửu Long Đế Vương công là giả, chăn trâu học được mới là Cửu Long Đế Vương công thật?
Linh Dục Tú cảm thấy mê man, Tần Mục truyền thụ Cửu Long Đế Vương công cho nàng, trong đó chỉ có thức mở đầu là thuộc về Linh gia. Nội dung sau đó đều vượt qua phạm vi Cửu Long Đế Vương công của Linh gia, không những vượt qua, mà còn siêu việt.
Đáng sợ nhất là, Cửu Long Đế Vương công của Linh gia giống như chỉ là chi nhánh phát triển, Tần Mục truyền lại Cửu Long Đế Vương công chính là thân cây, chi nhánh chỉ có khả năng mọc trên thân cây mà thôi!
Cửu Long Đế Vương công nguyên thủy nhất giống như cây giống chui ra khỏi mặt đất. Linh gia hoàn thiện Cửu Long Đế Vương công giống thân cây bị bẻ gãy, chỉ mọc ra một cành cây, Cửu Long Đế Vương công thì của Tần Mục là mọc ra thân cây.
Cửu Long Đế Vương công bị các đời tổ tiên Linh gia hoàn thiện, đến thế hệ Duyên Phong Đế đã đại thành nhưng cũng phát triển đến cực hạn, không có tiềm lực tiếp tục đào móc.
Nàng nhìn thấy Cửu Long Đế Vương công của Tần Mục ẩn chứa tiềm lực vô cùng.
Nhưng vì sao nhiều đời tổ tiên Linh gia không ngừng cố gắng lại kém Tần Mục “lĩnh ngộ” trong thời gian ngắn?
Chẳng lẽ hắn chính là Thánh Nhân năm trăm năm xuất hiện một lần?
Tần Mục không có suy nghĩ nhiều, hắn lĩnh ngộ Cửu Long Đế Vương công từ Chân Long sào cũng không hoàn chỉnh. Hắn chỉ mang thứ mình tìm hiểu ra và truyền cho Linh Dục Tú, cũng xem như một loại đền bù cho Linh gia.
Hắn sẽ không trả Đế điệp cho Linh gia, đây là bảo vật của người què đưa cho hắn. Quy củ trong Đại Khư, đồ vật đưa ra ngoài không trả lại.
Chân Long sào và Đế điệp là một đôi, thiếu một thứ cũng không được. Linh gia nhận được Đế điệp cũng không có tác dụng gì, Cửu Long Đế Vương công hoàn chỉnh chỉ ghi lại trên Chân Long sào.
Tần Mục thu hồi Đế điệp trên long sào, áp lực đè nặng đám Giao Long và Long Kỳ Lân biến mất. Chúng nhao nhao đứng dậy, dùng ánh mắt kính sợ nhìn Tần Mục.
Tần Mục hạ lệnh cho bọn chúng chạy về Thiên Long tinh cung, muốn quan sát long sào một chút. Nội tâm hơi động, hắn cười nói:
- Tu luyện Cửu Long Đế Vương công, ta cũng có chỗ tốt cực lớn. Dục Tú muội tử, ngươi đi theo ta, chúng ta đi vào trong long sào. Dứt lời, hắn cầm lấy tay Linh Dục Tú và nhảy vào long sào.
Linh Dục Tú giật mình, đang nghĩ ngợi làm thế nào nhảy vào cái bàn nhỏ như thế này, đột nhiên nàng thấy cái bàn càng lúc càng lớn, thân thể bọn họ đáp xuống giống như rơi từ không trung mấy ngàn trượng xuống đất.
Cái bàn nàng nhìn thấy lại biến thành không gian lớn hơn hai mươi dặm.
Chỉ tầng thứ chín của long sào cũng lớn hơn mười dặm.
Hai người vừa đáp xuống đất, đột nhiên trên không truyền đến tiếng kêu sợ hãi, Tư Vân Hương cũng nhảy xuống. Vào lúc rơi vào không gian Chân Long sào mới phát hiện bên trong có động thiên khác, nàng cảm thấy kinh ngạc.
Hồ Linh Nhi nhìn thấy ba người biến mất trên lưng rồng, vội vàng nhảy nhảy nhót nhót chạy lên lưng rồng, đụng đầu vào cái bàn giống “chậu cảnh”. Nhìn thấy ba người Tần Mục nhỏ bé như con kiến, giống như biến thành một bộ phận của chậu cảnh.
Nhưng ba người lại di chuyển, nói chuyện, dường như âm thanh truyền đi xa vài chục dặm, nàng nghe không rõ.
Ba người quan sát bốn phía, lại vô cùng tò mò với nơi này. Mặc dù Tần Mục từng đi theo Hoạn Long Quân tiến vào long sào nhưng khi đó hơn phân nửa long sào chìm vào trong dung nham, không có nhìn thấy toàn cảnh long sào.
Lần này mới xem như nhìn rõ toàn bộ long sào.
Bên trong long sào chia thành chín tầng, mỗi một tầng đều có trụ đá phát sáng, có giống như thạch nhũ, có giống như long nha, có giống như cột. Trên mặt đất có các hàng cột khắc đầy phù văn kỳ diệu, ẩn chứa huyền cơ khó hiểu.
Linh Dục Tú hít thở dồn dập, nàng cảm giác long khí đang ập tới, lại kinh ngạc kêu lên thành tiếng.
Long khí trong Chân Long sào còn nồng đậm hơn cửu long khí trong kinh thành. So sánh long khí ở kinh thành và long khí ở nơi đây, quả thực một cái ở dưới đất, một cái ở trên trời, chất lượng không thể so sánh nổi.
Long khí nơi này cao cấp hơn, vượt xa cửu long khí. Dù sao cửu long khí do chính long mạch tạo thành, long khí nơi đây là long khí của mấy chục long mạch trong Duyên Khang quốc và Đại Khư tạo thành, hình thành long khí cung cấp cho Chân Long chi chủ.
- Tu luyện ở nơi này còn nhanh hơn trong kinh thành!
Linh Dục Tú thôi thúc Cửu Long Đế Vương công do Tần Mục truyền thụ, lập tức cảm thấy tu vi đột nhiên tăng mạnh, nguyên khí cũng tinh thuần hơn trước.
Bên trong Đại Dục Thiên Ma kinh cũng có công pháp quan sát Thần Long, Tư Vân Hương thăm dò một chút, cũng cảm thấy long khí liên tục tụ tập. Chỉ trong nháy mắt lại tương đương tu hành mấy chục ngày, nàng giật mình không nhỏ.
Nếu như có thể tu luyện ở nơi này mười ngày, chỉ sợ tương đương khổ tu mấy chục năm ở bên ngoài. Nếu không bị tu vi cảnh giới hạn chế, độ cao của công pháp thần thông sẽ đạt tới cấp độ không thể tưởng tượng nổi.
Đương nhiên, mặc dù bị cảnh giới hạn chế nhưng việc này cũng không tầm thường, tuyệt đối có thể tu luyện công pháp Long hệ thành Thánh.
- Đáng tiếc không có tác dụng lớn với ta.
Tư Vân Hương lắc đầu.
Nàng chủ tu Tạo Hóa thiên trong Đại Dục Thiên Ma kinh, được truyền từ thiếu niên tổ sư. Thiếu niên tổ sư mở rộng Tạo Hóa thất thiên đến cực hạn, cũng truyền thị lĩnh ngộ của bản thân cho nàng. Tần Mục lại dốc túi truyền thụ Đại Dục Thiên Ma kinh cho nàng, chỉ không truyền thụ công pháp chung cho nàng. Dù vậy, Tư Vân Hương cũng có thể xem như cao thủ đỉnh cấp trong thế hệ trẻ.
Tần Mục cũng hấp thu long khí, hắn khác với Linh Dục Tú. Linh Dục Tú tu luyện Cửu Long Đế Vương công, hắn thử dung nhập Cửu Long Đế Vương công vào trong Bá Thể Tam Đan công.
Cửu Long Đế Vương công cường đại ở chỗ có pháp lực hùng hậu không kém gì Bá Thể Tam Đan công, lại là công pháp luyện thể mạnh mẽ tới cực điểm. Bá Thể Tam Đan công vừa vặn thiếu công pháp luyện thể, có thể dùng Cửu Long Đế Vương công bù đắp tai hại này.
Hắn vốn muốn truyền lại cho Cửu Long Đế Vương công dung nhập vào Bá Thể Tam Đan công cho Duyên Phong Đế, nhưng hiện tại có Cửu Long Đế Vương công phức tạp hơn. Hơn nữa văn tự Long tộc khác với Nhân tộc, dung hợp vô cùng gian nan. Cho dù hắn chỉ hấp thu công pháp luyện thể cũng vô cùng gian nan, không phải việc có thể hoàn thành trong thời gian ngắn.
Không lâu sau, bên ngoài có giọng nói của Hồ Linh Nhi vọng vào:
- Công tử, đến Thiên Long tinh cung!
Tần Mục lưu lại Linh Dục Tú đang tu luyện trong long sào, bản thân mang theo Tư Vân Hương bay ra khỏi long sào. Hai người rời khỏi long sào, thân thể dần dần biến lớn, chờ hai người chạm đất đã khôi phục như thường, toàn bộ quá trình không cảm thấy bất cứ khó chịu nào.
- Hoạn Long Quân ghê gớm, hắn cũng không phải thu nhỏ long sào, mà luyện hóa không gian trong long sào nhỏ lại.
Tần Mục tán thưởng, loại bản lãnh này tương đương với túi Thao Thiết. Chẳng qua túi Thao Thiết là giấu không gian bên trong, Hoạn Long Quân lại dùng pháp lực cường đại thu nhỏ không gian hơn mười dặm chỉ còn lại phạm vi bảy tám thước.
- Phía trước chính là Thiên Long tinh cung!
Hồ Linh Nhi nói.
Tần Mục nhìn về phía trước, một cung điện rách nát xuất hiện trước mặt. Thiên Long tinh cung là kiến trúc cổ xưa, rất nhiều thôn xóm tọa lạc trong những kiến trúc này. Trên không trung của cung điện, từng tảng đá to lớn như núi đang lơ lửng, màu đen, màu đỏ, màu xanh, đủ các loại màu sắc.
Những tảng đá này có trăm ngàn lỗ thủng, thỉnh thoảng va chạm với nhau, đá vụn rơi xuống như mưa. Tảng đá lớn trên bầu trời va chạm mấp mô, chẳng qua đá vụn rơi xuống không đập vào thôn trang, mà là rơi ra ngoài thôn.
Thần cung thần điện cao lớn nguy nga năm nào đã biến thành phế tích, vẫn còn có thể che chở nhân loại sinh sống bên trong.
Tần Mục nhìn thấy những thôn dân mặc quần áo da thú, vẻ mặt mộc mạc thì sinh ra cảm giác thân thiết. Tư Vân Hương cảm thấy xấu hổ. Những thôn dân này cho dù đang mùa đông cũng ăn mặc quần đùi da thú và áo ngắn da thú, có tiểu hài tử choai choai mười tuổi ngồi xổm lộ ra nửa cái mông ra ngoài, nàng cảm thấy xấu hổ.
- Năm đó ta cũng như thế!
Tần đại giáo chủ hưng phấn nói.
Tư Vân Hương mơ màng năm đó Tần đại giáo chủ cũng lộ nửa cái mông ra ngoài, nàng không nhịn được hừ một tiếng.
Tần Mục đi lên phía trước, hắn hành lễ ra mắt với lão nhân, hỏi thăm phương vị chính xác của Tinh Túc hải. Sau một lúc lâu, Tần Mục trở về, tràn đầy phấn khởi nói:
- Vị trưởng lão kia nói, Tinh Túc hải rất nguy hiểm, luôn luôn phun sao ra ngoài, đến ban đêm rất chói mắt. Chúng ta đi nhanh lên.
Tư Vân Hương oán thầm không ngớt.
Bọn họ mang theo bầy rồng đi tới một hạp cốc lớn, bên dưới hẻm núi là vực sâu tĩnh mịch, sâu không thấy đáy. Chẳng qua trong vực sâu lại có ánh sáng điểm xuyến hắc ác, từ trên cao nhìn xuống, quả nhiên giống như đang nhìn thấy tinh không, những ánh sáng kia giống như ánh sao trên trời.
- Thật xinh đẹp!
Hồ Linh Nhi hưng phấn nói:
- Giống như bầu trời đêm! Nơi đó còn có một ngân hà!
Da đầu Tư Vân Hương tê dại, trong vực sâu có ngân hà giống như ngân hà trên bầu trời, nhưng những “ngôi sao” trong ngân hà lại va chạm với nhau giống như một nồi cháo đang sôi, cũng vô cùng nguy hiểm.
Hô!
Trong vực sâu có một cơn gió thổi tới, một “ngôi sao” bị thổi bay ra khỏi vực sâu. Nó lớn như núi nhưng không rơi xuống đất, mà là nổi bồng bềnh giữa không trung.
Đột nhiên lại có “ngôi sao” bay ra khỏi vực sâu, hai tảng đá lớn va chạm vào nhau, bộc phát tiếng nổ nặng nề. Uy năng đáng sợ bộc phát, tâm thần Tư Vân Hương rung động, vội vàng nói:
- Giáo chủ! Tinh hải bên dưới không phải cảnh giới chúng ta có thể đặt chân đến, cho dù cường giả Thần Kiều cảnh tiến vào bên trong, chỉ sợ có đi không về.
- Yên tâm, chúng ta có đám Giao Long giúp đỡ, không có bất kỳ nguy hiểm nào.
Tần Mục nhìn vào vực sâu một lúc, nội tâm vẫn còn bỡ ngỡ, nói:
- Giếng Mặt Trời cách nơi này rất xa, nằm ở vị trí trung tâm Đại Khư. Chẳng qua Viêm Tinh Tinh nói, Mục Nhật giả bọn họ đi ra từ tinh hải, lại từ tinh hải quay trở lại giếng Mặt Trời, chẳng lẽ trong tinh hải này có thông đạo đi thông tới giếng Mặt Trời?
Hắn suy nghĩ một lát, lay động sáo vàng, khống chế từng con Giao Long bay vào bên trong tinh hải. Tư Vân Hương như lâm đại địch, đột nhiên lại im lặng, lắc đầu nói:
- Nếu như quần tinh va chạm, cho dù ta ngăn cản cũng không có tác dụng gì. Còn không bằng xem giáo chủ có thủ đoạn gì.
Tần Mục cẩn thận thúc giục Ngự Long quyết, tránh né từng ngôi sao rơi xuống, cũng tiến gần tinh hải trong ngân hà.
Nơi này rõ ràng là lòng đất nhưng không giống lòng đất, mà giống một thế giới khác.
Bọn họ tiến vào vũ trụ thâm thúy, bốn phía là những ngôi sao lớn nhỏ như núi. Tần Mục quan sát chung quanh, chỉ thấy bọn họ rơi xuống một khe nứt to lớn, không nhìn thấy mặt đất.
Quần tinh sáng chói phát ra ánh sáng đủ mọi màu sắc, tinh hà uốn quanh như suối, có hàng trăm vạn ngôi sao đang lưu động trong ngân hà. Chúng không ngừng va chạm, uy năng đáng sợ bộc phát, da mặt bọn họ như bị dao cắt qua.
- Thần Long tráo!
Tần Mục quát một tiếng. Từng con Giao Long biến hóa hình thể, đuôi liên kết, trảo đan xen, đầu hướng xuống dưới và chụp xuống. Chúng bảo vệ bọn họ vào bên trong và ngăn cản xung kích.
Tần Mục nhìn vào ngân hà, nhìn thấy nơi này giống Âm Dương ngư trong Thái Cực đồ, lại giống như hai cái giếng sâu. Vô số ngôi sao quay chung quanh giếng sâu, phía trên giếng sâu lại có hai khe nứt.
Nơi đó hẳn là mặt đất Đại Khư, là vị trí giếng Mặt Trời và giếng Mặt Trăng!
Tần Mục giật mình, dường như tinh hải này là thứ do người ta chế tạo ra. Nó giống như một thế giới khác, thế giới nhỏ vô số lần.